Nhật Ký Tình Nhân

Chương 228: Kết cục của Tần Thiên Khải



Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Người đàn ông đối diện ông Phương là một người đàn ông người Anh, trông cũng rất ra dáng đàn ông, tuy tuổi tác đã cận kể bốn mươi nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy rất đẹp trai.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Bọn họ ngồi cách chúng tôi không xa, vẫn có thể loáng thoảng nghe thấy vài câu.

Dù sao thì bãi đỗ xe dưới mặt đất cũng không quá cao so với mặt nước biển, âm thanh khuếch tán cũng không lớn. "Ông Phương, trước đó ở triển lãm châu báu đã nhìn thấy tác phẩm của Bắc Minh, thủ pháp vô cùng sáng tạo, thật sự đã làm cho tôi ngạc nhiên." Giọng của người đàn ông người Anh còn có chút gì đó kì lạ, nhưng vẫn lờ mờ hiểu được. "Quá khen quá khen rồi, không biết hôm nay ngài Reese đến đây tìm tôi có việc gì nhỉ?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Người đàn ông Anh Quốc tên Reese thì ngày người một lúc, mới yếu ớt trả lời: "Thật ra thì chỉ còn Chương 228: Kết cục của Tần Thiên Khải

Người đàn ông đối diện ông Phương là một người đàn ông người Anh, trông cũng rất ra dáng đàn ông, tuy tuổi tác đã cận kể bốn mươi nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy rất đẹp trai.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Bọn họ ngồi cách chúng tôi không xa, vẫn có thể loáng thoảng nghe thấy vài câu.

Dù sao thì bãi đỗ xe dưới mặt đất cũng không quá cao so với mặt nước biển, âm thanh khuếch tán cũng không lớn. "Ông Phương, trước đó ở triển lãm châu báu đã nhìn thấy tác phẩm của Bắc Minh, thủ pháp vô cùng sáng tạo, thật sự đã làm cho tôi ngạc nhiên." Giọng của người đàn ông người Anh còn có chút gì đó kì lạ, nhưng vẫn lờ mờ hiểu được. "Quá khen quá khen rồi, không biết hôm nay ngài Reese đến đây tìm tôi có việc gì nhỉ?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Người đàn ông Anh Quốc tên Reese thì ngày người một lúc, mới yếu ớt trả lời: "Thật ra thì chỉ còn một tuần nữa là đến kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi, đến tận bây giờ tôi vẫn còn đang suy nghĩ xem nên tặng bà ấy cái gì

Đột nhiên ông ta ngắng đầu nhìn ông Phương, hai mắt sáng lên, kích động cảm chặt tay ông: “Từ khi tôi nhìn thấy châu báu của Bắc Minh, trong lòng tôi đã có câu trả lời rồi. Tôi muốn nhờ ông Phương giúp tôi đặt một bộ châu báu có được không?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ông Phương cười khan hai tiếng, vẻ mặt lộ rõ sự khó xử: "Chuyện này, ngài Reese cũng biết, Bắc Minh cũng đang bắt đầu làm bộ châu báu thứ hai, nếu như trong vòng một tuần, chỉ sợ ... " "Tôi rất là gấp rồi, cho nên mới đến xem ông Phương có thể giúp giục bọn họ làm bộ châu báu thử hai nhanh hơn chút có được không. Có phải bỏ ra bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý, chỉ cần có thể giúp tôi đặt được bộ châu báu này." Reese lúc này đang rất vội, kích động nắm lấy tay ông Phương lắc lên lắc xuống, giống như cầu ông cứu mạng.

Ông Phương khó xử một hồi lâu cũng không thấy ông có vẻ gì là thoải mái cả.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Reese cắn cắn môi, hết vòng bên nọ lại vòng bên kia xe Ferrari, lại gấp đến mức vò đầu bứt tai, sau đó lại thở dài: "Không giấu gì ông, tôi và vợ dạo này đang một tuần nữa là đến kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi, đến tận bây giờ tôi vẫn còn đang suy nghĩ xem nên tặng bà ấy cái gì

