Răng Giao Long quả thật có trân quý nhưng mà Uẩn Anh đan càng thêm hiếm có. Từ Ngôn suy nghĩ chút ít, từ bỏ ý nghĩ dùng đan dược đổi lấy răng Giao Long.
Có thể luyện chế ra được pháp bảo hay không còn không chắc, nếu như không luyện chế ra chẳng phải răng Giao Long vô dụng mất sao? Dù sao công hiệu Uẩn Anh đan cho Hư Đan đột phá Nguyên Anh hết sức rõ ràng, nếu có thể đột phá Nguyên Anh ở Thiên Bắc này thì Từ Ngôn đã có thể trở về Thiên Nam rồi.
Hắn cũng không lộ ra chuyện mình có Uẩn Anh đan mà chỉ tiếc nuối hỏi thăm xem có thể dùng linh thạch hoặc tài liệu khác đổi răng Giao Long hay không? Thiết Tam Mộc tức thì từ chối, bảo rằng răng Giao Long chỉ có thể đổi bằng Uẩn Anh đan.
Không đổi được răng Giao Long, Từ Ngôn đành từ bỏ, hỏi đến đám người Bình thúc bị bắt kia.
Đề cập đến nguyên lão bị bắt, thần sắc Phí Minh Viễn cô đơn nói: "Bọn hắn rơi vào trong tay Hải Đại Kiềm, nhất định trở thành nô bộc bị bán đấu giá. Rồi sẽ phải lưu lạc nơi Ngũ địa, muốn tìm lại còn khó, huồng hồ cứu được bọn họ."
Đấu giá hội Thành Ngũ Địa thập phần nổi danh, không chỉ có các loại trân bảo trong đấu giá mà còn có không ít tán tu bị Yêu tộc bắt được đem bán. Điểm này Từ Ngôn có nghe nói, nhưng lại không rõ làm sao Phí Minh Viễn rất chắc chắn chuyện Hải Đại Kiềm đem ba người Trảm Yêu Minh kia bán đi như vậy.
"Hải Đại Kiềm ở Quy Nguyên tông nhất định sẽ bán đám người Bình thúc đi?" Từ Ngôn hỏi.
"Nhất định, bởi vì Hải Đại Kiềm này rất thích gặm nuốt linh thạch, vô luận tìm được linh thảo tài liệu hay bắt được tán tu nào cũng bán đi đổi lấy linh thạch cả."
Phí Minh Viễn giải thích khiến Từ Ngôn chợt hiểu, nói: "Nếu như Bình thúc bị biến thành món hàng đấu giá, Phí lão không đi mua lại được sao? Chẳng lẽ Trảm Yêu Minh thiếu linh thạch sao?"
"Biện pháp này quả thật đơn giản nhất, thế nhưng khó là tu sĩ Hư Đan vô chủ không cách nào đi vào đấu giá hội được cả."
Phí Minh Viễn lắc đầu thở dài đáp: "Mặc dù có thể trà trộn đi vào, mua chút ít tài liệu giá trị bình thường có lẽ không ai chú ý, nhưng nếu mua lại tu sĩ Hư Đan nhất định sẽ rước lấy họa sát thân. Tọa trấn đấu giá hội chính là Quỷ Nhãn tông Thanh Bì, thành Ngũ Địa không có thành chủ nhưng Thanh Bì này có địa vị ngầm gần như là thành chủ thành Ngũ Địa. Lão là Yêu linh đỉnh phong, trong mắt đã xuất hiện vòng huyết luân thứ ba, chẳng qua vẫn còn chưa nguyên vẹn."
Yêu linh xuất hiện vòng huyết luân thứ ba cực kỳ đáng sợ, chiến lực cực cao có thể so được với Hư Đan đỉnh phong. Chỉ cần vòng huyết luân thứ ba quây thành vòng tròn sẽ đột phá đến cảnh giới Đại yêu.
Quỷ Nhãn tông là một thế lực trong Ngũ địa. Có Quỷ Nhãn tông thế lực thật lớn làm hậu trường đấu giá hội, còn có Yêu linh đỉnh phong tọa trấn, Phí Minh Viễn hoàn toàn chính xác không có cơ hội mua được đám Bình thúc.
