Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi nói ra một con số, anh đột nhiên yên tĩnh lại, sau đó trong lúc tôi đang run sợ đợi chờ, cất cao giọng hỏi tôi: "Hôm nay đến Thanh Hải, em chỉ thăm thân thích của mình thôi sao?"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi thở phào nhẹ nhõm, mở miệng định bụng nói cảm ơn, thế nhưng một giọng nói nhẹ nhàng mềm mại đột nhiên cắt đứt lời của tôi: "Anh Đình, đã xong chưa? Đi thôi"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi nhìn điện thoại di động, ngẩn người một hồi lâu, cuối cùng vẫn tháo khuyên tai xuống, sau đó với vào phòng tắm tắm rửa, thế nhưng nước nóng vừa mới bao trùm lấy toàn thân, đột nhiên mất điện.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi chịu đựng cơn đau nhức, cuối cùng cũng chật vật mò được đến bên giường, tìm chiếc điện thoại di động của mình để trên tủ đầu giường, lại không cần thận chạm phải khuyên tai, rơi lạch cạch trên mặt đất, tôi vội vã quỳ xuống dưới đất tìm đôi khuyên tai, thế nhưng không tài nào tìm được.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cuối cùng trông thấy nó ở dưới gầm giường, lập lánh rực rỡ dưới ánh đèn pin sáng chói, như ảnh trắng sáng lóa, vô cùng xinh đẹp.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chịu đựng cảm giác khó chịu, đưa tay lấy khuyên tại ra ngoài, thế nhưng một chút ánh sáng màu đỏ trong đám ánh sáng trắng khiến toàn bộ thân thể tôi run rẩy lên.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi kinh ngạc một hồi lâu, dần dần thu lại ánh mắt ngỡ ngàng, khi ánh sáng trong căn phòng đột nhiên vụt lên, nắm chặt đôi khuyên tai ở lòng bàn tay, tự an ủi lấy sự khó chịu trong lòng.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Mà cách tốt nhất để kiểm tra trong phòng có cải đặt camera hay không, đó chính là tắt đèn, dùng ảnh sáng từ đen pin chiếu khắp nơi, tìm được điểm đó, chắc chắn đó là camera bỏ túi. Thế nhưng thường thì không ai làm máy chuyện phiền phức như vậy,Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lẽ nào anh ấy không tin tôi sao?Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Có suy nghĩ bao nhiêu đi nữa thì cũng chỉ có thể giấu ở trong lòng, bởi vì tôi không cho rằng Lục Kinh Đình sẽ thật lòng đối với tôi, hơn nữa trước đây tôi còn là người của Chu Phong, anh sợ tôi mật báo tin tức cũng là hợp tình hợp lý. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .netLâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ban đêm, thành phố Thanh Hải chất ních người, bầu không khi thoảng lành lạnh. Thân thể nho nhỏ của Lộ khiết đang xoay tròn ngoài cửa, trìm một chiếc áo khoác màu xám tro, kiểu dáng bình thường, không chút sản sủi, ăn mặc vô cùng mộc mạc.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô ấy nhìn thấy tôi, nhẹ giọng gọi chị Ái Phương, còn thoáng chút tiếc nuối đối mặt với tôi. "Đị, dẫn chị đi thăm mẹ em, sau đó cùng nhau nộp tiền thuốc thang" "Thực sự có thể sao?" Lộ Khiết thận trọng hỏi tôi, ánh mắt kia dường như đang lo lắng tôi không chịu nổi số tiền lớn như vậy.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Tôi mim cười vỗ vỗ bả vai của cô ấy, kéo cô ấy lại: "Ừ, đi thôi."Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Người phụ nữ này mặc một bộ quần áo dài màu xanh ngọc đến, xen lần một mùi nước hoa nồng nặc, bởi vì động tác thoáng qua quá nhanh, khiến tôi không thể nhìn thấy được mặt của cô ta.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Khuôn mặt Triệu Mộng Tuyết tức giận cau có lại, hai vai run rẩy trừng mắt nhìn chằm chăm Lộ Khiết, chi thẳng vào mũi của cô ấy, mắng: "Tôi mời cô đến giúp tôi làm việc, cuối cùng cô lại hoan hô ngược, nói không làm là không làm à?"