Đột nhiên ông ta ngắng đầu nhìn ông Phương, hai mắt sáng lên, kích động cảm chặt tay ông: “Từ khi tôi nhìn thấy châu báu của Bắc Minh, trong lòng tôi đã có câu trả lời rồi. Tôi muốn nhờ ông Phương giúp tôi đặt một bộ châu báu có được không?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ông Phương cười khan hai tiếng, vẻ mặt lộ rõ sự khó xử: "Chuyện này, ngài Reese cũng biết, Bắc Minh cũng đang bắt đầu làm bộ châu báu thứ hai, nếu như trong vòng một tuần, chỉ sợ ... " "Tôi rất là gấp rồi, cho nên mới đến xem ông Phương có thể giúp giục bọn họ làm bộ châu báu thử hai nhanh hơn chút có được không. Có phải bỏ ra bao nhiêu tiền tôi cũng đồng ý, chỉ cần có thể giúp tôi đặt được bộ châu báu này." Reese lúc này đang rất vội, kích động nắm lấy tay ông Phương lắc lên lắc xuống, giống như cầu ông cứu mạng.

Ông Phương khó xử một hồi lâu cũng không thấy ông có vẻ gì là thoải mái cả.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Reese cắn cắn môi, hết vòng bên nọ lại vòng bên kia xe Ferrari, lại gấp đến mức vò đầu bứt tai, sau đó lại thở dài: "Không giấu gì ông, tôi và vợ dạo này đang cãi nhau, vì thế nên tôi muốn tìm một món quà có ý nghĩa để tặng cho bà ấy, hy vọng có thể cứu vớt mối tình này. Vì thế, ông Phương, ông xem có thể giúp tôi với được không?"

Ông Phương lại do dự, cuối cùng ông cũng thỏa hiệp, bất lực thở dài: "Nếu như ngài Reese đã nói thế, vậy thì tôi cũng không thể không giúp. Chỉ là không biết ông đã chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi hay là ?" "À, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, là chiếc nhẫn ngọc được truyền lại bao đời của tôi, hy vọng Bắc Minh sẽ làm cho nó có ý nghĩa hơn và đẹp hơn." Reese vừa kích động trả lời vừa lấy từ trong xe một chiếc hộp châu báu tinh xảo đưa cho ông Phương, bên trong chính là chiếc nhẫn ngọc mà ông ta vừa nói.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ông Phương mở ra nhìn hộp châu báu một cái, từ góc nhìn của chúng tôi thì không thấy. Nhưng có thể thấy hai mắt ông Phương như phát sáng, cả người đều kinh ngạc, có thể thấy vật này không hề tầm thường chút nào cả. "Ngài yên tâm, đảm bảo sẽ vừa ý ngài." Ông Phương sảng khoái nhận lời. Còn bắt tay với Reese, cho thấy cuộc giao dịch này đã thành công.

Sau đó hai người còn hàn huyện một lúc mới rồi đi. Còn tôi thì bị Lục Kính Đình ôm chặt trong lòng anh cãi nhau, vì thế nên tôi muốn tìm một món quà có ý nghĩa để tặng cho bà ấy, hy vọng có thể cứu vớt mối tình này. Vì thế, ông Phương, ông xem có thể giúp tôi với được không?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ông Phương lại do dự, cuối cùng ông cũng thỏa hiệp, bất lực thở dài: "Nếu như ngài Reese đã nói thế, vậy thì tôi cũng không thể không giúp. Chỉ là không biết ông đã chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi hay là ?" "À, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, là chiếc nhẫn ngọc được truyền lại bao đời của tôi, hy vọng Bắc Minh sẽ làm cho nó có ý nghĩa hơn và đẹp hơn." Reese vừa kích động trả lời vừa lấy từ trong xe một chiếc hộp châu báu tinh xảo đưa cho ông Phương, bên trong chính là chiếc nhẫn ngọc mà ông ta vừa nói.

Ông Phương mở ra nhìn hộp châu báu một cái, từ góc nhìn của chúng tôi thì không thấy. Nhưng có thể thấy hai mắt ông Phương như phát sáng, cả người đều kinh ngạc, có thể thấy vật này không hề tầm thường chút nào cả. "Ngài yên tâm, đảm bảo sẽ vừa ý ngài." Ông Phương sảng khoái nhận lời. Còn bắt tay với Reese, cho thấy cuộc giao dịch này đã thành công.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Sau đó hai người còn hàn huyện một lúc mới rồi đi. Còn tôi thì bị Lục Kính Đình ôm chặt trong lòng anh ngồi dựa vào cốp sau xe, còn tôi thì nửa ngôi nửa quỷ trước mặt anh, bị anh ôm vào lòng, cả nửa cái đầu đều vùi vào ngực anh

Sau khi bọn họ đã rời đi, tôi vội vàng đẩy ra, hỗn hiện hớp lấy từng ngụm không khí. Suýt chút nữa thì tôi đã bị ngạt chết. "Sản phẩm thủ công của Bắc Minh là dùng cổ vật để tái tạo lại, còn có sử dụng một số các nguyên liệu trân châu thuẫn thiên nhiên để làm. Thành phẩm được làm ra rất có ý nghĩa, cũng rất có tính thẩm mỹ "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lục Kinh Đình tự nói tự đánh giá, lại còn nhìn chẳm chăm vào tôi.

