Copy nội dung từ truyện 88
Copy nội dung từ truyện 88
Anh ta kéo tay tôi chặt hơn, nghiến răng nói mọi chuyện không sao cả. Sau đó, không hiểu tại sao anh ta lại ôm tôi chặt hơn, nhìn tôi từ đầu đến chân thật bận tâm. Anh ta áp đầu vào tại tôi thì thầm: "Ái Phương, dù sau này có xảy ra chuyện gì đi nữa, em vẫn phải tin rằng anh thực sự muốn lấy em làm vợ.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi cũng từ bỏ việc đẩy anh ta ra mà cứ để anh ta ôm tôi như vậy.Copy nội dung từ truyện 88
Anh ta ngồi đối diện với tôi, uống một tách cà phê, vẻ mặt mệt mỏi, không chút lịch lãm. “Dạo này bận lắm à?” Tôi hỏi anh ta.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi nhíu mày, nghĩ về tình hình hiện tại, Nhạc Tín đúng ra không thể thay đổi ý định, nên tôi lặc đầu tự hỏi: “Vậy thì, trong cuộc họp cổ đông của anh, anh ta đã chuyển nhượng cổ phần của ông Phương cho ai?"Copy nội dung từ truyện 88
Tôi không biết anh ta đang nghĩ gì, một lúc sau anh mới nói: "Anh ta bây giờ đang do dự, tôi đoán là Lục Kính Đình đã nói với anh ta cái gì đó. Điện thoại anh ta trả lời hôm đó là của Lục Kinh Đình. Đầu ngón tay tôi run lên, cũng không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên, nghĩ đến những gì Chu Phong đã nói trong ngày hôm đó, anh ấy đang tìm kiếm điều gì đó. “Chuyện này tôi sẽ hỏi sau, Chu Phong gần đây đang muốn tìm cái gì, anh ta biết không?”Copy nội dung từ truyện 88
Cứ tưởng tượng nếu quan chức cấp cao không lấy được thứ đó và bị lão Phương đe dọa, liệu có phải cứu anh ta một lần không? Những gì anh ta đã làm bấy lâu nay sẽ bị lãng phí.Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng chợt nhận thấy một điều khác. Sau khi lọc sạch tâm trí, tôi chợt nhận ra: "Tôi biết, tôi sẽ giải quyết chuyện này, những gì còn lại thì anh sẽ lo." “Cô nghĩ đến cái gì?” Tần Thiên Khải nhưởng mày không hỏi tôi đã nói gì, nhưng nhìn tôi với cái nhìn mạnh mẽ khá hưng phấn.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi không muốn nói ra chuyện này nhưng anh ta chủ động nói nên tôi đành nhờ anh ta giúp: “Thực sự là có chuyện khác. Anh có thể ứng trước cho tôi ba mươi tỷ tiền lương có được không? Về sau tôi sẽ giúp anh làm việc, tới bao giờ trả hết thì thôi.”Copy nội dung từ truyện 88
Tôi nghĩ cũng không được, anh ta hơi gượng đột nhiên nở nụ cười, rút trong túi ra một tấm thẻ đen trượt trên bàn đưa đến trước mặt tôi: "Đây, mật khẩu từ một đến sáu. Tôi làm việc trước giờ không bạc bẽo ai cả"Copy nội dung từ truyện 88
Anh ta ra về, thế giới của tôi bằng yên lặng trở lại.Copy nội dung từ truyện 88
Chín giờ tối, sau một hồi đấu tranh, tôi đã nhận được cuộc gọi của Lục Kính Đình. Sau khi điện thoại kết nối, có một giọng nói rất ồn ào qua điện thoại, che lấp gần hết giọng nói của anh ta. “Có chuyện gì vậy?”Copy nội dung từ truyện 88
Tôi nắm chặt tay, cắn răng và nói: “Đúng vậy. “Được, em mua áo cưới mang đến cho tôi. Tôi không cần tiền.”Copy nội dung từ truyện 88
