Nhật Ký Tình Nhân

Chương 116: Ông Lục gây áp lực



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”



Tôi ngẩng đầu lên liền thấy một người phụ nữ mặc một chiếc đầm màu đen lộ ra xương quai xanh đứng ở cửa, sau khi gõ cửa cũng không có đi vào.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Khoảng cách có một chút xa, không thấy rõ được khuôn mặt cô ta, vú nuôi sau khi thấy qua hỏi xong rồi sau đó tới nói với tôi, tôi sau khi ra cửa nhìn một cái liền nhận ra cô ta là người phụ nữ mà có một lần lúc tôi đi đến nhà của Lục Kinh Đình tìm anh ấy đã cầm chìa khóa của mình đi vào. “Cô Tân, xin chào!" Cô ta nhìn thấy tôi liền gật đầu cười với tôi một cái, đi theo nói: “Nghe nói anh Kinh Đình đã tặng căn phòng này cho cô Tân, tuy nói rằng chúng ta không quen thuộc, nhưng dù sao cũng có giao tình gặp mặt chào hỏi qua."

Nói xong, cô ta cầm hoa trong tay đưa tới, hoa hồng đỏ thắm, tưới đẹp ướt át, ở giữa có kẹp một cái hộp nhỏ rất tinh xảo, chắc là quà tặng trang sức gì đó,

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mặc dù không quen thuộc thân thiết với cô ta, nhưng tôi thế nào cũng không tin rằng lần này cô ta tới đây chỉ đơn thuần là thật tâm thật ý để nói lời chúc mừng tôi, nhưng không đánh mặt người đang cưới, tôi nhận hoa rồi nhìn cô ta: "Cảm ơn, tôi vẫn chưa biết tên của cô "Tôi tên Kiểu Lam."

Tôi ngắn ra, cái tên này tôi đã nghe qua không chỉ một lần, lần đó lần đầu gặp nhau tôi cùng Tiêu Dao đi hội sở đi tìm thức ăn hoang dã và Lục Kinh Đình với cô ta, tôi nhớ kĩ nhất, người anh ấy muốn tìm chính là Kiểu Lam, sau đó còn có cùng anh ấy đi đến tiêm trang điểm lúc trước kia tham gia dạ tiệc, nhân viên trong tiệm cũng có nhắc đến cái tên này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tôi vốn dĩ chỉ suy đoán cô ta có lẽ là loại phụ nữ làm tình nhân qua lại với nhau của Lục Kính Đình, nhưng nhìn dáng vẻ này, quan hệ của cô ta với Lục Kinh Đình chắc phải sâu đậm hơn nhiều so với tường tượng của tôi.

Cô ta là một người phụ nữ thông minh, giống như nhìn một cái có thể nhìn ra suy nghĩ của tôi lúc này: “Cô Tận không cần có thái độ thù địch với tôi, quan hệ của tôi và anh Kính Đinh không giống như với cô." “Ừm." Tôi thấy bị nhìn thấu cũng không nói gì chỉ gất đầu với cô ta một cái, chẳng qua là tôi làm sao cũng không nghĩ tới răng không giống nhau trong miêng cô ta là một tặng ý nghĩa sâu xa khác...

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Theo phép lịch sự, hỏi cô ta có muốn vào trong ngồi một chút hay không, cô ta xua tay Ngôi thì không cần dầu, hôm nay tới chủ yếu là còn có một vài lời muốn nói trước mặt với cô Tân, nếu như không ngại, có thể nán lại ít phút của cô lên xe của tôi để nói chuyện không?" “Được." Tôi cầm hoa đưa cho vú nuôi đem vào trong, nói một tiếng với mấy người Tiêu Dao rằng tôi có việc đi một chút sẽ trở lại, để cho các cô ấy tự mình chơi trước, sau đó mới đi ra ngoài với cô ta, lên xe. Truyện88 .net website cập nhật truyện nhanh nhất

Cô ta lái một chiếc xe z4 màu đỏ sậm, là loại thoáng mát rộng rãi kia, phụ nữ lại xe còn đẹp mắt như vậy, ngồi lên xe, đóng cửa xe mới thấy cô ta nghiêng đầu về phía tôi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đôi mắt đào hoa của cô ta quét khắp người tôi, không biết cô ta đang nhìn cái gì, yên lặng hồi lâu mới nghe được tiếng cô ta nói: "Đợt trước anh Kinh Đình suýt nữa thì bị bắt, chuyện này cô có biết không?"

Tôi trả lời dứt khoát: “Biết "

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cô ta nhìn chăm chăm tôi, lúc mà nói những lời này tôi cảm giác rõ ràng được ánh mắt cô ta nhìn tôi đặc biệt háo hức, tôi ngơ ngác, nhớ đến ngày đó Lục Kinh Đình trở về nhân hai cuộc điện thoại của ông Lục, tôi cau mày, chặn chờ một chút: "Không phải là ông Lục ra mặt sao?"

Cô không biết?" Cô ta đột nhiên trợn to hai mắt nhìn tôi giống như là nghe được trò cười gì đó, tôi lắc đầu, mới nghe cô ta nói tiếp: “Ông Lục nguyện ý đưa anh Kinh Đình ra ngoài, nhưng điều kiện đưa ra là sau khi ra ngoài anh ấy phải kết hôn với Tôn Ly, anh Kính Đình không có làm theo ý muốn của ông Lục, đã tìm người khác, lấy ra tất cả cổ phần của anh ấy ở sòng bạc Hòa Phong Nguyệt ở Thanh Hải nhường lại, mới đổi lại được ra ngoài.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cô ta nói xong, trong lòng tôi đột nhiên hồi hộp một chút, trong nhảy mắt nghĩ tới đêm hôm đó Nghĩa đem hợp đồng rời đi, còn có Tân Phúc trong lời nói của Lục Kính Đình: "Người đó là Tần Phúc?"

