Bên trong Tây cung, tâm tình Lang Hoa rất tốt, nàng không chịu rời khỏi Tây cung, thế nhưng hoàng thượng cùng thái hậu vẫn sai người đem Tây cung sửa chữa lại mới hoàn toàn, đem chính điện cùng một gian sườn điện mở rộng ra, tẩm điện trong nháy mắt lớn hơn rất nhiều.
Chu thái hậu còn muốn phái mấy cung nữ để nàng sai phái, chỉ là bị Lang Hoa cự tuyệt, một người thì dễ tiêu dao, có thêm người trái lại không dễ xử lí.
Lúc này Lang Hoa đang nhàn nhã tự tại tu bổ cành lá mấy bồn hoa lan mới có được, hoa lan chỉ là một nụ hoa, nụ hoa đang hé nở. Lang Hoa nhẹ nhàng nở nụ cười, tay phải chậm rãi giơ lên, lòng bàn tay gương cao về phía hoa lan, kỳ cảnh xuất hiện, ngay lúc đó nụ hoa mới vừa rồi còn khép lại trong nháy mắt nở ra.
Lang Hoa hài lòng nhìn kiệt tác của mình, đem hoa lan chuyển tới trên bệ cửa sổ, cẩn thận sờ sờ.
Tình cảnh như thế nếu như bị người khác nhìn thấy, không phải nói thiên hàng dị tượng, sẽ nói Lang Hoa là yêu nghiệt… Chỉ là Lang Hoa đã dùng thần thức đem Tây cung tra xét một lần, xác nhận không có ai mới làm như vậy. Tuy rằng ngoại trừ Chu Hữu Đường thỉnh thoảng sẽ trở về Tây cung thăm nàng ra, hầu như không người ra vào, căn bản sẽ không bị người nhìn thấy, nhưng như vậy cũng phải rất cẩn thận.
Cũng không biết thời điểm lúc nào, phép thuật của nàng đột nhiên trở về, có điều năng lực có hạn, còn thỉnh thoảng đứt quãng, so sánh với thời khắc đã từng hô mưa gọi gió, quả thực là đồ vô dụng!
Chơi đùa xong hoa cỏ, Lang Hoa ngồi ở trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, thực tế là thần thức xuất khiếu chạy đến Chiêu Đức cung củaVạn quý phi.
Có người nói mấy ngày nay Chiêu Đức cung có chuyện ma quái, Vạn Trinh Nhi vừa bắt đầu không có bị làm sợ, còn tưởng rằng là bị mấy ả trong cung ghen tị sự được sủng ái của nàng ta, giả dạng làm quỷ hồn Kỷ thị đến hù dọa nàng ta. Vạn Trinh Nhi hạ lệnh để người trong cung tìm ra chủ tử sau màn, tìm mấy ngày không tìm được, ma nữ kia cũng không thấy, Vạn Trinh Nhi càng cho rằng là có người muốn hù dọa nàng ta, nàng ta lần lượt bài trừ từng phi tần trong cung, chỉ còn dư lại Bách Hiền phi là người hiềm nghi lớn nhất! Ai biết Vạn Trinh Nhi còn chưa kịp chứng minh suy đoán của mình, ma nữ kia lại chạy đến, lần này càng thêm càn rỡ, ở thời điểm Chu Kiến Thâm đến ngủ trong cung nàng ta, nói tỉ mỉ ra: nàng ta làm sao sát hại Kỷ thị, làm sao để người phía dưới cắt nát khuôn mặt xinh đẹp của Kỷ thị, làm sao đem xác Kỷ thị quăng vào giếng cạn.
Vạn thị làm nhiều việc ác, không sợ quỷ thần, thế nhưng Chu Kiến Thâm sợ! Đế vương đều có bệnh đa nghi trùng trùng, nhìn thấy quỷ thần qua lại sẽ cẩn thận ngẫm lại từ khi mình đăng cơ tới nay có sai lầm hay không, chớ nói chi là lần này quỷ quái hung hăng ngang ngược như thế, khí thế đế vương của hắn đều không có ngăn trở được sát khí oan hồn Kỷ thị. Chu Kiến Thâm tỉ mỉ tự kiểm chính tích đăng cơ tới nay, bàn với các đại thần có thể tin cậy, sau khi thương thảo xong cảm thấy bản thân thiết lập truyền phụng quan, hoàng trang, còn có Tây Hán mới vừa mới chuẩn bị mở không đủ thỏa đáng, cuối cùng hạ chỉ xuống, huỷ bỏ ba hạng mục này, đồng thời làm biểu lộ ra thành ý của mình, ở chùa chiền lễ Phật trai giới nửa tháng, ăn chay một năm! Còn nữ quỷ đó từng nói tên của mình, nàng là Kỷ thị chết rồi, cho nên Chu Kiến Thâm còn đem Thục phi Kỷ thị vừa mới được truy phong đổi thành truy phong làm quý phi, lại không nói Vạn quý phi ở trong cung sinh ra tức giận, nhưng Chu Hữu Đường cùng Chu thái hậu là hỉ đại phổ bôn!(cũng mang ý nghĩa giống như “hỉ văn lạc kiến” ở trên nhưng mức độ cao hơn, người ta thích thú đến mức muốn chia sẻ với người khác để cùng vui vẻ…)
Hay bởi vì Lang Hoa tham gia, làm cho Minh Hiến Tông đem ba thứ ảnh hưởng nhất trong chính trị lúc đó huỷ bỏ, để thời kì thống trị của Minh triều Hiến Tông lại trị cùng kinh tế phát lên hơn một bậc!