Tôi ổn định lại hô hấp, vỗ vỗ tro đất ở đầu gối, từ dưới đất đứng lên, cúi đầu nhìn anh cũng đang đứng lên theo mình: "Như thế thì đã sao?" "Như thế thì thành phẩm sẽ bản được giá cao, nếu như nguyên liệu bọn họ dùng không phải là hàng thật thì sẽ có thể tiết kiệm được một khoản lớn?" Anh ta giống như đang hỏi ngược lại tôi, lại giống như đang trả lời tôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi không hiểu tại sao nhất thời lại nghĩ tới những lời Tần Thiên Khải nói, Lý Hoài là một thương nhân đồ có chuyên chế tạo hàng giả, mà lúc trước Tẩm Phi nói với ông Phương là ông là có hợp tác cùng Lý Hoài. ngồi dựa vào cốp sau xe, còn tôi thì nửa ngôi nửa quỷ trước mặt anh, bị anh ôm vào lòng, cả nửa cái đầu đều vùi vào ngực anh Đọc truyện mới nhất tại T ruyện88.net

Sau khi bọn họ đã rời đi, tôi vội vàng đẩy ra, hỗn hiện hớp lấy từng ngụm không khí. Suýt chút nữa thì tôi đã bị ngạt chết. "Sản phẩm thủ công của Bắc Minh là dùng cổ vật để tái tạo lại, còn có sử dụng một số các nguyên liệu trân châu thuẫn thiên nhiên để làm. Thành phẩm được làm ra rất có ý nghĩa, cũng rất có tính thẩm mỹ "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lục Kinh Đình tự nói tự đánh giá, lại còn nhìn chẳm chăm vào tôi.

Tôi ổn định lại hô hấp, vỗ vỗ tro đất ở đầu gối, từ dưới đất đứng lên, cúi đầu nhìn anh cũng đang đứng lên theo mình: "Như thế thì đã sao?" "Như thế thì thành phẩm sẽ bản được giá cao, nếu như nguyên liệu bọn họ dùng không phải là hàng thật thì sẽ có thể tiết kiệm được một khoản lớn?" Anh ta giống như đang hỏi ngược lại tôi, lại giống như đang trả lời tôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi không hiểu tại sao nhất thời lại nghĩ tới những lời Tần Thiên Khải nói, Lý Hoài là một thương nhân đồ có chuyên chế tạo hàng giả, mà lúc trước Tẩm Phi nói với ông Phương là ông là có hợp tác cùng Lý Hoài. Nhưng chuyện lúc trước của Lộ khiết tôi không hề biết, lại giống như ông Phương đang lửa Lý Hoài, có ý hợp tác, mong muốn hợp tác, nhưng trông Lý Hoài lại không hề cảm kích tỷ nào.

Theo như lời Lục Kinh Đình nói, ông Phương muốn cùng Lý Hoài hợp tác làm hàng giả, từ đó kiếm bài tiền?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lòng tham của con người là vô đáy, đầu óc kinh doanh to gan của ông Phương đã làm cho tôi biết được điều đó.

Tôi giả vờ là nghe không hiểu, nhíu mày: "Cái này thì liên quan gì đến tôi?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lục Kính Đình củi xuống, chỉ cách mặt tôi có nửa ngón tay, có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của anh tỏa ra ấm áp trên mặt.

Tôi vội vàng lùi lại, anh ta liền thuận theo bước chân tôi tiến lại gần, đột nhiên anh đầy tôi vào tường và thở phi phỏ trên cổ tôi: "Này, bây giờ cô không phải là người phụ nữ của Chu Phong sao? Cô nên biết là bây giờ Chu Phong đang muốn tìm sơ hở của nhà họ Phương. Tôi đây là đang giúp cô tìm ra sơ hở đó, có phải có nên cảm ơn tôi không?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi run rẩy, tôi thực sự không biết rằng Chu Phong đến đây vì ông Phương, tôi còn cho rằng anh ấy đến Nhưng chuyện lúc trước của Lộ khiết tôi không hề biết, lại giống như ông Phương đang lửa Lý Hoài, có ý hợp tác, mong muốn hợp tác, nhưng trông Lý Hoài lại không hề cảm kích tỷ nào.

