Nhật Ký Tình Nhân

Chương 115: Tiệc rượu chuyển nhà



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Anh nợ em một câu yêu thương!


"Anh cho Tần Phúc xem cái gì?" Tôi không nhịn được liên hỏi.

Lục Kinh Đình nhưởng mày nhìn tôi, lông mày nhíu lại thăm dò: "Em muốn biết?"

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tim tôi run lên một cái, nhỏ giọng thì thầm thể hiện sự tò mò, coi như là giải thích đi, anh lúc này mới hòa hoãn, ngay tại lúc tôi cho là anh không có trả lời tôi, bàn tay to lớn của anh đặt ngang eo tôi, bóp chặt, đem tôi đặt lên đùi anh. Hơi thở nóng bỏng phải vào bên lỗ tại tôi, cùng với cảm giác tê dại lan vào tận đáy tim: "Chu Phong không phải là kẻ ngốc, thật sự dễ dàng để cho người khác tra ra được hành tung, thì đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi. Anh ta đã sớm biết Dư Hồng Vũ bắt trói em trai của em, chờ thời cơ tôi lần theo manh mối trước đó của Dư Hồng Vũ phá hỏng vụ làm ăn này của anh ta, có một khả năng anh ta vốn đi không muốn hoàn thành chuyện này

Tôi run lên một cái, nghiêng đầu thấy đáy mắt an chứa đầy sát khí của Lục Kinh Đình, anh cùng chu Phong vốn là đối thủ của nhau, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, hai người đều chịu không ít thua thiệt trong tay đổi phương, cũng sớm đã hận nhau đến tận xương tủy, hận không được lột da ăn thịt, nhưng đó là kết quả mà tôi có thể nào cũng không muốn nhìn thấy.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tôi không kiếm được chen vào một câu: "Có thể mà thôi, nếu anh ấy thật sự có thể bày mưu tính kế hai người cũng đầu không tới hôm nay" "Hừ" Lục Kinh Đình khẽ hừ một tiếng: "Anh ta ngược lại là muốn bày mưu tính kể nhưng đáng tiếc còn thua xa bố của mình, anh ta không có bản lĩnh kia "

Lục Kính Đình nói đến mức này rồi, tôi cũng không tiếp tục tra hỏi nữa, nói nhiều để khiến cho anh cảm thấy trong lòng tôi vẫn còn có Chu Phong, khó tránh khỏi sẽ xảy ra một số mâu thuẫn không đáng.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nghĩa lái xe, đưa chúng ta trở về chỗ ở Lục Kinh Đình mất liên lạc mấy ngày có chuyện bận rộn của anh. Nhưng tôi không nghĩ tới là, hiệu suất làm việc của Nghĩa lại nhanh như vậy, ngày thứ ba, căn nhà mà Lục Kinh Đinh nói đã được sang tên cho tôi rồi, và dẫn tôi đi xem nhà không phải là căn hộ chung cư, mà là biệt thự CÓ vườn hoa rộng năm trăm mét vuông, Nhiều người có tiến bao tình nhân, bao bồ nhí đều tặng xe, tăng trang sức quý báu, nhưng tặng nhà thật sự rất hiếm, bây giờ đàn ông so với phụ nữ vẫn tinh tế hơn, còn có không ít người hận không được tăng một chiếc túi LV giả vậy mà còn nói dối trắng trợn, tăng nhà có thể để cho người ta ở cũng không tồi, nhưng phải nói trực tiếp đem nhà sang tên cho người ta, vậy rõ ràng là tình cảm thật sự đã động lòng rồi.

Lúc tôi nói chuyện này với Tiêu Dao và chị Tiểu Tiểu, cách điện thoại cũng có thể nghe được hai người họ vì tôi mà vui vẻ, tấm lòng của Lục Kính Đình có thể đối với tôi như vậy, vậy tuyệt đối rõ ràng tôi đã chiếm một vị trí rất quan trọng trong lòng anh, để nắm chặt tôi, tôi cười một tiếng, cũng trò chuyện không sâu về đề tài này, hỏi hai người họ ngày chuyển nhà có đến uống rượu không. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net

Anh nợ em một câu yêu thương!


