Nhật Ký Nuôi Nhốt của Cửu Vĩ Hồ

Chương 52: Phúc hắc



Lyga trở về, nguyên bản những ngày bình thường lại trở nên gà bay chó sủa, tỷ như Tiểu Qua lại đi bắt nạt tiểu xà phấn hồng cùng tiểu hoàng điểu nhà A Lục, A Lục với Bạch Long chạy đến làm phiền, suýt chút nữa là đánh nhau.


Nếu là bình thường, Bạch Nhiên khẳng định sẽ giải thích mọi việc, sau đó còn thề sẽ dạy dỗ lại Tiểu Qua gì gì đó, nhưng hết lần này đến lần khác Lyga lại cảm thấy rát tự hào về đứa con bá đạo của mình, A Lục với Bạch Long bên kia kêu khổ, hắn còn cười ha ha chỉ trích con nhà người khác quá yếu.


Bạch Nhiên đi hái rau dại, lúc trở lại hang hồ ba bọn họ đã muốn đem mấy hàng cây bên ngoài phá hủy, chính là mấy cái cây có đường kính một thước kia a, ... tên này thật là. . . . . .


Cuối cùng của cuối cùng, hai cha con Lyga đương nhiên là bị Bạch Nhiên giáo huấn, tuy nói ở trong rừng rậm là Lão Đại, nhưng cũng không được ức hiếp hàng xóm gì gì đó, đấy không phải là bạo quân sao, Lyga đánh nhau rất lợi hại, nếu vì Lyga mà các ma thú không ở lại đây nữa, Khu rừng Ma Thú cũng không còn vui vẻ, cảm giác như nơi đây sẽ không còn là nhà.


"Tiểu Qua, con nếu lại đi bắt nạt Tiểu Ngân cùng hai ca ca nhà Hoa Dao nữa, ta sẽ đuổi con ra khỏi nhà." Bạch Nhiên nghiêm mặt nói.


Tiểu Qua vẫy vẫy cái đuôi, làm bộ như nghe không hiểu, cọ cọ mắt cá chân Bạch Nhiên, lầm bầm, nó là tiểu hồ ly, có quyền làm nũng khóc lóc om sòm.


Bạch Nhiên mới không để mình bị đẩy vòng vòng đâu, xách Tiểu Qua lên, hung dữ nói: "Ta biết con nghe hiểu được, ta nói lại một lần nữa, nếu còn bắt nạt bọn nó, sẽ đuổi ra khỏi nhà, dù sao con cũng biết đi săn "


Tiểu Qua ngao ô kêu một tiếng, tiếp tục cọ.


Dạy dỗ đứa con xong rồi, Bạch Nhiên dùng sức kéo lỗ tai Lyga xuống: "Dạy con cho tử tế, không được lưu manh đùa giỡn người khác, biết chưa?"


Lyga đập đuôi hai cái, hầm hừ nói: "Kia không gọi là lưu manh đùa giỡn, khí phách phải huấn luyện từ bé."


Bạch Nhiên tiếp tục kéo, nói: "Tất cả tiểu ma thú đều bị Tiểu Qua bắt nạt, cũng không chơi với nó, như vậy sẽ tạo cho nó tính cách quái gở, không tốt."


Lyga quay người xem thường, hồ ly đỏ rực có bao nhiêu kiểu ngạo: "vậy sinh thêm đứa nữa là xong, hừ." Nói lại, Bạch Nhiên ở trước mặt Bạch Long cũng A Lục kéo tai hắn, thật mất mặt, mấy tên chết tiệt.


Bạch Nhiên cũng không biết nên câu thông với Lyga như thế nào, không kéo tai hắn nữa , quay đi ..., vào trong hàng hồ thu dọn đồ vật này nọ, một bên dọn, một bên mũi phát ra âm thanh tức giận nho nhỏ.


Lyga chớp mắt, quay sang nhìn một cái... Bạch Nhiên đang thu dọn quần áo của mình, chín cái đuôi vẫy qua vẫy lại như không có tội đầy kiêu ngạo, bơ phờ bơ phờ (?) , không để ý quét đất.


Bạch Nhiên thu dọn mọi thứ xong, ra khỏi hang hồ, nói: "Từ nay về sau, anh tự sống với con, em ở riêng."


Bạch Nhiên đi vào nhà gỗ nhỏ, ' ba ' một tiếng đóng cửa lại.