Theo như lời Lục Kinh Đình nói, ông Phương muốn cùng Lý Hoài hợp tác làm hàng giả, từ đó kiếm bài tiền?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lòng tham của con người là vô đáy, đầu óc kinh doanh to gan của ông Phương đã làm cho tôi biết được điều đó.

Tôi giả vờ là nghe không hiểu, nhíu mày: "Cái này thì liên quan gì đến tôi?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lục Kính Đình củi xuống, chỉ cách mặt tôi có nửa ngón tay, có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của anh tỏa ra ấm áp trên mặt.

Tôi vội vàng lùi lại, anh ta liền thuận theo bước chân tôi tiến lại gần, đột nhiên anh đầy tôi vào tường và thở phi phỏ trên cổ tôi: "Này, bây giờ cô không phải là người phụ nữ của Chu Phong sao? Cô nên biết là bây giờ Chu Phong đang muốn tìm sơ hở của nhà họ Phương. Tôi đây là đang giúp cô tìm ra sơ hở đó, có phải có nên cảm ơn tôi không?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi run rẩy, tôi thực sự không biết rằng Chu Phong đến đây vì ông Phương, tôi còn cho rằng anh ấy đến tìn Lục Kinh Đình "Vậy thì cảm ơn anh rất nhiều." Tôi cưới nhất rồi đẩy anh ra, mặt không cảm xúc lướt qua anh. Cảm giác mờ ám ngắn ngủi này quả thực tôi không chịu

Lục Kính Đinh từ phía sau gọi: "Tân Ái Phương, hôm nay cô có thể về Đông Quan trước, thắng Đen sẽ dua cô tro vě."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi dừng lại, giống như nghi ngờ mình vừa rồi nghe nhầm, quay đầu lại nhìn biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt anh mới chắc chắn rằng mình không nghe nhầm.

Tôi vừa quay đầu lại vừa nghe thấy tiếng: "Thế nhưng cô đừng tưởng là có thể chạy được, không thì cô không gánh được cái hậu quả này đâu." Thế nhưng tiếng nói uy hiếp tôi kia như trực tiếp đánh vỡ suy nghĩ trong tôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi không nói gì cả, sau đó anh ta làm như ban nãy nói, gọi thẳng Đen đưa tôi về. Tôi ngủ trên xe cả tiếng, sau khi đến Đông Quan đã là ba giờ sáng rồi.

Tôi tắm qua loa rồi ngủ một mạch đến sáng, đây cũng là đêm mà tôi ngủ ngon nhất. Ngày hôm sau, tôi liên lạc với Tần Thiên Khải, lúc trước vì Lục Kinh Đình mà cứ mãi không thể gặp mặt tìn Lục Kinh Đình "Vậy thì cảm ơn anh rất nhiều." Tôi cưới nhất rồi đẩy anh ra, mặt không cảm xúc lướt qua anh. Cảm giác mờ ám ngắn ngủi này quả thực tôi không chịu

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lục Kính Đinh từ phía sau gọi: "Tân Ái Phương, hôm nay cô có thể về Đông Quan trước, thắng Đen sẽ dua cô tro vě."

Tôi dừng lại, giống như nghi ngờ mình vừa rồi nghe nhầm, quay đầu lại nhìn biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt anh mới chắc chắn rằng mình không nghe nhầm.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi vừa quay đầu lại vừa nghe thấy tiếng: "Thế nhưng cô đừng tưởng là có thể chạy được, không thì cô không gánh được cái hậu quả này đâu." Thế nhưng tiếng nói uy hiếp tôi kia như trực tiếp đánh vỡ suy nghĩ trong tôi.

