Nhật Ký Tình Nhân

Chương 146: Quá khứ của chị Nam



Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu



Ăn sáng ở nhà xong, Lục Kính Đình đưa tôi ra sân bay, tôi không biết vé máy bay đã được chuẩn bị xong từ lúc nào, khi tôi đến sân bay thì anh nhét vào tay tôi, ánh mắt nhìn tôi chẳm chẳm. Bàn tay anh nắm chặt tay tôi cùng tấm vẻ, nhiệt độ từ tờ giấy mỏng đã đốt cháy lòng bàn tay tôi. "Nhớ lời anh nói ngày hôm qua."

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi cắn môi, còn tưởng rằng anh muốn cùng tôi trở về Thanh Hải, nhưng mà nghe lời nói này sao lại luôn có cảm giác là lời tạm biệt.

Tôi mở miệng định hỏi anh có cùng tôi trở về hay không, nhưng anh đột ngột nắm lấy sau gáy tôi kéo đầu tôi qua, lúc tôi không kịp chuẩn bị đã bất ngờ hôn vào môi tôi, cái chạm nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy tất cả mọi suy nghĩ trong đầu tôi đều dập tắt.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Chỉ dừng lại một chút, sau đó anh lại cần nhẹ lên môi tôi một cái sau đó mới cách xa ra, vẻ mặt nghiêm nghĩ “Nếu như bạn em còn làm chuyện gì khác ngoài nói chuyện thì anh nhất định sẽ không bỏ qua cho em

Tôi khó khăn nuốt nước miếng, lắng nghe anh trong trạng thái không tập trung, toàn bộ sự chú ý của tôi đều dồn vào nhiệt độ của anh vừa lưu lại trên môi.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Đến nỗi Phong Lạc Trung đến lúc nào tôi cũng không biết, đợi đến khi tôi lấy lại tinh thần thì đã nghe Lục Kinh Đinh dặn dò tôi: "Sau khi cùng Phong Lạc Trung đến Thanh Hải thì em phải nghe anh ta sắp xếp, có chuyện gì thì cứ đến tìm anh ta."

Phong Lạc Trung cười tươi như ánh mắt trời, lên tiếng chào tôi, ánh mắt giống như muốn nói mong tôi sẽ giúp đỡ nhiều hơn.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi hơi bối rồi, lại có chút thắc mắc: “Anh không đi Thanh Hải sao?"

Lúc nãy nghe bọn họ nói về chuyện không được liên tục, nhưng nghe nói là chuyện rất quan trọng, Lục Kinh Đình không thể không đi.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lục Kính Đình rũ mắt xuống, trong mắt lỏe lên sự cười cợt, tôi không hiểu ánh mắt đó, nhưng nó lại nhanh chóng biến mất, nghiêm túc trả lời: "Anh có chuyện ở đây"

Sau đó cũng không nói thêm gì nữa, chuyến bay của tôi cũng đã chuẩn bị cất cánh, Phong Lực Trung või ing dẫn tôi đi làm thủ soát về, sau đó trong chớp mắt tôi đã ngồi trên máy bay trở về Thanh Hải

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trên máy bay, Phong Lạc Trung đã nói với tôi rất nhiều chuyện cần phải chú ý sau khi gặp Chu Phong, nhưng tôi không nghe rõ, trong đầu tôi chỉ có vẻ mặt mở mit của Lục Kinh Đình. Lại nhớ ra mấy ngày nữa là ngày giỗ của mẹ anh, nhưng nhìn hành trình này thì em rằng không thể đi cùng anh.

Nhưng suy nghĩ ở một góc độ khác thì quan hệ của tôi với anh cũng chỉ là loại quan hệ lợi dụng, cũng không có tư cách cùng anh đi viếng mộ ngày hôm đó. Chỉ suy nghĩ một chút thôi đã thấy thê thảm.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Bàn tay của Phong Lạc Trung lắc lắc trước mắt tôi hai cái, cao giọng gọi tôi, rồi đột nhiên bùng ngón tay khiến tôi tỉnh táo trở lại. “Cô Tân, chị đang suy nghĩ gì thế? Từ khi lên máy bay đến bây giờ đều có vẻ rất thấp thỏm?"