Tầm mắt trở về chuyện quỷ hồn ở Chiêu Đức cung, Vạn thị làm quá nhiều chuyện tàn nhẫn, nàng ta nghe xong phương thức thê thảm khi chết Kỷ thị cũng không có cảm thấy sợ sệt, càng không có cảm giác mình làm cái gì không đúng, trái lại sau chuyện phát sinh ở Từ Ninh cung, càng thêm khẳng định là lúc trước mình quả nhiên không có làm sai. Kỷ thị tâm cơ thâm hậu, lúc trước lừa nàng ta, làm cho nàng có cơ hội sinh con ra được, trước khi chết còn đem con cho con tiện nhân Ngô thị kia! Bây giờ con trai của Kỷ thị Chu Hữu Đường đã bị phong làm hoàng thái tử, nếu như nàng ta không có giết Kỷ thị, vậy Kỷ thị là mẹ đẻ của hoàng thái tử, coi như hiện tại phân vị đã bằng nàng ta, vậy tương lai thân phận nhất định sẽ vượt lên cao hơn nàng ta! Hiện tại Kỷ thị đã chết, Chu Hữu Đường trở thành hoàng thái tử cũng là ván đã đóng thuyền. Nàng ta không có con, mắt thấy tuổi dần dần già đi, đàn bà trong cung cũng bắt đầu tăng lên, tranh đấu đã có chút lực bất tòng tâm, không khỏi cảm thấy hoang mang mờ mịt về tương lai sau này, chỉ có thể nghe theo cung nữ bên người kiến nghị, đem con của phi tần khác ôm tới nuôi.
Thời điểm trước khi Chu Hữu Đường chưa lộ ra, Vạn Trinh Nhi vừa ý chính là đứa bé trong bụng Bách Hiền phi, Hiền phi gia thế coi như không tệ, hơi kém với Ngô thị, nhưng so với Vương hoàng hậu còn cao hơn một ít. Hoàng tử được sinh ra địa vị thân phận đều sẽ cao hơn so với hoàng tử khác, có tầng suy tính này, cho nên Vạn Trinh Nhi mới sẽ ở thời điểm Hiền phi lần thứ hai nương nhờ vào nàng ta, tiếp nhận lời xin lỗi chính mình. Hiền phi còn tưởng rằng mình đem chuyện Chu Hữu Đường nói cho Vạn thị, để Vạn thị vui vẻ, cho nên mới tiếp nhận nàng ta, ai biết Vạn Trinh Nhi lại đánh chủ ý đi mẫu lưu tử, bằng không, đối mặt một con sói mắt trắng* như vậy, nàng ta bị choáng váng mới sẽ thay Hiền phi quét sạch cái đinh trong cung!
*Bạch nhãn lang (sói mắt trắng): là một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.
Lang, trời sinh hung ác, là biểu tượng của hung tàn lãnh huyết, cũng chính là không hiểu nhân tính, đặc biệt, con lang có ‘điếu bạch nhãn’ thường hung tợn hơn cả.
Bạch nhãn (mắt trắng), nghĩa là không có con ngươi không nhìn thấy gì, cũng như không có con mắt, không thấy tính người.
Nếu nói Trung sơn lang là lấy oán trả ơn, thì bạch nhãn lang còn tệ hơn, có đối xử với nó thế nào, nó cũng sẽ hại người, chính là không chút cảm động.
…
Một cách giải thích khác, nói bạch nhãn lang là một cách nói hình tượng.
Bởi vì phía trên mắt sói thường có chùm lông trắng, thường thường người TQ hay gọi là Chó bốn mắt, hơn nữa vành mắt khá đen.
Thường thường ở bên ngoài thấy sói, nhìn mắt nó không rõ bằng chùm lông trắng trên mắt, nên tưởng đó mới là mắt, phần nhiều đều cho nó là con Chó bốn mắt.
Người Đông Bắc khi nói đến bạch nhãn lang là ý chỉ loại người lúc bình thường thì có vẻ hiền lành dễ bảo như chó, lúc không ngờ đến mới lộ ra bản chất hung tàn của sói.
