Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca Ca

Chương 52: Chương 52




Xe buýt đang chạy trên đường! Lâm Sinh Chi nhìn mèo con trong tay của Giang Chỉ, vẻ mặt tươi cười!“Thầy Lục, thì ra cậu còn nuôi mèo à!”Lục Cẩm Xuyên: Khuôn mặt lập tức tối sầm lại! Người này thật đáng ghét ~“Em gái, em gái! Đây là mèo của em hả? Dễ thương quá!”Nhìn cậu nhóc bên cạnh, Lục Cẩm Xuyên càng ghét! Tự bế!Vốn là lúc ra cửa không định mang mèo con theo.

Trong lúc Giang Chỉ do dự tự hỏi mèo con phải làm sao bây giờ, thì chị Khương Tuệ lại đề nghị mang mèo con theo!Vì thế sau khi ekip chương trình trao đổi với nhau, Giang Chỉ được phép mang mèo lên gameshow!Nháy mắt, Vượng Tài đã giành được sự yêu thích của các bạn nhỏ!“Chỉ Chỉ, anh trai của em tốt với em thật đó! Ba của chị không cho chị nuôi!”Trương Hân Nhiên nhìn mèo con trên tay của Giang Chỉ, vẻ mặt hâm mộ!Trương Mạch:???Nghe Trương Hân Nhiên nói vậy, Giang Chỉ dùng sức gật gật đầu, lộ ra hàm rắng trắng như gạo: “Anh hai của em là anh hai tốt nhất trên đời!”“Meo!” Lúc đang nói chuyện, Vượng Tài cũng phát ra tiếng!“Vượng Tài cũng nghĩ như vậy phải không?”Nghe mèo con kêu một tiếng, Giang Chỉ sờ sờ Vượng Tài với vẻ mặt vui vẻ!Lục Cẩm Xuyên nhướng mày, đừng tưởng rằng nhóc nói như vậy thì anh sẽ không so đo về chuyện của mèo con!Lần này đích đến của ekip chương trình là một trấn cổ ở Vân Nam, địa phương này nổi tiếng về sản xuất trà!Sau khi xuống xe, ekip chương trình lập tức tuyên bố nhiệm vụ hôm nay là lên núi hái trà!Đến nới, Lục Cẩm Xuyên nhìn công cụ mà ekip chương trình đã chuẩn bị xong, lập tức thở dài một hơi thật sâu![Kế hoạch nông thôn biến hình bắt đầu rồi][Biểu tình của Lục Thần ha ha ha ha.


][ Lục Thần lại đến lúc anh phát huy kỹ năng nói chuyện rồi][ Lục Thần, hôm nay nặng nề như vậy.


]“Thầy Lục cảm thấy chỗ mà chúng ta sắp xếp thế nào!”Khương Tuệ nắm giữ mật mã của lưu lượng, tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này!Lục Cẩm Xuyên: Ha hả! Đừng tưởng tôi không biết cô đang đào hố chờ tôi nhảy!Anh sẽ không mắc lừa!“Non xanh nước biếc! Hoa thơm chim hót!! Địa linh nhân kiệt! Cảnh đẹp ý vui! Nhất xuyên phong nguyệt…”Lục Cẩm Xuyên buột miệng thốt ra một chuỗi thành ngữ dài! Sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua Khương Tuệ, ý bảo thế nào?Khương Tuệ: “Thầy Lục nói rất đúng…”“Anh hai! Anh thật tài giỏi! Lại biết nhiều thành ngữ như vậy!”Giang Chỉ nghe Lục Cẩm Xuyên nói vậy, bàn tay nhỏ vỗ đến đỏ lên!Đây vẫn là lần đầu tiên cô bé nhìn thấy thời khắc anh hai tỏa sáng như vậy!“Tất nhiên rồi! Giang Tiểu Chỉ, nói cho nhóc biết sau này phải học tập cho tốt thì nhóc cũng sẽ tài giỏi giống anh vậy.

”“Em biết rồi!” Giang Chỉ đột nhiên gật đầu![Thầy Lục vĩnh viễn là thầy Lục! Khoe khoang đệ nhất thiên hạ][Lục Thần vĩnh viễn thúc giục nhóc con học tập][Nhóc con có nghe thấy không! Học tập cho tốt, chăm chỉ tiến bộ!][Tôi vừa mới được cư dân mạng tiết lộ, Lục Thần tốt nghiệp ngành quản lý học của Harvard, giỏi dữ vậy sao trời][Thiệt hay giả? Lúc trước không phải có người nói Lục Cẩm Xuyên học ở đại học hạng ba ở nước ngoài sao?][Mấy bà mau lên Weibo xem đi, có người tung ảnh chụp ra rồi!][Không phải photoshop chứ! Người như Lục Cẩm Xuyên mà có bản lĩnh này??? Fans không cần tẩy trắng!]Lập tức cư dân mạng tiến hành suy đoán về bằng cấp của Lục Cẩm Xuyên!Nhưng đa số vẫn không tin!Nhất thời chuyện bằng cấp gây ra bão táp trên internet!Trên núi!Lục Cẩm Xuyên đang học hái lá trà với người dân, lại thấy Khương Tuệ chạy tới phỏng vấn: “Thầy Lục, vừa rồi có người ở trên mạng tung ra hình tốt nghiệp của thầy! Thầy có thể tiết lộ cho chúng tôi biết cuộc sống đại học của thầy một chút không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.