Tôi không nói gì cả, sau đó anh ta làm như ban nãy nói, gọi thẳng Đen đưa tôi về. Tôi ngủ trên xe cả tiếng, sau khi đến Đông Quan đã là ba giờ sáng rồi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi tắm qua loa rồi ngủ một mạch đến sáng, đây cũng là đêm mà tôi ngủ ngon nhất. Ngày hôm sau, tôi liên lạc với Tần Thiên Khải, lúc trước vì Lục Kinh Đình mà cứ mãi không thể gặp mặt anh ta, chỉ có thể liên lạc qua điện thoại. Anh ta cũng biết tôi bị Lục Kinh Đình rằng buộc nên cũng không nói nhiều, chỉ để tôi rành thì liên lạc với anh ta.

Tám giờ sáng đã gọi điện đến, thế mà anh ta vẫn nhân ngay tức khắc. "Sao thế? Cậu ba Lục không làm khó cô chứ?" Vừa nghe điện thoại đã nghe thấy tiếng trêu chọc của Tần Thiên Khải.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi cười khúc khích vì câu nói đùa của anh ta, rồi hỏi anh ta hôm nay gặp nhau ở đầu để trò chuyện.

Anh ta đưa cho tôi một địa chỉ, và sau khi cúp máy, tôi bắt taxi đến một quán cà phê. Anh ta khả ung dung và tao nhã uống cà phê trong quán cà phê, còn cô gái nhỏ ngồi đối diện đã gặp lần trước vẫn còn ngại ngùng gật đầu chào tôi một cách lịch sự.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi mim cười và tìm một chỗ ngồi xuống.

Tần Thiên Khải yêu cầu người phục vụ mang lên cho tôi một tách cà phê nóng, sau đó liền hỏi hôm đó tôi đã nhìn thấy gì ở khách sạn

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi úp úp mở mở đáp: "Người Lộ khiết gọi đến là ông Phương. Mặc dù bề ngoài là khách riêng, nhưng đó hắn là người của ông Phương đã giúp cô ấy bí mật anh ta, chỉ có thể liên lạc qua điện thoại. Anh ta cũng biết tôi bị Lục Kinh Đình rằng buộc nên cũng không nói nhiều, chỉ để tôi rành thì liên lạc với anh ta.

Tám giờ sáng đã gọi điện đến, thế mà anh ta vẫn nhân ngay tức khắc. "Sao thế? Cậu ba Lục không làm khó cô chứ?" Vừa nghe điện thoại đã nghe thấy tiếng trêu chọc của Tần Thiên Khải.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi cười khúc khích vì câu nói đùa của anh ta, rồi hỏi anh ta hôm nay gặp nhau ở đầu để trò chuyện.

Anh ta đưa cho tôi một địa chỉ, và sau khi cúp máy, tôi bắt taxi đến một quán cà phê. Anh ta khả ung dung và tao nhã uống cà phê trong quán cà phê, còn cô gái nhỏ ngồi đối diện đã gặp lần trước vẫn còn ngại ngùng gật đầu chào tôi một cách lịch sự.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi mim cười và tìm một chỗ ngồi xuống.

Tần Thiên Khải yêu cầu người phục vụ mang lên cho tôi một tách cà phê nóng, sau đó liền hỏi hôm đó tôi đã nhìn thấy gì ở khách sạn

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi úp úp mở mở đáp: "Người Lộ khiết gọi đến là ông Phương. Mặc dù bề ngoài là khách riêng, nhưng đó hắn là người của ông Phương đã giúp cô ấy bí mật thuyết phục đám thương nhân" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net

Tần Thiên Khải thận nhiên nhấp một ngụm cà phê, nói: "Trong thời gian có ở cùng Lục Kính Đinh, ông Phương đã lén lút làm rất nhiều chuyện, chẳng hạn như đưa Lộ khiết đó rồi lên giường với anh Lý, rồi lấy ảnh giường chiếu của bọn họ uy hiếp anh Lý phải hợp tác

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Chắc chắn, đó gần như là những gì tôi nghĩ, và thứ mà ông Phương giấu trong khách sạn trước đây thực chất là một chiếc máy quay thu nhỏ.Mặc dù chuyện này vợ anh ta cũng đã biết, nhưng đương nhiên anh không còn cách nào khác ngoài việc thỏa hiệp khi chuyện này được truyền ra ngoài. "Này, cô có vẻ không ngạc nhiên chút nào." Tần Thiên Khải nhưởng mày, khi không đeo kính, đôi mắt phượng của anh rất thanh tú.

Tôi ậm ừ và kể cho anh ta nghe về chiếc máy ảnh.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tần Thiên Khải gật đầu, im lặng một hồi, dùng đầu ngón tay cọ xát vào mép ly cà phê một hồi, mới ngừng lại, sau đó lên tiếng: "Bắc Minh của ông Phương đang muốn đổi chủ."