Tề Dương Bình và Tô Tễ Vân, còn có Chương Cảnh Sơn đã chết mất đều là nguyên lão của Trảm Yêu Minh, Phí Minh Viễn không muốn bỏ rơi bọn họ. Thế nhưng cục diện hôm nay quá mức khó giải quyết, lão là Minh chủ nên càng đầy lo lắng.
"Phí lão, nếu như cứu đám người Bình thúc ra, kiện pháp bảo truyền thừa của Trảm Yêu Minh các ngươi..." Từ Ngôn suy tính thật lâu, mới hỏi một câu. Có điều hắn còn chưa nói xong thì...
"Nếu Từ đạo hữu thật có thể cứu được bọn Bình thúc ra, ta có thể làm chủ đưa pháp bảo Trảm Yêu Minh ta cho ngươi." vẻ mặt Phí Minh Viễn có chút cổ quái nói: "Chỉ cần ngươi có thể lấy đi là được."
"Ta không gia nhập Trảm Yêu Minh, ngươi cũng sẽ đưa pháp bảo cho ta?" Từ Ngôn nhìn ra vẻ mặt đối phương quái dị, không khỏi nhíu mày hỏi.
"Trảm Yêu Minh chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi, nếu như Từ đạo hữu đã chém giết hai thành chủ Yêu linh thì đã đứng ở mặt đối lập với Yêu tộc rồi. Chỉ cần là tu sĩ Nhân tộc đối địch với Yêu tộc kỳ thật đều tính là đồng minh với nhau, có hình thức này hay không cũng không quan trọng."
Phí Minh Viễn coi như được khai sáng. Kỳ thật lão cũng rất bất đắc dĩ nói mấy câu này.
Không phải tất cả Hư Đan Thiên Bắc đều gia nhập Yêu tộc, nhưng cũng không phải những người không làm bạn với Yêu tộc chịu quản hạt của lão. Dù sao lão chẳng qua chỉ là Hư Đan mà thôi, nếu thật có người đột phá Nguyên Anh thì lúc đó địa vị minh chủ của lão lập tức sẽ chuyển sang người mạnh hơn nữa.
"Ta sẽ nghĩ cách." Từ Ngôn gật đầu nói.
"Nếu Từ huynh đệ nắm chắc trà trộn được vào đấu giá hội, ta có không ít linh thạch, ngươi có thể lấy thêm một chút." Thiết Tam Mộc ở bên cạnh nói vào.
"Nếu như bán đấu giá, một tu sĩ Hư Đan chừng bao nhiêu linh thạch?" Từ Ngôn hỏi.
"Giá quy định là năm trăm, một ngàn linh thạch có lẽ đủ mua một Hư Đan rồi." Phí Minh Viễn trầm giọng đáp.
Từ Ngôn thở dài, đứng dậy cáo từ, cũng không lấy linh thạch của Thiết Tam Mộc. Hắn cứ vậy đi ra khỏi tiệm thợ rèn.
Một ngàn linh thạch đã có thể mua được một cường giả Hư Đan. Loại chuyện lạ này chưa từng có ở Thiên Nam, nhưng Thiên Bắc này mạng người lại không bằng chó.
Từ Ngôn đi rồi, vẻ mặt Thiết Tam Mộc trở nên ngưng trọng, nói: "Hắn đáng tin sao? Ngươi đã nói lúc ấy bị vây giết, Hải Đại Kiềm nói hắn là người của Quy Nguyên tông."
"Kiều Tùng mới là gian tế. Hắn tuyệt đối không phải người của Quy Nguyên tông." Phí Minh Viễn trầm giọng nói: "Hai năm trước ta từng gặp bức họa truy nã hắn, có thể giết đến hai thành chủ Quy Nguyên tông thì sao tông môn đó buông tha hắn được, điểm này cứ yên tâm đi."
"Hắn không gia nhập Trảm Yêu Minh, đã định trước không cùng đường với chúng ta."