Tôi cười haha hai tiếng, lắc đầu nói không có gì, nhưng mà Phong Lạc Trung vô cùng nhạy bén, trực tiếp nói toạc ra suy nghĩ của tôi: “Có phải chị đang suy nghĩ về Lục Kính Đình hay không?" . Tôi ngạc nhiên, vội vàng cúi đầu thấp hơn, ngậm chặt miệng lại.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Phong Lạc Trung nhìn tôi trái phải và thở dài nói: "Thật ra thì không có gì phải suy nghĩ lung tung cả Mặc dù anh ta lấy cô ra để kiếm chế cục trường Chu gi đó, nhưng cô dừng vì vậy mà nghĩ rằng bản thân không quan trọng với anh ta. Nói thật thì lần thứ hai gặp Lục Kinh Đình, anh ta đã nói rõ ràng rằng cô là người phụ nữ của anh ta."

Vậy không nghi ngờ gì nữa người đầu tiên là Kiều Lam rồi. Tôi nghe lời anh ta nói là đã nghĩ tới cái này, hai tay đặt trên đầu gối của tôi đột nhiên siết chặt, nét mặt cau có gần như không thể che giấu.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi nở một nụ cười gượng gạo cũng không có thái độ gì, nhưng những cảm xúc tiêu cực không giấu foc. "Anh quen biết Lục Kính Đình đã lâu, vậy anh có biết Kiểu Lam không?" Tôi hỏi anh ta, suy nghĩ muốn hỏi một chút. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net

Phong Lạc Trung từ chối trả lời trực tiếp cho tôi, anh ta còn rất bối rối, nhanh chóng giải thích với tôi: " y, chị dâu, chị đừng có hiểu lầm. Anh ta và Kiều Lam đã là chuyện cũ rồi, Lục Kinh Đinh là một người chung thủy, nếu như đã xác định là chị thì sẽ không...

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Câu nói tiếp theo tôi cũng không muốn nghe nữa, bởi vì nghe nhiều thì bản thân sẽ bắt đầu tự ảo tưởng cho nên tôi đã ngắt lời anh ta: “Tôi không có ý gì cả, chỉ muốn hiểu chuyện trước kia của anh ta một chút thời

Phong Lạc Trung quan sát biểu hiện của tôi, nhưng tôi lặn lộn ở trong các vòng tròn đó lâu như vậy, án giàu cảm xúc đã trở thành một tài năng đặc biệt, đương nhiên anh ta không thể phát hiện ra.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi thấy anh ta thở phào nhẹ nhõm, cười nói với tôi, cuối cùng anh vẫn nói: "Biết thì có biết, hai người họ là anh em nhưng không có quan hệ huyết thống gì cả. Hai người sống chung một mái nhà lâu ngày thi cũng có tình cảm"

Tôi ừ một tiếng, không khác những gì tôi biết lắm nhưng mà bởi vì có lời nói của anh ta cho nên tôi mới có thể xác thực.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tiêu cự của Phong Lạc Trung như được kéo dài, dường như đang nhớ về cái gì đó, sau đó lại tiếp tục nói: “Nhưng sau đó bởi vì ông cụ Lục mà hai người họ chia tay, sau đó Lục Kính Đình còn giận dỗi ông cụ Lục sau đó có một thời gian trở nên hư hỏng, sau đó còn có quan hệ không rõ với chị Nam.

Tôi mim môi, lòng ngực nghẹn ngào, cũng không có gì ngạc nhiên bởi vì ở một góc độ nào đó chị Nam có nét giống với Kiều Lam, thì ra thật sự là tìm một người thay thế để ổn định trong một thời gian.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Phong Lạc Trung thở dài tiếc nuối, sau đó nhìn về phía tôi rồi nói: "Khoảng thời gian đó rối với anh ta thật sự rất khó khăn, nhưng sau đó không biết anh ta đã phải chịu kích thích gì mà trở thành cậu ba Lục được mọi người nhắc đến, thủ đoạn ra sao thì có lẽ chị cũng hiểu. Nhưng là con người của anh ta vẫn là một người tốt, cho nên tôi hy vọng chị có thể trân trọng anh ta.