Chị em trong vòng tròn, bất luận kim chủ tặng xe tặng nhà, hoặc là được lên chức đều có chung một nội quy, chỉ cần gọi chị em một tiếng cũng sẽ tới tụ tập một bữa, uống một lỵ, ăn bữa cơm, là nói cho thiên hạ biết bản thân có được nhiều sự cưng chiu.

Tôi không thích làm bình hoa, nhưng Tiêu Dao nói tôi ngốc, cô ấy nói, trước khi tôi cùng Chu Phong mới vừa bất hoá là bao nhiêu nữ nhân leo lên đầu tôi để đạp tôi xuống, lần này làm thế nào cũng phải thật phả trường để cho những con chó cái kia thấy, cái gì mới là thủ đoạn thực sự.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tôi không nói lại cô ấy, cuối cùng thỏa hiệp, gửi địa chỉ cho Tiêu Dao, để cho cô ấy lo liệu.

Ngày chuyển nhà, sáng sớm tôi để cho Nghĩa tìm người thu dọn đồ của tôi đưa đi, thật ra thì không mấy thử, đổ xài trong nhà đồ điện đều đầy đủ, hành lý mang đi cũng là một ít quần áo đồ trang sức cùng đó trang điểm, vú nuôi là người lúc trước Lục Kính Đình mời đến, chuẩn bị sẵn rượu và đĩa trái cây, dọn chỗ cho tháp rượu sâm banh trong vườn.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Mới vừa xuống lầu, liền nghe không ít tiếng động bên ngoài, tôi thò đầu ngoài nhìn một cái mới phát hiện Tiêu Dao làm việc nói thật là quá phách lối, nửa vòng tròn tình nhân ở Thanh Hải, mỗn là những người có tiếng tăm, cô ấy đều mới tới.

Một đám nữ nhân canh đúng thời gian tựa như bước vào cùng một lúc, trong nháy mắt liền thấy những tia ánh sáng được phản chiếu bởi chiếc vòng cổ trang sức dưới ánh mặt trời, nhìn chiến trận hận không thể đem hết nữ trang ra để khoe khoang mới được

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tôi nhìn thấu được đám người này, tất cả đều là dựa vào kim chủ mê mẩn ai được cưng chịu liền tăng bốc người đó, ai thất sùng cũng không cần nói liên kết hợp với nhau để chà đạp người đó, tôi mới vừa xuống lầu, thì có người sắp tới đặt một cái hộp bằng những màu xanh ngọc vào tay tôi, "Chị Phương, lúc ấy tôi đã cảm thấy chị không phải là một người bình thường, cái này không, sự thật là tôi đã đúng rồi, chị xem, vừa mới rời xa Chu Phong liền lập tức đến bên cạnh Cậu ba Lục, không giống như tôi, đến bây giờ chẳng khác gì cái bồn cầu, vừa già lại vừa xấu, về tiền bạc thì coi như hào phóng, cái này, không phải là nghe tôi nói muốn tới uống rượu chuyển nhà của chị, cố ý bảo mang đến đây, chị nhìn xem có thích hay không." Cô ta nói xong còn thân thiết khoác lấy tay tôi.

