Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô ta hơi củi đầu, giống như người phụ nữ cô đơn cần người khác tới an ủi vậy, trên gương mặt câu dẫn trần trụi, "Anh có thể hay không đừng đi, chúng ta đã lâu không gặp rồi anh có thể ở lại với em một lát không?" Tiếng nói không lớn, nhưng tôi ở ngay bên cạnh lại nghe rất rõ ràng, tôi không nhịn được xoa xoa một thân nỗi đẩy da gà da vịt, kiều nũng nịu trêu chọc này đúng là một chiêu xinh đẹp nhất, đối với đàn ông có thể trăm lần hiệu quả trăm lần. Tôi nghĩ là Lục Kinh Đình sẽ bất ngờ, nhưng anh chỉ dừng lại, đột nhiên anh kéo chỉ Nam đang kéo anh từ bà vai qua, anh ngang ngược ômLâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô nhìm chẳm chấm xe dần biến mất ở con đường bên cạnh bãi đậu xe, cảm xúc trăm lối đồng thời xuất hiện, tôi ngốc tại chỗ một lát rồi mới hối thần trở về Cho tới khi điện thoại trong lòng bàn tay tôi rung lên, tôi mới nhìn xuống, thiếu chút nữa nước mắt rơi xuống.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi siết chặt điện thoại trong tay, tâm tình khổ sở của tôi có chút tức giận, nhưng cuối cùng tôi cũng nhịn xuống, tôi mặt không đổi sắc đi ra ngoài đón xe, tôi một mình trở lại nhà họ Lục giống như cung điện kia.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bất tri bất giác tôi ngủ mất, mơ mơ màng màng tôi nghe được tiếng hít thở quanh mình không nặng không nhẹ, lành lạnh, xen lẫn có mùi hương mặt lạnh của gió lạnh.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chờ ngày hôm sau tôi thức dậy, chóp mũi tôi quanh quần mùi vị độc nhất của Lục Kinh Đình, tôi giương mắt nhìn vòm ngực rộng lớn của anh.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi đợi hai tiếng, nhận ra anh muốn thức dậy, hơi thở của anh đột nhiên trở nên nhanh hơn, thân thể hơi giật giật, đôi mắt muốn mở ra, tôi vội vàng nhắm lại mắt, làm bộ đang ngủ, tôi cảm giác được anh đang nhìn tôi chăm chẳm, ánh mắt anh sáng như đuốc làm tôi cũng không giả bộ được. "Dậy rồi." Lục Kinh Đình nói, anh dịu dàng hôn trên trán tôi, cảm giác như điện giật lan tràn trên từ trán tôi, tập kích toàn bộ đầu óc tôi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi bị anh nhìn tới quẫn bách, chuẩn bị né người, hai chân anh đột nhiên dựng lên chắn lại đường lai của tôi: "Dậy sớm như thế làm gì." "Tự nhiên em dậy thôi." Tôi muốn nói lại thôi, uốn éo người nhớ tới hình như Lục Kinh Đình ngày hôm qua là giả, bởi anh bây giờ khôi phục lại trạng thái bình tĩnh gày nhưng lại thâm tình dịu dàng. "Mặt em còn đau không?" Trong lòng tôi lộp bộp một tiếng, tôi dừng giãy giụa, tôi nghiêng đầu nghi ngờ nhìn lại anh, "Tại sao anh lại hỏi thế?" Đọc truyện mới nhất tại Truyện88.netLâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ngón tay Lục Kính Đình hơi lạnh sờ lên bên mà bị đánh sưng đò lên ngày hôm qua, trong con người anh lưu chuyển tình cảm dịu dàng mà tôi không hiểu, "Tối hôm qua đã thỏa thuốc, bây giờ cũng không giảm bao nhiều, có phải hay không rất đau?" Nói như vậy, tối hôm qua mơ mơ màng màng tôi cảm giác lành lạnh ở gò má, hóa ra là lúc Lục Kinh Đinh thoa thuốc cho tôi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi vội vàng né tránh tay anh, cũng né tránh cả ảnh mắt của anh: "Em không sao." Thực tế, tôi rất muốn hỏi anh ngày hôm qua anh và chị Nam đã làm những gì, nhưng tôi suy nghĩ lại cảm thấy tôi không có lập trường nào để hỏi. "Em không có gì muốn hỏi?" Lục Kính Đình nắm cắm của tôi, lực đạo không lớn nhưng làm tôi không phản kháng được, anh xoay mặt tôi bắt buộc tôi đối diện với anh.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lục Kính Đình sở đầu tôi lại cười khẽ một tiếng, chân anh đang đè trên người tôi ruốt cuộc cũng buông ra, sau đó anh ngồi dậy, một bên mặc quần áo một bên nói với tôi: "Ngày hôm qua anh nói chuyện làm ăn với Nam, nhưng có chút chuyện cần em hỗ trợ." Tôi đứng dậy mặc quần áo, cũng chú ý cổ áo của anh, rõ rằng có dấu hôn đỏ chót, màu sắc nổi bật chơi mắt.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Anh thấy sắc mặt tôi không tốt, anh đột nhiên bắt lấy tay tôi để ở ngực anh lo lắng hỏi: "Ngày hôm qua còn xảy ra chuyện gì sao? Sao sắc mặt em khó coi vậy."Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lục Kính Đình nhếch mép lên, vốn mắt anh không phải là mắt hổ lỵ, nhưng lại cho người khác loại cảm giác giảo hoạt, cao thâm khó lường hỏi tôi tại sao.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi không hề nghĩ ngợi, vội vàng chối, nhưng mặt lại không thua kém đó một mảnh, bởi vì anh ở gần nên tôi cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh bên cổLâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Từ khi nào giác quan của tôi lại trở nên nhạy cảm như vậy. “Tuy nhiên ngày hôm qua em đi vào cùng Phong Lạc Trung, làm anh rất không thích.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Anh bình thường không có thói quen mặc lại quần áo cũ để qua đêm, hôm nay tâm trạng tôi không tốt lại không chú ý tới, có lẽ anh vì muốn làm tôi thấy vết sơn kia nên mới mượn cơ hội này cười nhạo tôi.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Phong Lạc Trung cùng Phong Thiến đều ở đây, tôi lại không nhìn thấy chị Nam.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ảnh sáng trong phòng vốn không quá sáng, giờ phút này ở dưới đèn đỏ lưu ly lại lòe loẹt, chói mắt.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi nghe mà rơi vào sương mù, nhưng rất nhanh liều hiểu rõ Phong Thiền tìm trong đống tài liệu một tấm bản đồ nhỏ sau đó bày lên bần, là bản đồ phạm vi bến tàu Nam Loan, mà bến tàu Nam Loan là nơi tiếp các loại hàng hóa từ các địa phương. "Nghe nói Thanh Hải bên kia kiểm duyệt rất chặt chẽ ở chỗ này kết thúc thực sự không có vấn đề gì sao?" Phong Thiền lo lắng hỏi, ánh mắt nhìn trên bản đổ giống như đang tìm đường ra.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net