Tôi hiểu sâu sắc những gì anh ta nói, nhưng tôi không dám đặt hai chữ "trân trọng" giữa tôi và Lục Kinh Đình.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi không lên tiếng đồng ý, chỉ lúng túng họ khan hai tiếng, đổi chủ đề: "Cái đó, tôi dường như cũng hiểu một chút, nhưng mà anh có cảm thấy chị Nam và Kiều Lam rất giống nhau hay không?”

Phong Lạc Trung trợn to hai mắt, nhưng cũng không có vẻ gì ngạc nhiên, anh ta mím chặt môi không nói gì, vẻ mặt cũng không tốt. Ảnh mắt nhìn tôi cũng chuyển thành nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Cũng vì vậy mà chủ đề kết thúc một cách khó hiểu, điều đó khiến tôi cảm thấy rằng anh ta và chị Nam có một chút mập mờ, nhưng tôi không có nhiều hứng thú khám phá.

Hai tiếng sau, một lần nữa tôi lại trở về Thanh Hải, bây giờ đã là bốn giờ chiều, Phong Lạc Trung sắp xếp cho tôi ở tại một khách sạn, trước khi đi, anh ta dặn tôi không được liên lạc với bạn bè và gia đình trước khi gặp Chu Phong, và cố gắng tránh để bị người quen nhìn thấy,

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi không hiểu ý định của anh ta là gì nhưng tôi van gật đầu

Nhưng ngay sau khi anh ta vừa đi, tôi đã nhận được một cuộc điện thoại của Tiêu Dao.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nhìn cái tên hiểu thị gọi đến, tôi định bỏ qua nhưng thấy cô ấy gọi đi gọi lại mấy cuộc điện thoại, có về rất gấp ráp cho nên tôi không nhịn được mà nhận điện thoại.

Điện thoại vừa kết nối thì giọng nói lo lắng của Tiêu Dao cũng vang lên: "Chị Lan. “Sao thế?" “Tôi muốn gặp cậu có được hay không?"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trong lúc này lời nói của Phong Lạc Trung trước khi đi hết lần này đến lần khác lại vang lên trong đầu tối: "Cậu có chuyện gì gấp hà?"

Nhưng tôi cũng sợ Tiêu Dao cần sự giúp đỡ, dù sao thì mẹ cô ấy vẫn đang ở bệnh viện, đây là khoảng thời gian khó khăn đối với cô ấy.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tiêu Dao ngập ngừng ừ một tiếng, giọng điều của cô ấy rất nặng nề, tôi không quan tâm đến những gì mình đã hứa trước đó, tôi hỏi cô ấy đang ở trong bệnh viên có phải hay không, cô ấy nói đúng vậy. Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net

Tôi cầm chiếc túi da vừa để trên giường lớn lên, bảo cô ấy đợi tôi, tôi lập tới tới ngày.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lúc ra khỏi khách sạn, tôi nhìn xung quanh, sở Phong Lạc cho người theo dõi tôi, tim tôi vô cùng hồi hợp, lúc chắc chắn rằng không có người theo dõi phía sau thì tôi mới yên tâm bắt xe đi về hướng bệnh viện.

Chỉ mất ba mươi phút để đi tới bệnh viện trung ương thành phố, tôi vội vàng đi vào cổng bệnh viện, lúc chuẩn bị vào thang máy thì tôi sửng sốt khi nghe thấy một âm thanh quen thuộc vang lên từ trong góc hành lang.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Cô ấy mặc một chiếc váy trắng, tay áo dài bằng ren, chiếc váy dài ngang gối lộ ra một nửa đội chân dài trắng nõn, khuôn mặt sạch sẽ tràn ngập sự lo lắng. Trên tay còn cầm một tờ khai màu trắng, nhìn nội dung trên đó một lúc sau đó đôi mắt đột nhiên đỏ lên.