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Triệu Mộng Tuyết không chú ý tới tôi, ngón tay di vào đầu của Lộ khiết, mắng chửi liên tục, tôi thật sự không nhìn nổi nữa, bắt lấy cái tay đang làm xằng làm bậy kia, nói: "Cô Chu, xin hãy tự trọng." "Cô là ai, chuyện của tôi đến lượt cô chỗ miệng vào à?" Cô ta gào lên hất tay tôi ra, đồng thời khuôn mặt hung dữ quay sang trừng mắt nhìn tôi, trong chốc lát nhìn thấy tôi, sắc mặt cô ta cũng đơ ra, tiếng quát liên tục kia cũng nghẹn bử trong cổ họng. Kinh ngạc gào tên tôi. "Sao cô lại ở đây?". Triệu Mông Tuyết nhìn tôi, tôi lại quay sang nhìn Lộ Khiết, vẻ mặt mù mịt. "Tôi là chị gái của Lộ Khiết, không khéo vừa mới biết chuyện của chị với Lộ Khiết. Lộ Khiết còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, cũng nhất thời bị kích động giúp chị làm việc, xin cô Chu giơ cao đánh khế, tha cho Lộ khiết, tìm người khác đi."Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Triệu Mộng Tuyết dừng lại một chút, mới nhận ra tôi vừa nói gì, đột nhiên phì cười, hất cằm, như từ trên cao nhìn xuống chúng tôi: " y da, hóa ra là em gái của cô hả, khó trách được, chị gái làm bổ, em gái đi chứa thuế, hai người đúng là cùng một nhà thật, kiểu gì cũng phải làm chút chuyện xấu xa."Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cuộc đời này chính là không công bằng như vậy.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Quả nhiên là như vậy, Triệu Mộng Tuyết quay về phía tôi cười âm hiểm, nghiêng đầu nhìn tôi: “Tân Ái Phương, cô nghĩ rằng tôi muốn tiền sao? Đừng tưởng rằng bây giờ cô leo lên được chỗ cậu ba là tôi không dám làm gì cô, là cô ta trêu vào tôi trước, nếu như đưa nhỏ này không mang được, không sinh được, còn muốn chạy à? Cô phải biết rõ thủ đoạn của tôi chứ"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lộ khiết nghĩ lại mà sợ, núp về phía sau lưng tôi, thận trọng nắm lấy quần áo của tôi, nhẹ giọng nói: "Chị Ái Phương, cô ta không dễ chọc đâu, hay là thôi đi, chỉ cần mang " "Không được." Tôi không đợi cô ấy nói hết lời đã cắt ngang, chút việc này không thể đồng ý được.Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Triệu Mộng Tuyết nghe thấy cuộc nói chuyện của chúng tôi, càng kéo bầu không khi xuống nặng nề hơi, đè ép cổ họng hỏi tôi: "Cô tính không thả người sao?"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nói xong, tôi không muốn nghe có ta uy hiếp thêm nữa, mở miệng nói tiếp: "Hơn nữa chuyện mang thai họ này có phải cái gì vinh dự làm đầu, nếu như có Chu có tình bám riết lấy, tôi không ngại kể chuyện của cô ra ngoài, để cho mọi người biết về cô một chút nào!Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô ta thấy tôi uy hiếp, đôi mắt trợn trừng nhìn tôi, chẳng khác gì muốn ăn tươi nuốt sống tôi, thế nhưng không biểu hiện ra nhiều lắm, chỉ nói đúng vài chữ: "Cô đang uy hiếp tôi?"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Triệu Mộc Tuyết không quả tốt, trong mắt đầy vẻ không cam lòng. Cô ta nghiến răng, hất tay bỏ lại một câu độc địa: "Cô chờ đó."Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nếu cô ta đã nói như vậy, nhất định sẽ tìm tới cửa gây phiền phức, tôi lo lắng quay đầu nhìn Lộ khiết đang run lẩy bẩy sau lưng, kéo cô ấy đến trước mặt mình, dịu dàng lên tiếng: "Lời ban nãy em coi như minh không nghe thấy, sau này tránh xa người này ra là được!" Là khiết sụt sịt mũi, hai má đỏ bừng, mắt sưng hip ngắng đầu nhìn tôi, suýt chút nữa khiến tôi tưởng rằng cô ấy bị người khác đánh thành mặt bánh bao. "Vậy, chị Ái Phương, mới vừa rồi cô ta nói chi làm bỏ người khác, là thật sao?"Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net