Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vì vậy ngoài mặt thì có vẻ là đảm nhận việc riêng, nhưng trên thực tế thì đều là ông Phương làm trung gian giới thiệu.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngoài ra, Tần Thiên Khải còn nói nguyên liệu dùng làm châu báu Bắc Minh hầu hết đều là đồ cổ cải tạo, nên ông buôn đồ cổ với ông ta hợp tác với nhau không có ai biết.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi trốn ở bên ngoài cửa sổ, đợi Lộ Khiết bọn họ đi vào.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hai người lăn lộn trên giường, động tác cởi đồ thành thục.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi ở bên ngoài đỏ bừng mặt khi nghe thấy bọn họ làm chuyện ấy, Lộ Khiết rúc vào lòng ông chủ trung niên, đầu ngón tay mảnh khảnh thon gọn vòng quanh bụng ông ta, trên mặt lộ ra vẻ kích động. Khuôn mặt phiếm hồng chưa kịp tiêu tan sau cuộc yêu “Ông Lý, ông xem chuyện mà ông ấy nói, có muốn suy nghĩ kỹ hơn chút không?" Người đàn ông nghiêng đầu nhìn cô, nhéo cái cảm tròn trịa của cô, cười híp mắt nói: "Đã ngủ với tôi rồi, còn nhắc đến ông ta?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Không ngờ cô ấy lại cụp mắt xuống, những nhẽo nói: “Đáng ghét, có những chuyện không thể do Lộ khiết tự mình làm chỉ được, có phải không? Thân phận này là như vậy, em cũng rất buồn, ngoài ông ra, vẫn còn phải tiếp những vị khách khác.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quả nhiên, người đàn ông kéo Lộ khiết vào trong lòng ôm càng chặt hơn, ông ta lật người Lộ khiết xuống đi vào trong cô, từng trận hỗn loạn bắt đầu xảy ra.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người đàn ông thô bạo nhào nặn hai bầu ngực của Lê Khiết, vừa kịch liệt đẩy nhanh nhịp ra vào, khản giọng nói: "Vậy tôi đưa em về làm tình nhân của tôi, em có muốn hay không?Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cả hai đang vô cùng kịch liệt. Đang trong cuộc yêu, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân vội vã. Khi hai người họ đi vào phòng bởi vì quá kịch liệt nên cửa cũng không có khóa. Mà người ở bên ngoài không hề có ý định dừng lại, trực tiếp mở cửa ra, xông vào.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người phụ nữ bước tời, cầm túi xách của mình mạnh mẽ đập lên lưng người đàn ông, hét lên: “Lý Hùng, Đ.M.M, đồ khốn khiếp."Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người phụ nữ tức giận, dùng túi xách đánh liên tiếp lên người đàn ông, miệng không ngừng chứ mắng: "Ông đồ khốn khiếp, đổ cặn bã, ông xứng với tôi sao?" "A, bà xã đừng đánh nữa, anh sai rồi, em nghe anh giải thích." Lý Hùng kêu lên, vừa né tránh chiếc túi người phụ nữ đánh xuống, vừa chạy đến trước chân người phụ nữ, hai tay ôm chặt lấy chân của cô ta.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói xong, người phụ nữ sải bước đến trước mặt Lộ khiết, nhéo tay Lộ Khiết lỗi người cô ra khỏi giường, vừa nghiến răng mắng chửi Lộ khiết con khốn, vừa đá Lý Hùng đang quỳ xuống cầu xin dưới đất.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói xong, sắc mặt người phụ nữ càng trở nên khó coi, ông ta nhanh chóng van xin, nhận lỗi của mình: “Thật sự, bà xã, anh không dám gạt em. Hơn nữa đây là lần đầu tiên, anh thể lần sau anh cũng không dám nữa, em đừng giận nữa có được không?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi vô cùng sửng sốt, thầm nghĩ, chuyện này quả nhiên thật sự có liên quan với Lục Kinh Đình?Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lý Hùng nhìn Lộ Khiết do dư, trăn đồ mồ hôi lạnh đã nói rõ ý định muốn bán đứng Lộ Khiết của ông ta.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người phụ nữ giễu cợt: "Tôi mặc kệ có cô có phải là tiếp khách riêng tư hay là có người chỉ thị hay không, gọi điện thoại cho ông chủ cô, bằng không bà đây hôm nay sẽ bóp chết côAnh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lộ khiết hai tay run rẩy cầm lấy điện thoại. Nhưng trước sự thúc giục của người phụ nữ đanh đá kia, cô ta vẫn là chọn gọi điện thoại, điện thoại vừa được kết nối, người phụ nữ liền giơ tay giật lấy, hét vào trong điện thoại "Alo, cô gái ở chỗ các người bị tôi bắt tại trận ở trên giường rồi, các người tự mình xem xét điAnh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nghe thấy cái tên Trương Thủy này, tôi vô cùng kinh ngạc, bởi vì nhà họ Trường ở Thanh Châu là đầu sở xã hội đen chuyến ức hiếp người khác, mà ông Trường trong giới này cũng có mối quan hệ rất rộng.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng bên ngoài không hề có bất kỳ tin đồn nào rằng Trương Thủy đã có đàn ông, đều nói cô là phụ nữ độc thân vàng ngọc, cho dù gia đình giàu có đi chăng nữa với cái tính cách này cũng không có mấy người đàn ông có thể chịu nổi, nhưng thật không ngờ, cô ấy lại là vợ của người đàn ông buôn đồ cổ này.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi cúi xuống nhìn đồng hồ, đã mười hai rười rồi, đợi khoảng bảy tám phút thì bên ngoài có tiếng bước chân vội và. Mà lúc này Lô khiết và Lý Hùng đều ý thức ra nhanh chóng mặc quần áo lại, giống như một đứa trẻ làm sai đứng giữa phòng chịu sự tức giận của Trương Thủy.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trương Thủy tức giận xoay người lại nhìn, khi nhìn thấy ông Vương, sự tức giận trên mặt cô đột nhiên ngưng lại, sau đó nở một nụ cười: “Tôi còn tưởng là ai, thì ra là ông Phương đây. Vậy tức là, cô gái này là của nhà ông?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trương Thủy nói không hề kiêng dè, ngay cả tôi đang đứng ở cửa sổ cũng có thể nhận thấy được vẻ mặt lạnh lùng của ông Phương, nhưng ông không hề nổi giận, ông ổn định lạidáng vẻ ban đầu: “Đây thật sự không phải nói đùa, cô Trương có thể đi kiểm tra xem." "Vậy tại sao cô ta lại gọi điện thoại cho ông? Mà ông cũng lại đến đây." Trương Thủy lời này nói ra phản bác lại cái miệng giào biện của ông Phương.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói như vậy, Trương Thủy bộ dạng như hiểu như không hiểu gật đầu, sau đó trực tiếp vứt chuyện này lại cho ông Phương: “Ông Phương đã nhất định ra mặt chuyện này, vậy thì cũng đừng trách tôi không phân biệt phải trái. Cô ta hôm nay làm ra loại chuyện này với người đàn ông của tôi. Tôi nhất định phải xử lý chuyện này" “Vậy, cô Trương muốn thế nào?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi đánh giá một hồi, cô ta thô lỗ kéo Lộ khiết đến trước mặt mình, nhéo đôi má búng ra nước của Lê khiết, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông xem, hay là thế này đi, cô ta ngủ với người đàn ông của tôi máy lần, thì tôi liên lấy dao khắc lên mặt cô ta từng ấy nhất, thế nào?"Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà tim tôi lúc này cũng đập mạnh thình thịch, tôi lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, xem xem có nên đi lên giúp không.