Hiện tại có Chu Hữu Đường, trong bụng Hiền phi đến cùng có phải là một hoàng tử cũng khó nói, trước mắt tên nhóc này nhưng là hoàng tử chân thật, còn được phong hoàng thái tử! Cùng chờ cái thai trong bụng Hiền phi không biết tư chất, không biết sinh ra là nam hay nữ, còn không bằng đi lung lạc Chu Hữu Đường, chỉ cần hoàng thượng đồng ý, liền để Chu Hữu Đường nuôi bên cạnh nàng ta. Chu Hữu Đường từ nhỏ mất mẹ, có nàng ta là quý phi làm mẫu phi, lẽ nào nó còn có thể không vui?
Chu Hữu Đường đi vào trong tầm mắt mọi người, được sắc phong hoàng thái tử, âm mưu ám hại cũng bắt đầu tăng lên, dần dần, thủ đoạn phòng bị Lang Hoa dạy nó cũng không đủ dùng. Chu Hữu Đường vốn muốn đi Tây cung cầu viện Lang Hoa, thế nhưng nhiều năm như vậy, Ngô nương nương vẫn không cầu hồi báo khi chăm sóc nó, Chu Hữu Đường biết Ngô nương nương yêu thích sinh hoạt thanh nhàn, hiện tại không muốn phiền toái nàng nữa. Có điều muốn tự mình giải quyết, người ở bên cạnh cũng đều không thể hoàn toàn tin tưởng, nó vẫn ghi nhớ Lang Hoa nói, thời điểm chính mình chống đỡ không được, liền đi Từ Ninh cung tìm Chu thái hậu, đem toàn bộ chuyện xảy ra bên cạnh mình trong khoảng thời gian này nói ra, Chu thái hậu theo bản năng cho rằng là Vạn quý phi ra tay. Kỳ thực vẫn đúng mà lại không đúng, Vạn quý phi hiện tại một lòng muốn đem Chu Hữu Đường nuôi dưỡng ở bên cạnh của mình, làm sao sẽ đi hại nó? Có điều ai kêu Vạn thị có tiền án quá nhiều, Chu thái hậu cảm thấy phụ nữ trong cung đều không có lòng dạ này, cũng không có năng lực này, không phải Vạn thị còn có thể là ai? Thật vất vả mới trông tới được một đứa cháu nội, cũng không thể lại để bị hủy ở trong tay độc phụ Vạn thị kia, cho nên bà trực tiếp đem Chu Hữu Đường đưa về bên cạnh của mình nuôi.
Vạn quý phi vì lấy lòng Chu Hữu Đường, cố ý sai người hỏi thăm món ăn Chu Hữu Đường thích ăn, ở trong cung thiết yến chiêu đãi Chu Hữu Đường, Chu thái hậu cùng Chu Hữu Đường đều theo bản năng cho rằng đây là một hồi Hồng Môn yến, thế nhưng Chu Kiến Thâm cũng muốn để nhi tử của mình cùng ái phi hài hòa ở chung, cho nên thu được gió bên tai của Vạn Trinh Nhi, hắn liền nói Chu Hữu Đường đi tới, lời Chu Kiến Thâm truyền đến Từ Ninh cung, hai bà cháu liếc mắt nhìn nhau, Chu thái hậu dặn dò: “Sau khi con tới, đồ gì trong cung Vạn thị này ngàn vạn không được ăn.”
Thời điểm ở Tây cung Lang Hoa phổ cập rất nhiều phương thức phi tần ở trong thâm cung hại người cho Chu Hữu Đường, liền ngay cả mặt trên cái bàn đều có khả năng sẽ bôi lên độc mãn tính. Bởi vậy Chu Hữu Đường dự tiệc thì cẩn thận từng chút một, không được dính bất luận thứ gì, ở trong điện cho Vạn quý phi vấn an xong liền nói trước khi mình đến đã ăn mấy khối bánh ngọt, đã no rồi, liền ngay cả Vạn quý phi nói nó ngồi xuống nói chuyện, nó cũng không chịu.
Sắc mặt Vạn quý phi cứng đờ, coi như Chu Hữu Đường ẩn giấu cho dù tốt, nhưng đến cùng vẫn là đứa trẻ, con mắt của đứa trẻ lừa gạt không được người, Vạn thị nơi nào không nhìn ra Chu Hữu Đường toàn thân phòng bị, thế nhưng nàng ta không muốn từ bỏ nhi tử tiện nghi này! Nàng ta cười nói: “Nếu no rồi, vậy chỉ dùng chút canh đi. Trong cung mẫu phi canh khoai tím, hoa bách hợp, ngân nhĩ* hương vị không sai, con nếm thử đi.”
canh khoai tím, hoa bách hợp, ngân nhĩ – 紫薯百合银耳羹
Lúc cung nhân mang canh lên thì Chu Hữu Đường từ chối nói mình thật sự ăn không vô, nhưng Vạn quý phi kiên trì muốn cho nó dùng một ít, Chu Hữu Đường cho rằng trong canh thật sự có độc, nó nghĩ một hồi, đơn giản liền nói toẹt ra cùng Vạn thị: “Ta sợ có độc!” Ngược lại Vạn thị đều có thể công khai hạ độc nó, nó còn sợ gì?