Lyga trừng mắt, vợ hắn bây giờ là muốn ở riêng sao? Không cần hắn nữa sao? Nghĩ đến đây, Lyga rốt cục cũng mất bình tĩnh , tát nha tử chạy đến chỗ nhà gỗ nhỏ, nháy mắt biến thành tiểu hồ ly, cực kì không biết xấu hổ leo vào từ cửa sổ.


"Vợ ơi. . . . . ." Lyga nhu thuận đi qua cọ cọ.


Bạch Nhiên hừ một tiếng, đẩy Lyga xuống, quắn chăn quanh người đứng lên, cậu hiện tại thật sự không muốn nhìn mặt tên hồ ly này nữa.


Lyga hừ hai tiếng, rúc vào ổ chăn, liếm liếm mắt cá chân Bạch Nhiên, sau lại liếm liếm cổ cậu, sau đó chui ra từ trong ngực Bạch Nhiên: "Vợ à, anh nghĩ vẫn là đem Tiểu Qua đuổi đi đi, để nó tự đi học hỏi kinh nghiệm."


Bạch Nhiên nghe xong, cũng nổi nóng, dùng sức bóp đuôi Lyga: "Anh dám?"


Lyga cọ cọ tay cậu, nói: "Vậy đi nha, vợ à, em theo anh trở về đi, về sau anh sẽ hảo hảo dạy dỗ Tiểu Qua mà."


Bạch Nhiên nhìn Lyga nho nhỏ, nhíu mày: "Dạy dỗ như thế nào?"


Lyga khua khua móng vuốt: "Yêu cho roi cho vọt, anh sẽ khiến nó phải ngoan ngoãn nghe lời, không nên cưng chiều nó quá, còn có a, không thể để nó đi bắt nạt thú khác, trở thành đại lưu manh, tuy anh là lão Đại, nhưng cũng phải công minh liêm chính." .lúc nói lời này, vẻ mặt tiểu hồ ly còn rất nghiêm túc.


Bạch Nhiên 'ngô' một tiếng, "Cách dạy dỗ rất tốt nha."


Lyga gật đầu lia lịa, tiến đến liếm liếm hai má Bạch Nhiên.


Bạch Nhiên cong cong khóe miệng, lầm bầm, Lyga liền giả bộ.


Tiểu Qua cũng sợ Bạch Nhiên sẽ không cần nó nữa, kỳ thật nó cũng không sợ phải ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, chỉ là luyến tiếc Bạch Nhiên thôi, nó rất thích mùi hương trên người cậu, còn nghe nói về sau mình sẽ có nhiều đệ đệ, ngô, là một thú tốt, tuyệt đối sẽ không bỏ rơi mẹ nhất là khi chưa sinh đệ đệ, hừ.


Vài ngày tiếp theo, Tiểu Qua miễn bàn có bao nhiêu ngoan ngoãn, không bắt nặt tiểu ma thú khác, tìm người chơi rất đàng hoàng, cũng không cắn, không đánh, các tiểu ma thú đều gọi nó là Đại vương, Tiểu Qua làm lão Đại mang bọn nó đi khắp nơi giương oai, Tiểu Qua cảm thấy thế này cũng không tồi, làm Đại vương là phải khiến trời long đất lở.


Slocker đã là mẹ nên thái độ làm người cũng không còn cứng ngắc lạnh băng, ngẫu nhiên còn có thể cùng Hoa Dao trao đổi một chút về cách dạy dỗ con nhỏ, mỗi lần có liên hoan tên nhóc đó đều chỉ ngồi quan sát các tiểu ma thú khác, chẳng làm cái gì cả, rất là hưởng thụ.


"Vợ à, chúng ta ra ngoài du lịch đi." Một lần sau khi liên hoan xong, Lyga vô cùng hưng phấn nói.


Bạch Nhiên mở lớn mắt, như vậy không tốt lắm đâu, Betta biết rõ cậu chưa chết, lúc ấy cậu rất rõ ràng hiểu được lý do tại sao Betta lại không giết cậu, với Betta mình chính là tai họa, bản thân cũng sợ bại lộ Khu rừng Ma Thú, sao có thể đi du lịch a?


Nghĩ đến đây, sắc mặt Bạch Nhiên có chút không được tốt : "Không cần đâu, em thích nơi này, không cần đi du lịch ."