Anh ta đột nhiên thốt ra câu này khiến tôi sừng sốt cả người. Tôi ngơ ngác ngắng đầu nhìn anh ta, ảnh mắt tràn đầy tự tin, càng ngày càng không hiểu được thuyết phục đám thương nhân"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tần Thiên Khải thận nhiên nhấp một ngụm cà phê, nói: "Trong thời gian có ở cùng Lục Kính Đinh, ông Phương đã lén lút làm rất nhiều chuyện, chẳng hạn như đưa Lộ khiết đó rồi lên giường với anh Lý, rồi lấy ảnh giường chiếu của bọn họ uy hiếp anh Lý phải hợp tác

Chắc chắn, đó gần như là những gì tôi nghĩ, và thứ mà ông Phương giấu trong khách sạn trước đây thực chất là một chiếc máy quay thu nhỏ.Mặc dù chuyện này vợ anh ta cũng đã biết, nhưng đương nhiên anh không còn cách nào khác ngoài việc thỏa hiệp khi chuyện này được truyền ra ngoài. "Này, cô có vẻ không ngạc nhiên chút nào." Tần Thiên Khải nhưởng mày, khi không đeo kính, đôi mắt phượng của anh rất thanh tú.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi ậm ừ và kể cho anh ta nghe về chiếc máy ảnh.

Tần Thiên Khải gật đầu, im lặng một hồi, dùng đầu ngón tay cọ xát vào mép ly cà phê một hồi, mới ngừng lại, sau đó lên tiếng: "Bắc Minh của ông Phương đang muốn đổi chủ."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Anh ta đột nhiên thốt ra câu này khiến tôi sừng sốt cả người. Tôi ngơ ngác ngắng đầu nhìn anh ta, ảnh mắt tràn đầy tự tin, càng ngày càng không hiểu được người này, tôi luôn cảm thấy hạn tràn đầy bí mật, thậm chỉ còn cảm thấy anh ta như một tiên tri vô danh,

Tần Thiên Khải cười tâm tim nói: "Cô Tân không phải nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái như vậy. Thành thật mà nói, chuyện lần trước biết Lộ khiết tiếp khách cũng phải nhờ đến cô gái nhỏ ngồi bên cạnh tôi đây. Bây giờ nói những chuyện này cũng là cái duyên cái số "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Điều này khiến tôi càng thắc mắc cô gái này là ai, lúc đầu cảm thấy cô ấy rất bình thường, nhưng cô ấy không làm những việc mà người bình thường có thể làm được.

Tôi không nói ra câu hỏi trong lòng, Tần Thiên Khải cũng đoán được, ho khan giới thiệu với tôi: "Cô gái này họ Phương, cô ấy là con gái ngoài giá thú của ông Phương, cũng coi như là người có khi chất nhất trong đám con ngoài giá thủ của ông ta."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi như chết lặng, không thể tin vào mắt mình lần nữa nhìn cô gái nhỏ từ trên xuống dưới.Tôi thực sự không thấy cô ấy giống ông Phương một chút nào.

Cô Phương cười với tôi và ngập ngừng nói: "Dù là con gái ngoài giá thú, nhưng nói là công cụ kiểm tiền thì đúng hơn."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi hình như đã hiểu, trước đây ta đã nghe nói ở Đông Quân chuyện liên quan đến cô, có rất nhiều ông người này, tôi luôn cảm thấy hạn tràn đầy bí mật, thậm chỉ còn cảm thấy anh ta như một tiên tri vô danh,

Tần Thiên Khải cười tâm tim nói: "Cô Tân không phải nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái như vậy. Thành thật mà nói, chuyện lần trước biết Lộ khiết tiếp khách cũng phải nhờ đến cô gái nhỏ ngồi bên cạnh tôi đây. Bây giờ nói những chuyện này cũng là cái duyên cái số "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Điều này khiến tôi càng thắc mắc cô gái này là ai, lúc đầu cảm thấy cô ấy rất bình thường, nhưng cô ấy không làm những việc mà người bình thường có thể làm được.