"Còn cách nào đâu? Cường giả Hư Đan ưa thích độc lai độc vãng cũng không chỉ có mình hắn. Chỉ cần là nhân tộc có cừu oán với Yêu tộc đều là minh hữu của chúng ta. Sau lần đấu giá hội này, ngươi cũng nên rời đi a..."
"Quả thật nên đi, chỉ cần có thể cứu được bọn Bình thúc ra, ta sẽ lập tức quay về tổng bộ. Dù không có Uẩn Anh đan ta cũng muốn thử đột phá cảnh giới một phen. Nhưng mà ngươi đã đồng ý với hắn chỉ cần cứu được nhóm Bình thúc trở về, sẽ đem món bảo vật đó đưa cho hắn, nếu như hắn thật sự cầm đi…"
"Không đến Nguyên Anh không ai lấy đi được, không phải ngươi chưa từng qua chỗ đó. Chỉ cần không cầm đi được, hắn với Trảm Yêu Minh không còn liên quan nữa, mà có thể dùng kiện pháp bảo kia trói chặt hắn cũng được."
"Chọn lão làm Minh chủ quả nhiên không sai mà, Phí lão đủ thủ đoạn a."
"Trảm Yêu Minh đang ở thế yếu, không còn cách nào a. Có thêm một Hư Đan với chúng ta mà nói chính là thêm một một phần trợ lực. Hơn nữa chiến lực hắn rất mạnh, đối mặt với Hải Đại Kiềm không rơi vào thế hạ phong, loại người này rất khó có được."
Từ Ngôn không nghe được mấy lời đối thoại trong Tiệm thợ rèn nhưng hắn đại khái có thể đoán được sau khi hắn đi rồi, Phí lão và thợ rèn đàm luận chuyện gì.
"Pháp bảo cầm không nổi, chẳng lẽ rất lớn sao?"
Âm thầm suy tư về pháp bảo Trảm Yêu Minh, Từ Ngôn chuyển tới một con hẻm, tìm một khách sạn tạm dừng chân.
Pháp bảo nặng thế nào không có vấn đề gì cả, Súc linh quyết có thể giải quyết được. Chỉ cần Phí Minh Viễn đã đáp ứng là được, nhưng mà cứu ba người Bình thúc ra lại có chút khó khăn.
Mạnh mẽ đoạt người chắc chắn là không thể, chỉ có thể dùng trí.
Đầu óc Từ Ngôn khá thông minh nhưng suy tư một đêm ở khách sạn vẫn không nghĩ là phương pháp xử lý tốt được. Dù sao nơi này là thành Ngũ Địa, nếu không quy phục một phương thế lực, muốn mua Hư Đan Nhân tộc căn bản là hành vi muốn chết.
Chỉ còn cách một ngày nữa là tới đấu giá hội, vì pháp bảo mà Mập Cửu lưu lại, Từ Ngôn quyết định thử thời vận một phen, xem có thể trà trộn vào năm thế lực lớn kia hay không.
Sắc trời mới vừa hừng sáng, hắn còn chưa đi ra ngoài thì đã loáng thoáng nghe được tiếng chửi bậy ở phía xa, tiếp theo là tiếng đao kiếm va chạm nhau.
Không cần đi ra ngoài, đẩy cửa sổ ra cũng có thể nhìn thấy có người đánh nhau trên quảng trường.
Từ Ngôn đã từng thấy qua kẻ cầm đầu của hai phe. Đó là hai tên Yêu linh hóa hình lúc hắn mới đến Thành Ngũ Địa đang dùng tu sĩ Nhân tộc đánh cược. Không nghĩ tới hai kẻ này vẫn còn chưa xong, đã đấu được hai ngày, thậm chí càng đấu càng hăng. Lúc mới bắt đầu chỉ là đánh cuộc tu sĩ Nhân tộc Trúc Cơ cảnh, lúc này tại quảng trường đang là cuộc ác chiến giữa hai vị Hư Đan Nhân tộc rồi.
Nhìn thấy Thương Hưng và Minh Phi đang lấy thủ hạ Hư Đan đến đánh cuộc, hai mắt Từ Ngôn sáng ngời. Hắn đã phát hiện ra một cơ hội tốt trà trộn vào trong thế lực Yêu tộc.