Lyga thật ra cũng không muốn mang Bạch Nhiên đi, chỉ cần hắn cùng Bạch Lan đi vẫn có thể giải quyết mọi việc, nhưng lại sợ xảy ra tình huống bất ngờ, cảm thấy vẫn là nên mang theo Bạch Nhiên cùng Slocker đi, dường như chỉ có buộc chặt vợ bên mình mới là tốt nhất.


"Slocker cùng Bạch Lan cũng đi đấy, chúng ta tổ chức thành đoàn thể du lịch." Lyga nói.


Bạch Nhiên vẫn lắc đầu, cậu cảm thấy hiện tại đi ra ngoài rất nguy hiểm , vẫn là nên để qua một hai năm nữa.


"Mọi người sẽ bảo vệ em, những kẻ khác đánh không lại đâu." Lyga nghiêm túc nói.


Bạch Nhiên thở dài, nói: "Em vẫn thấy sợ."


Lyga liếm liếm hai má Bạch Nhiên: "Không cần sợ, Tiểu Qua cùng Tiểu Ngân sẽ giao cho Ange chăm sóc, không sao đâu."


Bạch Nhiên mở to mắt: "Không được a, Ange rất không có tiết tháo, Tiểu Qua với Tiểu Ngân sẽ học cái xấu mất. Tiểu ma thú phải giáo dục từ nhỏ, bằng không về sau sẽ giống Ange."


Lyga nói: "Không có việc gì đâu, đã có Sean ở đấy, Sean sẽ chăm sóc tốt chúng nó."


Bạch Nhiên do dự, nhất là rất không yên tâm về con mình, lại có chút lo lắng khi ra bên ngoài sẽ phát sinh chuyện loạn thất bát tao gì.


Do dự ba bốn ngày, Lyga đã sớm đem quần áo sắp xếp ổn thỏa, trực tiếp dùng đuôi cuốn Bạch Nhiên đi .


Lyga cũng không sốt ruột, một đường đi chậm rì rì, hơn nữa chỉ có Bạch Nhiên là Thú Nhân, bọn họ đều là Ma Thú, sức chiến đấu rất mạnh, ngay cả xe ngựa cũng không thèm dùng, Bạch Nhiên trực tiếp cưỡi hồ ly, tới thành trấn liền biến thành Thú Nhân, quả thật như là đang đi du lịch.


Lúc đầu Bạch Nhiên còn có chút sợ hãi, tất cả tóc tai đều nhuộm thành màu đen, cả mắt cũng làm đổi màu. Sau khi hắn lên ngôi, có thể nói là quốc thái dân an, không có chiến tranh, trấn nhỏ một mảnh im lặng hài hòa.


Bạch Nhiên đã sớm đoán được bọn họ du lịch là 'tự thân tự túc', cho nên cũng mang theo các loại gia vị, mấy người họ ra ngoài đi săn đều có thể thuận tiện mang mấy khối thịt trở về, Bạch Nhiên dùng hỏa ma pháp nhóm lửa nướng thịt, rất tiện lợi.


Thời tiết dần chuyển nóng, bọn họ vậy mà cũng đã đủng đỉnh đi được hai tháng, không mấy ma thú biết chữ, Bạch Nhiên cũng không thể viết thư trở về báo bình an, hơn nữa, cũng không ai dám đem thư chạy về ma thú rừng rậm a.


Bạch Nhiên rất nhớ Tiểu Qua, nhưng là lộ trình đi đường của họ còn rất dài, rất dài a. . . . . .


Lyga thật ra là mang theo Bạch Nhiên đi tìm Đan Đồng Cỏ, dọc đường đi rất nguy hiểm, Lyga mang theo Bạch Nhiên một đường đi qua rất nhiều  nơi, nếu Bạch Nhiên cẩn thận một chút sẽ phát hiện Lyga cùng Bạch Lan đôi khi đi săn rất lâu mới trở về, trên người còn bị thương, điểm này Slocker đều phát hiện, đe dọa dụ dỗ Bạch Lan, cuối cùng, Bạch Lan rất không nghĩa khí đem chuyện này tất cả thú nhận.


Slocker là ai a, sau khi biết chuyện này, Slocker trên cơ bản vẫn bảo hộ cậu, bản thân không ăn đồ nấu chín, cũng không dám chạy ra xa tìm sông bắt cá, tùy tiện chịu ăn chút gà rừng vịt hoang vân vân, ngẫu nhiên mới ăn chút thức ăn chín.