Tôi không nói ra câu hỏi trong lòng, Tần Thiên Khải cũng đoán được, ho khan giới thiệu với tôi: "Cô gái này họ Phương, cô ấy là con gái ngoài giá thú của ông Phương, cũng coi như là người có khi chất nhất trong đám con ngoài giá thủ của ông ta."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi như chết lặng, không thể tin vào mắt mình lần nữa nhìn cô gái nhỏ từ trên xuống dưới.Tôi thực sự không thấy cô ấy giống ông Phương một chút nào.

Cô Phương cười với tôi và ngập ngừng nói: "Dù là con gái ngoài giá thú, nhưng nói là công cụ kiểm tiền thì đúng hơn."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tôi hình như đã hiểu, trước đây ta đã nghe nói ở Đông Quân chuyện liên quan đến cô, có rất nhiều ông chủ sẽ làm ra chuyện đối bại với con gái mình, sau đó nếu sinh con gái thì nuôi để làm cái nghề này, giúp ông ta kiếm tiền, còn nếu là con trai thì giữ lại một hai đứa, hoặc là trực tiếp bỏ luôn

Thủ đoạn tàn nhẫn, không có chút tình cảm nào, thế giới đen tối đến mức không thể tưởng tượng nổi

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Vì vậy, đó là lý do tại sao tôi nhìn thấy cô gái này không nghĩ rằng cô ấy là con gái ngoài giá thủ của ông Phương. Cô ấy trông rất sạch sẽ, không giống như một cô gái đã đắm chìm trong thế giới tối tăm và sa đọa đó từ khi còn là một đứa trẻ. "Tôi không ngờ." Tôi thở dài và cảm thấy tiếc cho cô gái xinh đẹp này.

Cô Phương cười khúc khích và trả lời rất thoải mái: Cũng đúng, nhưng tôi không phải chịu khổ như những người khác, mà ngược lại, bố đối xử với tôi cũng không tế, mặc dù đã từng tiếp khách, nhưng cũng rất ít. Nhưng với việc huấn luyện của tôi thì không bao giờ bỏ qua "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Điều này làm tôi nghĩ đến việc bồi dưỡng kỹ nữ, không thể vấy bần con người ta quá mức, tuy nhiên cũng phải được thanh tẩyTâm trí suy nghĩ đến mức như thể bị lạm dụng. Dường như Lộ khiết cũng thiếu chút nữa là bị ông Phương đẩy làm quân bài tiến chủ sẽ làm ra chuyện đối bại với con gái mình, sau đó nếu sinh con gái thì nuôi để làm cái nghề này, giúp ông ta kiếm tiền, còn nếu là con trai thì giữ lại một hai đứa, hoặc là trực tiếp bỏ luôn

Thủ đoạn tàn nhẫn, không có chút tình cảm nào, thế giới đen tối đến mức không thể tưởng tượng nổi

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Vì vậy, đó là lý do tại sao tôi nhìn thấy cô gái này không nghĩ rằng cô ấy là con gái ngoài giá thủ của ông Phương. Cô ấy trông rất sạch sẽ, không giống như một cô gái đã đắm chìm trong thế giới tối tăm và sa đọa đó từ khi còn là một đứa trẻ. "Tôi không ngờ." Tôi thở dài và cảm thấy tiếc cho cô gái xinh đẹp này.

Cô Phương cười khúc khích và trả lời rất thoải mái: Cũng đúng, nhưng tôi không phải chịu khổ như những người khác, mà ngược lại, bố đối xử với tôi cũng không tế, mặc dù đã từng tiếp khách, nhưng cũng rất ít. Nhưng với việc huấn luyện của tôi thì không bao giờ bỏ qua "

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Điều này làm tôi nghĩ đến việc bồi dưỡng kỹ nữ, không thể vấy bần con người ta quá mức, tuy nhiên cũng phải được thanh tẩyTâm trí suy nghĩ đến mức như thể bị lạm dụng. Dường như Lộ khiết cũng thiếu chút nữa là bị ông Phương đẩy làm quân bài tiến phong.

Hiện nay có quá nhiều cô gái mê hoặc, quyến rũ đến mê một người nhìn, vì vậy một số cô gái đặc biệt đơn thuần, hồn nhiên, dễ mến chắc chắn sẽ khơi dậy sự thích thủ của các vị khách. phong.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hiện nay có quá nhiều cô gái mê hoặc, quyến rũ đến mê một người nhìn, vì vậy một số cô gái đặc biệt đơn thuần, hồn nhiên, dễ mến chắc chắn sẽ khơi dậy sự thích thủ của các vị khách.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.