Vạn quý phi vừa kinh vừa giận, liền bị câu nói này sợ đến té xỉu tại chỗ, trước khi hôn mê còn hét lên: “Đứa nhỏ này mới vài tuổi liền như vậy, tương lai thật sự là hoàng đế còn không muốn giết ta sao?”
Chu Hữu Đường lập tức trở về Từ Ninh cung, đem chuyện đã xảy ra ở Chiêu Đức cung nói cho Chu thái hậu, Chu thái hậu liền luôn miệng khen hay, lại sai cung nhân bên cạnh mình tra, nếu bên người Chu Hữu Đường phát sinh một chút chuyện không hay thật sự có quan hệ cùng Vạn thị, chỉ cần tra được chứng cứ, hãy nhìn bà phế bỏ độc phụ Vạn thị kia!
Vạn thị hôn mê hai ngày, sau đó tỉnh lại liền không xuống giường được, bình thường thân thể nàng ta khoẻ mạnh, rất ít sinh bệnh, có câu nói, bệnh tới như núi sập. Gương mặt Vạn thị trắng bệch nói với Chu Kiến Thâm: “Hoàng thượng, tuyệt đối không nên trách thái tử, là thân thể của nô tì không hăng hái, cùng nó nói hai câu liền không xong rồi.”
Chu Kiến Thâm nghe vậy giận dữ, thân thể Vạn thị khỏe mạnh, làm sao có khả năng nói hai câu liền té xỉu, Vạn Trinh Nhi không chịu nói, hắn liền hỏi cung nữ hầu hạ bên người Vạn thị, lúc này cung nữ liền quỳ gối trước mặt hắn, lau lệ, dịu dàng nói: “Hoàng thượng, Đại hoàng tử đã đi rất sớm, nương nương nhìn thái tử cảm thấy thân thiết, đã nghĩ thỉnh thái tử đến dùng bữa, ai biết… Ai biết nương nương tỉ mỉ chuẩn bị một bàn đồ ăn, đều là thái tử yêu thích, nhưng thái tử cái gì cũng không ăn, còn nói… còn nói…” Nói đến đây, cung nữ cúi đầu khóc thút thít không nói.
Chu Kiến Thâm giận tím mặt, “Tên nghịch tử kia nói cái gì?”
Cung nữ lau nước mắt một cái, khóc ròng nói: “Thái tử nói nương nương hạ độc ở trong canh. Đó là nương nương tự tay nấu, thái tử coi như không thích, cũng không nên làm bẩn tâm ý nương nương như vậy. Nương nương liền bị thái tử làm tức sợ đến hôn mê bất tỉnh tại chỗ.”
Chu Kiến Thâm quay đầu, Vạn thị đang yên lặng chảy nước mắt, thấy Chu Kiến Thâm nhìn sang, nàng ta cấp tốc lau khô nước mắt, trong cười mang lệ, nói: “Hoàng thượng, ngài đừng nghe nàng nói bậy, thái tử là do một tay Ngô tỷ tỷ dạy dỗ, nhất định sẽ cung kính hữu lễ, làm sao có khả năng nói lời đại nghịch bất đạo như vậy thì sao đây!”
Câu nói này nói chưa dứt lời, vừa nói ra, tức giận trong lòng Chu Kiến Thâm lại như pháo bị nhen nhóm thêm lửa.
Chu Hữu Đường trở lại bên người Chu Kiến Thâm không lâu, Chu Kiến Thâm căn bản không biết tính khí, bản tính của đứa con trai này, vừa nghe đến Chu Hữu Đường là Ngô thị bị phế dạy dỗ, nhìn thấy dáng dấp ái phi dung nhan tiều tụy, một chút hảo cảm hắn vừa mới có đối với Ngô thị liền biến mất hầu như không còn. Hắn nghĩ tới, Ngô thị dạy dỗ, quả nhiên không giữ mồm giữ miệng, cung kính hữu lễ? Một câu này Ngô thị từng được tiên đế tán thưởng, thế nhưng bản thân nàng ra sao? Đố kị quý phi được sủng ái liền trách đánh quý phi! Hiện tại đem con trai của hắn dạy thành như vậy, lẽ nào là muốn trả thù quý phi?