Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi trừng mắt nhìn lại cô ta mà không chút rut rẻ: "Cho dù không thuộc về tôi, nhưng cũng không thuộc về cô? Cô Kiểu đang ở đây oán trách tôi, không bằng là nên nghĩ cách đối phó với cô Tôn như thế nào đi. Cô ta không phải là tôi, không dễ để cho cô đùa giỡn đầu."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi bật cười, có khi nào cô ta không tàn nhân? Chẳng phải chuyện tôi bị sảy thai, làm cho tôi phải tận mắt chứng kiến con chết trước mặt mình không phải do một tay cô ta làm hay sao? Hay không phải cô ta đã phản bội bố mẹ tôi, khiến tôi phải đơn độc một mìnhCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô ta không ngờ tôi lại đột ngột đá như vậy, cô ta hét lên, ôm chặt lấy hạ bộ của mình cuộn tròn trước mặt tôi, mồ hôi lạnh toát ra ngay lập tức.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô ta đột nhiên hét lớn lên, như thể cô ta đang có gắng thu hút mọi người.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô ta mắng tôi là đô thần kinh, sau đó có mạnh người về, mà tiếng hát này của cô ta đã thành công làm cho mọi người chú ý tới.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lập tức lên tiếng thanh thở: “Tôi biết cô đã phải chịu đựng rất nhiều đả kích khi kết hôn với anh ta, nhưng tôi thực sự không biết trước đây cô thích anh ta nhiều như vậy. Cho nên, bây giờ tôi đã lựa chọn rời đi. Như vậy còn chưa đủ sao?"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Kiểu Lam cũng nhìn thấy Lục Kính Đình, thậm chí còn bối rối hơn trước: “Anh Đình, không phải anh nhìn thấy đầuCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nghe đến đây, trong lòng tôi không khỏi vui ming.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ánh mắt Lục Kính Đình vẫn luôn dừng ở trên người tôi, giống như không có nghe thấy lời của Kiều Lam nói, giọng nói lạnh lùng, giống như một đêm đông rét lạnh đầy tuyết: “Trở về."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó chúng tôi trở về khách sạn với một bóng ma trong tim.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi chào tạm biệt ở cửa thang máy, tôi trở và phòng, ngay khi nằm trên giường lạp tức cảm thấy nhẹ nhóm. Sử mà vẫn còn chút đau rát, đầu tôi không tự chủ được mà suy nghĩ đến Lục Kính Đình Và Tô Ly đang ở cùng với nhau.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nghĩ đến đó liền ngủ thiếp đi mà hai chân ván để trên mép giường. Có lẽ tôi đã mệt mỏi với cả thể xác và tinh thần rồi, nên cũng không thèm tắt đèn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Âm thanh dừng lại bên cạnh mình, trên giường sau đột nhiên lún xuống, một mùi hương quen thuộc xộc thẳng vào mũi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh ta tiến tới ôm chầm lấy tôi, trên người vẫn còn nồng nặc mùi rượu. “Lục Kinh Đình." Tôi nghiến răng gọi tên anh ta, đấm đá đuổi người kia ra khỏi giường của tôi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh ta im lặng nhìn tôi, đôi mắt nâu nhạt bị bóng của lông mi che khuất, giống như một vực thẳm không đáy, không thể kiểm chế được mà liếc mắt một cái.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chưa kịp dứt lời thì anh ta bất ngờ lật người đè lên người khiến tôi sợ hãi, định mở miệng mắng thì bị anh ta giữ đầu, ngậm lấy môi tôi, ngắn những lời đang định nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nụ hôn dẫn dồn dập, anh điên cuồng sờ soạng trên người tôi bằng cả hai tay, vén chiếc áo sơ mi mỏng từ eo lên ngực. Khi bàn tay có một số vết chai di chuyển ở trên da, cảm giác như kim châm, ngứa ngáy, và còn có cảm giác sảng khoái.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh ta di chuyển nụ hôn, mút lên cô tôi để lại một dấu hơn đỏ chót như quả dâu, tôi hét lên đầu đớn, nhưng ngay lập tức trở nên tỉnh táo. Nâng chân đá lên bụng anh ta.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đầu ngón tay của tôi như tế dại, bàn tay đang đầm vào ngực anh ta cũng đang từ từ buông xuống, bộ dáng tùy anh xử lý: “Thoải mái."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mà nếu như anh ta thực sự muốn làm điều đó, tôi cũng không ngăn cản được.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi không hiểu anh ta đang nói gì, vì vậy tôi lựa chọn cách không nghe thấy, nhắm mắt lại và nghĩ đến những điều khác.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngày hôm sau, đi theo Lục Kính Đình đi đến bãi biển hoa hồng, hôm nay Tôn Ly chính là nhân vật chính của hôm nay, khi đến bãi biển, cô ta mặc một chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi, bề ngoài trong trẻo, bởi vì đối diện với người mình yêu mà khuôn mặt trở nên thẹn thùng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lục Kính Đình ăn mặc không khác mấy so với ngày thường, anh ta thường xuyên mặc đồ đen, nhưng hôm nay tóc được cố định bằng keo xịt tóc trên đỉnh đầu, trông anh ta rất năng động.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau lần quay đầu tiên, khoảng mười giờ, thợ chụp ảnh nói nghỉ ngơi trước rồi đến điểm tham quan tiếp theo, so với ngôi sao nổi tiếng còn phiền phức hơn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôn Ly uống một ngụm nước, đột nhiên chú ý tới tôi ở đây không biết nói gì với Lục Kính Đình, đột nhiên tiến đến đưa cho tôi một chai nước: "Cô Tân, cảm ơn cô đã vất vả. Rõ ràng đó là ảnh cưới của tôi và Kinh Đình, nhưng lại còn phải nhờ một người ngoài như cô giúp đỡ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi tỉnh quay đầu lại, nói rằng tôi không sao, và tiếp tục với công việc đang làm.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi cất thứ cuối cùng bỏ vào ba lộ, đứng thẳng người, quay đầu nhìn cô ta, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp không thấy một chút dối trá nào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Theo bản năng, tôi bước tới để đỡ cô ta, nhưng vô tình giảm vào gấu váy của cô ta.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôi nghẹn họng không nói được gì, bối rối.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tôn Ly như con chim nhỏ nép vào vòng tay của Lục Kính Đình, nhẹ nhàng nói: "Kính Đình, đừng trách cô Tân, cô ấy không cố ý giẫm lên vảy của em."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net