Cô gái nói chuyện vừa rồi là Đào Đào, vào vòng này được chín năm, rất nhanh đã ba mươi rồi, có thể ở trong vòng lăn lộn lâu như vậy cũng là một người tình ranh, ban đầu với tôi cũng không phải là rất quen thuộc, nhưng cũng không kết thủ, sau khi tin tôi cùng Chu Phong cắt đứt được truyền ra, cũng đã gặp qua cô ta, những người bên cạnh cô ta đều chà đạp tôi, chỉ có có ta khi đó ở một bên không lên tiếng cũng không hưởng ứng. Cập nhật chương mới nhất tại Truyệ n88.net

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tôi nhận lấy cái hộp của cô ta, từ từ mở ra, là một viên đá quý bố câu hồng ngọc, thật lớn, là loại bỏ câu hồng ngọc thường gặp, nhưng to như cái trùng cút là loại tốt hiếm gặp, không cần hỏi thăm cũng biết rất quý, cô ấy mang tới đây, tuyệt đối đã hạ vấn tiếng cuối cùng, tôi liếc mắt nhìn cô ta, giả vờ như không biết là đang lấy lòng tôi, làm bộ đẩy một cái: Tăng thứ quý giả như vậy, cái này tôi không thể nhận, bằng không nương tay khi bị gây khó dễ, đến lúc đó ngộ ngỡ...

Tôi nói được một nửa, lập tức chỉ thấy ánh mắt cô ta lóe lên mấy cái, trong nháy mắt liền hiểu ý tôi, biểu cảm không quá ba giây liền lập tức cười một tiếng: "Đừng nha, mọi người đều là chị em gái, đây đâu thể coi là quý giá được, một chút tâm ý, chị thích là được, ngộ ngỡ có cái gì nương tay, đều là chị em trong nhà, còn có thể có mục đích gì sao."

Anh nợ em một câu yêu thương!


Cô ta dứt lời, lại đem cái hộp lại đẩy về phía tôi, tôi lúc này mới nhận lấy, cùng Tiêu Dao nhìn nhau một cái, Tiêu Dao lòng biết rõ cũng không có vạch trần, cô ấy cũng cầm một hộp quà đưa cho tôi nói là chị Tiểu Tiểu cùng chồng đi công tác không có thời gian đến, kéo cô ấy lại cùng nhau mở ra xem là chiếc vòng tay đơn giản tinh xảo, kiểu mới của bulgari,

Những người khác thấy vậy cũng rối rít lao qua tặng quà, hai tay tôi cầm không hết, trừ quả của Tiểu Dao và chị Tiểu Tiểu những thứ khác cũng ném hết phía sau cho vú nuôi.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Tầng đó xong, tôi gọi các cô giải xuống ghế sofa cũng đừng khách khi cùng uống rượu, thật hóa hải, có vài người ngại ngùng thận trọng, tôi không kiếm được nhìn hai lần, một cái liền nhận ra là trong cùng một vòng với Đào Đào, trước ở gặp mấy người đó ở nhà hàng còn sỉ nhục tôi, cười qua tôi là quả phụ

Tôi không phải là một người tính toán chi lí, Tiêu Dao nhận ra được ánh mắt của tôi nhìn mấy cô gái đó cũng nhớ lại, cô ấy ngoắc ngoắc môi, cố ý đem trọng tâm câu chuyện kéo lên người mấy cô gái kia kia: "Ở kìa, Ái Phương, mình nhớ trước đây lúc cậu cùng Chu Phong chia tay, có không ít người đến chế giễu cậu đầu, ha ha, chắc là các cô ấy làm sao cũng không nghĩ tới cậu trở mình nhanh như vậy! " Vậy Cậu ba Lục là ai vậy, hơn nửa sòng bạc

Anh nợ em một câu yêu thương!


Phong Nguyệt của ba tỉnh miền Đông, việc kinh doanh ngầm đều nằm trong tay anh ấy, chặc chặc, số tiền kiếm được có thể trở so với việc làm cảnh sát đấy." Cô ấy vừa nói xong, mấy cô gái kia nghe được mặt mũi liền trắng bệch, còn không chờ các cô nói chuyện, cửa vang lên một tiếng, lập tức cắt đứt sự chú ý của chúng tôi.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Anh nợ em một câu yêu thương!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.