Tôi lập tức cầm lấy tay cô ta xác nhận, cô ta nhìn tôi một cái rồi gật đầu, tôi há miệng cả người cứng đờ tại chỗ, lại yên lặng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cô ta nói tiếp: “Tôi biết địa vị của cô Tân trong lòng anh Kính Đình rất đặc biệt, nhưng mà, những lời này hôm nay tôi cũng không nên nói tới, nhưng mà tôi cảm thấy vẫn không thể nhìn được, mới muốn nói cho cô, anh Kính Đình với ông Lục cãi nhau rất dữ dội, từ đó tới bây giờ chưa từng dữ dội như vậy, ông Lục đa tới Thanh Hải rồi, tức giận không gặp anh ấy, lại tìm bạn bè kết hợp lại gây áp lực cho anh Kính Đình, một nửa cố phản bản thân đã ít đi nhiều như vậy anh Kính Đình bây giờ bị không ít người nhìn chăm chăm như thể, ông Lục gây áp lực, hoa vô đơn chi, tin tức đỉnh hỗn đã thả ra ngoài rồi, với tính cách của ông Lực, lần này không ép anh ấy thỏa hiệp thì không có khả năng thu tay lại, vì vậy

Lời cô ta đã nói phía trước, phía sau lại chưa có nói xong, hậu quả không cần cô ta nói tôi cũng nghĩ ra được, tôi siết chặc nắm đấm, tôi làm sao cũng không nghĩ tới Lục Kinh Đình sẽ vì không đồng ý đính hôn với Tôn Ly lại có thể nguyện ý lấy ra nhiều cổ phần như vậy để đổi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tôi hít một hơi thật sâu, không khí đè nén trong xe khiến cho đầu óc tôi không thể cảm thấy tỉnh táo được, một đống hỗn loạn, tôi nhìn về phía cô ta: "Cho nên cô Kiền chạy tới đây một chuyển như vậy, là vì nói với tôi những lời này?" “Đúng, chính là những điều này, bản thân xã hội này chính là như thế, anh Kinh Đình xuất thân ở một gia đình như vậy thì đã quyết định rằng sau này người mà anh ấy kết hôn phải là một người phụ nữ có hoàn cảnh gia đình môn đăng hộ đối, còn như cái loại ngoại tính này xã hội này thường gặp quá rồi, tôi cảm thấy có Tấn là người thông minh, chắc nên biết phải làm thế Tôi ngừng một chút, đối mặt quét về phía cô ta liêm mỏi mở miệng: "Cô Kiểu lần này có ý tới thì ra chỉ là vì cùng tôi nói những điều này" “Tình hình bây giờ của cô Tân tôi cũng biết chút ít, người phụ nữ mà cục trưởng Chu đã chơi qua, những người bạn đồng sự kia của anh ta sao có thể dám đụng tay vào, một người buôn bán nhỏ như tôi nghĩ có Tân cũng không nhất định phải nhìn cao, bây giờ anh Kinh Đình chắc chắn là chỗ dựa duy nhất của cô, anh Kính Đình ngã xuống, không có chỗ tốt gì cho cô cả "Được." Đọc truyện mới nhất tại Truyện88 .net

Tôi nói chuyện với Kiểu Lam không lâu, nói xong những điều này chỉ còn lại khách sáo chào hỏi đội câu tôi đã đi xuống xe.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sau khi cô ta đi, từng chữ từng câu trong những lời đó in sâu trong đầu óc tôi, liên tục đến buổi tối khi chào hỏi xong những người kia, mới gọi điện thoại hỏi Nghĩa vị trí của Lục Kính Đình, trực tiếp lái xe qua đó.

Địa chỉ mà Nghĩa gửi cho tôi là một nhà thờ, nhà thổ kia là một chỗ rất nổi tiếng, lúc ở cùng một chỗ với Chu Phong tôi cũng đã từng đi cùng anh ta đi xã giao hai lần, không nghĩ tới rằng đó cũng là vị trí của Lục Kinh Đình. Đến nơi, đưa đủ phí xu tôi liền xuống xe, người trước của chặn tôi lại, tôi nhìn bàn tay chặn tôi lại, nhíu mi: Tôi không thể vào? "Cô là đến tìm cục trường Chu phải không? Cục trưởng Chu anh ta..."

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nghe thấy cái tên của Chu Phong tôi liền cau mày lại, anh ta còn chưa nói hết câu tôi đã cắt đứt lời anh ta: “Tôi đến tìm Lục Kinh Đình."

Anh ta ngần ra, bên trong có người đúng lúc đi ra, lúc trước đứng phía sau Nghĩa gặp qua tôi, anh ta thấy tôi, liền đi tới: “Chị dâu, sao chị lại đến đây?"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Người chặn tôi ở cửa nghe anh ta nói như thế và mặt liền biến sắc, tôi nói: “Tôi tìm Lục Kinh Đình." "Cậu ba Lục à, cậu ba Lục đang nói chuyện trên tầng cao nhất đó"

Tôi trả lời một tiếng liền muốn đi vào, anh ta vội vàng kêu người phía sau hướng dẫn cho tôi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tôi đi theo phía sau người kia, mới tới lầu thứ năm, đi ngang qua cửa của một căn phòng, liền thấy một người từ bên trong đi ra, theo khe hở của cửa mở, lại nhìn thấy ông Lục từ trong phòng bao đi ra

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.