Copy nội dung từ truyện 88
Copy nội dung từ truyện 88
Chúng tôi cứ im lặng như vậy, hình như anh có lời muốn nói với tôi, nhưng lại không nói ra khỏi miệng.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi lắc đầu nói: “Vợ chưa cưới của anh đã ở đó rồi, tôi không tiện đến đó. Mấy ngày nay có chuyện gì thì trực tiếp đến tìm tôi nói, tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu của anh. Sau đó chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa." “Em đừng quên vụ váy cưới.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi biết anh yêu tôi, nhưng không bằng tình yêu sâu nặng của anh với Kiều Lam. Anh có thể không có tôi, nhưng không thể không có Kiều Lam. “Mười ngày sau kết thúc, tiền áo cưới tôi sẽ đưa cho anh “Em lấy tiền ở đâu ra?" Anh căng thẳng bước lên trước một bước, tôi lại lùi về sau một bước, vẫn luôn duy trì khoảng cách đó nhìn như rất gần lại giống như xã tận chân trời.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi quay mặt đi chỗ khác, nói chuyện này không có quan hệ gì với anh. khỏe mắt không dấu vết nhìn thấy anh nắm chặt năm đấm, đầu khớp xương lồi lên rõ ràng, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang "tách táchCopy nội dung từ truyện 88
Cái lý do này khiến tôi không nhịn được buồn cười. Tôi vừa bất đắc dĩ vừa thất vọng hỏi anh: “Anh muốn tiền, tôi phụ trách đến cho anh, anh quan tâm nó bắn hay không bản làm gì.Copy nội dung từ truyện 88
Ở trong phòng tắm, tôi lờ mờ nghe được tiếng bước chân của Lục Kinh Đình rời đi. Tôi cứ như vậy chừng mười phút mới từ phòng tắm đi ra ngoài. Anh cũng rời đi rồi.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi gọi điện thoại lại cho Tần Thiên Khải, vừa cầm đồ đạc xuống lầu, chuẩn bị đi ăn sáng trước. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.netCopy nội dung từ truyện 88
Giống như suy đoán của tôi, hôm qua tìm anh ta là vì điện thoại của Nhạc Tín, Nhưng mà bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi, "Không có việc gì, chỉ muốn hỏi anh một chút lúc nào thì đi gặp mặt người kia?".Copy nội dung từ truyện 88
Tôi gật đầu đáp lại một tiếng, sau đó cúp điện thoại.Copy nội dung từ truyện 88
Tần Thiên Khải vô cùng đúng giờ, đúng ba giờ gọi điện thoại cho tôi, nói đã đến dưới lầu rồi.Copy nội dung từ truyện 88
Anh ta quay đầu nhìn tôi lên xe, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi tôi mấy ngày nay có phải đã xảy ra chuyện gì rồi khôngCopy nội dung từ truyện 88
Tần Thiên Khải giống như đã nhìn thấu suy nghĩ của tôi, sâu kín nói: "Ngày hôm qua nhìn cô từ công ty châu báu Bắc Minh đi ra ngoài, sắc mặt không tốt lắm. Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”Copy nội dung từ truyện 88
Anh ta cũng không truy hỏi đến cùng, khởi động xe, đi tới chỗ Nhạc Tín đã hẹn trước. Mà điện thoại di động của tôi ở trên xe vang lên rất nhiều lần. Từ buổi sáng sau khi ăn sáng trở về, Chu Phong liên tục gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho tôi nhưng đều bị tôi xem nhẹ, bây giờ cũng vậy, bám riết không tha.Copy nội dung từ truyện 88
Tần Thiên Khải thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn sang tôi, hỏi sao tôi không nhận điện thoại. Tôi không nói chuyện, chi lẳng lặng nhìn cảnh vật từ từ lướt qua bên ngoài cửa số. Bây giờ tôi khá lo lắng chuyện tiền bồi thường áo cưới, hỏi mướn người khác, cả đời này tôi trà nói saoCopy nội dung từ truyện 88
Mắt thấy sắp tới nơi rồi, Tần Thiên Khải hỏi tôi có phải là có tâm sự gì không. Tôi quay đầu nhìn anh ta, không chút để ý hỏi: “Anh Tần, làm việc ở chỗ của anh một tháng được bao nhiêu tiền lương?"Copy nội dung từ truyện 88
Tôi tạm thời gật đầu một cái, trừ bỏ chuyện làm tình nhân này ra, trước kia tôi chưa từng làm việc gì. Thoát khỏi công việc làm tình nhân rồi, tôi cũng không biết bản thân mình có thể làm được gì đây. “Nếu như là cô, tiền lương một tháng cô nói bao nhiều thì tôi sẽ trả cô bấy nhiêu. Nhưng cô phải biết tôi không phải là người tốt lành gì, ở chỗ của tôi làm việc, làm cũng không phải là chuyện gì nhìn thấy ánh sáng."Copy nội dung từ truyện 88
Tôi nhìn thẳng vào cặp mắt sáng suốt rõ ràng của anh ta, gật đầu nói: "Chuyện của Nhạc Tín tôi làm rồi. Sau khi thành công, nếu anh muốn để tôi ở chỗ anh làm việc, làm cái gì tôi cũng bằng lòng, chỉ cần anh đồng ý với tôi một chuyện "Copy nội dung từ truyện 88
Tôi hơi mim môi, nhìn đèn đỏ phía trước đã tắt, thúc giục anh ta lái xe: “Đi trước đi. Chuyện này về sau lại nói."Copy nội dung từ truyện 88
Tần Thiên Khải dừng xe ở trong bãi đỗ xe tầng ngắm, sau đó cùng tôi đi lên lầu.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi đi theo phía sau Tần Thiên Khải, Nhạc Tin liếc mắt đầu tiên không nhìn thấy tôi, mà đứng lên chào hỏi Tần Thiên Khải. Hai người nói cười một hồi, sau đó anh ta tiếp đãi chúng tôi ngồi xuống. khi Tần Thiên Khải từ phía trước tôi xê dịch ra, sau đó ngồi xuống, tôi mới đối diện với tầm mắt của Nhạc Tin. Anh ta há miệng nhìn tôi, hình như vừa muốn hỏi tôi là ai, lại cứng ngắc bị khuôn mặt của tôi làm cho giật mình rồi. Anh ta nghẹn họng nhìn trận trối chỉ vào tôi hỏi: “Sao, sao lại là cô?"Copy nội dung từ truyện 88
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net