Lần trước tôi cũng nhìn thấy Lộ khiết ở nơi này, lần này cuối cùng cũng gặp lại, nhưng mà cái làm tôi chủ ý là vì sao cả hai lần cô ấy đều cầm tờ khai trên tay.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Thang máy trước mặt tôi “ting" một tiếng rồi mở ra, nhưng tôi không có đi vào, tôi định đi tìm Lổ Khiết để hỏi rõ ràng. Vừa đi được một bước, cô ấy đã ném tớ giấy trên tay vào thùng rác, chạy ra ngoài khác.

Tôi nghi ngờ bước tới, kinh ngạc nhìn tờ giấy cô ấy vừa vứt vào thùng rác, không kiềm chế được nhặt lên nhìn, là giấy khám thai, trên đó ghi là không mang thai,

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi vô cùng bất ngờ, mấy năm gần đây đầu có nghe nói cô ấy kết hơn, hơn nữa Lộ khiết chỉ mới khoảng hai mươi tuổi, làm sao có thể lập gia đình sớm như vậy.

Nhưng lúc nãy cô ấy nhìn tờ giấy khám bệnh với vẻ mặt buồn bã, còn có vẻ muốn khóc, vậy là muốn mang thai sao?

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Đầu óc tôi bối rối, cũng cảm thấy không yên tâm về cô ấy, cho nên siết chặt tờ giấy trong tay rồi đuổi theo, chạy theo một lúc thì đi tới bên trong công viên kể bên bệnh viên, tôi thấy cô ấy đàn ở cùng một người phụ nữ, tôi vội vàng dừng chân lại, đứng vào một góc ở công viên, ở phía sau khóm hoa rậm rạp nhìn hai người họ.

Người phụ nữ đứng trước mặt Lộ khiết ăn mặc rất sang trọng và đắt tiền, đeo kính râm, sau khi cô ta cởi kinh xuống thì vô cùng bất ngờ đó chính là Triệu Mộng Tuyết.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tôi bàng hoàng, nghĩ đến cảnh Triệu Mộng Tuyết mắng chửi Lộ Khiết trước đó, tôi càng lo lắng rằng chuyện Lộ khiết muốn mang thai có liên quan đến Triệu Mộng Tuyết. "Kết quả như thế nào?" Triệu Mông Tuyết hỏi, âm thành không lớn, tôi đứng cách đó không xa, thêm nữa nhìn khẩu hình miệng của cô ta cũng có thể nghe rõ có ta nói gì.

Hai tay Lộ khiết nắm chặt ở phía trước xoa xoa, dáng vẻ củi đầu khi làm sai chuyện gì, cũng không có trả lời, chỉ là Triệu Mộng Tuyết sốt ruột thúc giục, mới rụt rè lắc đầu: "Vẫn không có."

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Vừa nói xong đã bị Triệu Mộng Tuyết mắng chửi một trận, tốc độ nói của cô ta rất nhanh, thêm nữa tôi không đứng gần đó, nên không thể nghe rõ được nội dung, chỉ biết cô ta chửi Lộ Khiết vô dụng.

Sau khi cô ta chửi xong, khoanh một tay trước bụng, tay kia quạt gió cho mình, vẻ mặt khó chịu, ảnh mắt nhìn khắp nơi giống như đang cố ổn định cảm xúc của mình.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Hai chân Lộ khiết run run, một câu cũng không dám nói.

Triệu Mộng Tuyết hít một hơi thật sâu, sắp xếp lại cảm xúc, nhìn Lộ khiết một cách thờ ở: "Lúc đầu khi cô đến gặp tôi nói rằng việc thụ tinh nhất định sẽ thành công, bây giờ tôi đã lãng phí cái thứ đó trên người cô không biết là bao nhiêu, kết quả thì cái bụng của cô một chút động tính cũng không có, tôi nghĩ tôi sẽ tìm người khác vậy

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trong lòng tôi bỗng nhiên nặng trĩu, bất ngờ nghe được chuyện không nên nghe, trong phút chốc không biết phải phản ứng như thế nào, trong đầu chỉ có hai chữ "Thụ tinh” mà trước đây chị Tiểu Tiểu đã từng nói qua, Triệu Mộng Tuyết xảy ra chuyện, bị nghi ngờ sẽ không thể mang thai.

Cho nên cô ta muốn Lộ khiết mang thai hộ?

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.