Dọc đường đi này, Bạch Lan cùng Lyga xông vào rất nhiều hang ổ của thú khác, mục đích là tìm kiếm chút thông tin về Đan Đồng Cỏ, dọc đường tra đến tra đi đều giống nhau, tuy rằng không có nhiều tin tức hữu dụng cho lắm, nhưng ít nhất cũng thu được rất nhiều pháp bảo, chỉ hy vọng có thể được sử dụng trên đường..


Lại qua nửa tháng đi núi, Bạch Nhiên đã thấy vị ẩm mặn trong không khí, quả nhiên, khi bọn cậu ra khỏi rừng rậm, đập vào mắt chính là đại dương mênh mông biển rộng, hít không khí thật sâu, Bạch Nhiên cong cong khóe miệng, đây là lần đầu tiên cậu thấy biển ở thế giới này.


"Tối nay chúng ta qua đêm tại bờ biển sao?" Bạch Nhiên hỏi.


Lyga biến thành Thú Nhân, lấy tấm da dể trong lồng ngực ra nhìn một lát, lại nhìn biển rộng xa xa, tựa hồ phát hiện cái gì, nói: "Đêm nay trước cứ ở bên này qua đêm đi, cách đấy không xa có một đảo nhỏ, ngày mai chuẩn bị chút thực phẩm để mang theo, tối mai chúng ta rời bến."


Bạch Nhiên mở to mắt nhìn: "Rời bến? Làm cách nào? Chẳng lẽ ngồi bè tre?"


Lyga nhếch môi cười cười, nói: "Vợ à, chuyện ngày mai để ngày mai tính, nhân dịp trời chưa tối, mọi người bắt đầu đi săn đi."


Bạch Nhiên gật gật đầu, quay lại việc nhặt củi khô hàng ngày.


Nước biển xô vào bờ cát trắng, đẹp lạ thường, gần bờ cát còn có rất nhiều cây cao su và cây dừa, Bạch Nhiên đi nhặt dừa, suy nghĩ, lại trèo lên cây hái thêm mấy trái, Slocker thấy biển tâm trạng rất tốt, thậm chí còn ngồi đập đập nước, vậy mà lát sau đã bắt được rất nhiều cá.


Slocker rửa sạch cá mang về, Bạch Nhiên dùng nhánh cây xiên đứng lên nướng, con cá phì nộn, nướng ra một lớp mỡ cá, rắc lên chút gia vị, hương thơm bay bốn phía.


Slocker với Bạch Nhiên cũng không chờ bọn hắn trở lại, tự ăn trước mấy con, Slocker ăn nhiều hơn so với Bạch Nhiên, sau đó, Bạch Nhiên liền phụ trách giúp Slocker làm cá nướng.


Nhìn thấy Slocker ăn rất thỏa mãn, Bạch Nhiên cũng nhịn không được nở nụ cười, nói: "Ngô, ta nướng nhiều một chút, chờ bọn Lyga về cùng làm cho bọn họ nếm thử chút."


Slocker ngô một tiếng, xem như chấp nhận , sau khi xong lại bắt đầu ăn, Bạch Nhiên gãi cằm cười nói: "Slocker, các ngươi không phải đang gạt ta việc gì chứ?"


Slocker vội vàng ăn, căn bản là không phát hiện câu hỏi của Bạch Nhiên có gì khác, gật gật đầu, thuận miệng đáp: "Ngô, cũng không tính là gạt ngươi, này cũng là vì tốt cho ngươi."


Bạch Nhiên sửng sốt, quả nhiên cậu đoán đúng. Vì thế lại hỏi: "Các ngươi giấu ta cái gì a? Còn ngụy trang là đi du lịch?"


Slocker nói: "Ta cũng không rõ, dù sao chính là vì giúp ngươi biến thành Ma Thú, có thể cùng Lyga một chỗ cả đời, mặc kệ sống hay chết."


Nói xong lời này, Slocker lúc này mới phản ứng lại, cá trong tay cũng rơi xuống: "Tiểu. . . . . . Tiểu Bạch. . . . . ."


Bạch Nhiên nheo mắt lại, nói: "Slocker, ngươi kể lại cho ta nghe một chút đi."


Slocker há hốc mồm, tiểu Vương Tử mất trí nhớ xong thông minh hơn trước thiệt nhiều nha. . . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.