Tôi coi trọng những gì anh ta nói nhưng anh ta lại chỉ coi như một trò đùa. Thay vì trả lời tôi, có một tràng cười nhỏ từ phía đối diện, giống như một sự chế giễu, và dường như tôi bị coi như một con chó, thật không thoải mái khi nghe.Copy nội dung từ truyện 88
Thái độ không đúng mực khiến tôi tự hỏi tôi liệu có mua nó không và nghĩ lại có phải đang tự hại mình không.Copy nội dung từ truyện 88
Trong cơn tuyệt vọng, tôi không còn cách nào khác là phải đồng ý.Copy nội dung từ truyện 88
Vào buổi tối, tôi xem qua một số cửa hàng đồ cưới trên Internet, chỉ có hai cửa hàng đồ cưới nổi tiếng ở đây, một cửa hàng có một nhà thiết kế thời trang quốc tế. Cửa hàng đó có mẫu Tình Yêu Thuần khiết rất đẹp, tuy rằng rất giống bộ Tôn Ly mặc ngày hôm đó, nhưng đuôi váy lại giống như kiểu được phun màu xanh nhạt như làn sóng vậy. Cập nh*ật chương mới nhất tại Truyện88.vipCopy nội dung từ truyện 88
Thực tế, tôi đã phải tự mình đến cửa hàng để thử nó vào ngày hôm sau, và kết quả là nó lớn hơn một chút so với tôi.Copy nội dung từ truyện 88
Nhân viên giúp tôi chỉnh sửa nó và khen ngợi tôi một lúc, sau đó anh ta nói: “Cô ơi, dáng người của cô quá chuẩn, cô rất mảnh mai, và chiếc váy có vẻ hơi lớn. Chúng tôi đổi size cho cô ngay được không?”Copy nội dung từ truyện 88
Nhân viên trông có vẻ khó hiểu, nhưng không nói nhiều, gói lại cho tôi.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi do dự rồi quay lại với anh ta: "Sao anh lại ở đó? Quên đi, anh ở đâu, tôi sẽ gọi anh xuống dưới nhận, anh có thể xuống lấy, không thì tôi trực tiếp đưa tới đó rồi về." không hiểu sao, anh ta chặn tôi lại nói: "Em có thể cho tôi một chút mặt mũi không? Hôm nay em mà không giao cho tôi, tôi sẽ không nhận. Tôi ngạc nhiên vì độ ngang ngược của anh, nghiến răng nghiền lợi nằm chặt điện thoại trong tay. Dù không muốn đi nhưng tôi không thể từ chối. Phải đi taxi đến nơi ấy.Copy nội dung từ truyện 88
Hồng Tuyết Lâu của ông Phương tối nay đóng cửa, những ngọn đèn sặc sỡ trước cửa dường như đã lâu không được thắp sáng, khung cảnh thật vô hồn.Copy nội dung từ truyện 88
Tôi giật giật khóe miệng, nhìn màn đêm đen kịt bên ngoài, đưa hộp túi lớn vào trong tay cậu ta. “Vì có anh ở đây nhờ anh đưa nó cho Lục Kính Đình. Với người đó, tôi... “Không được, anh Lục đã có lệnh, cô phải đích thân đưa đồ cho anh ấy ạ. Trước khi nói tôi xong, chiếc áo cưới được đẩy lại vào tay tôi, sắc mặt anh tuấn của cậu ta vẫn không thay đổi. Nụ cười vẫn giữ nguyên như vậy.Copy nội dung từ truyện 88
Đi lên cầu thang hẹp và đi qua một cánh cổng sắt. Hồng Tuyết Lâu đã lộ diện thật. Giống như phong cách Địa Trung Hải của các khách sạn cao cấp, mọi thứ đều sáng sủa và đẹp để không khi cũng nồng nặc mùi son phấn điểm trang quanh năm, nhưng lại không hề lòe loẹt, cảm giác rất vừa đủ.Copy nội dung từ truyện 88
Dưới sự chỉ dẫn của A Vương, trong nháy mắt chúng tôi dừng lại ở một cánh cửa màu đỏ có treo chuông trên tường.