Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 659: Thạch kiếm đấu lôi mâu



Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Lần đầu tiên kể từ khi đi vào Thiên Bắc này, Từ Ngôn không sử dụng Sơn Hà đồ, càng không dùng tới lực lượng mắt trái, chỉ dùng pháp thuật đối chiến với cùng giai.

Đây cũng là đối thủ Hư Đan nhân tộc đầu tiên hắn gặp được ở Thiên Bắc.

Mặt đất rạn nứt tạo thành cỗ linh khí dao động cuồng bạo. Độc Phong đang ngưng tụ ra thạch kiếm phát hiện mình cũng bị nhốt trong thủy lao lập tức kinh hoảng, liều lĩnh thúc giục thạch kiếm cực lớn đánh vào màn mưa.

"Lôi mâu."

Trong giọng nói nhàn nhạt không ra hỉ nộ ái ố kia, lôi quang chói mắt từ trong lòng bàn tay Từ Ngôn vụt lên. Lôi mâu chạy ra khỏi màn mưa đâm vào thạch kiếm.

Ầm!!!

Tiếng nổ vang rung trời, mảnh vụn thổ thạch và ánh lôi điện ảm đạm bắn tung toé tứ phía, hai đạo pháp thuật kinh người triệt tiêu lẫn nhau tạo thành một vòi rồng linh khí cuồng bạo.

Đám người cách hơn trăm trượng bị tiếng nổ vang chấn kinh, cuống quít lui ra phía sau. Thương Hưng cùng Minh Phi lúc trước còn đứng gần xem cuộc chiến giờ biến sắc mặt, nhanh chóng lùi về phía sau, khôi giáp hai người vang lên từng tràng bộp bộp giòn vang, là bị pháp thuật bạo liệt mang theo đá vụn đầy bụi đất bắn tung đến.

Lúc trước cũng có Hư Đan quyết đấu với nhau, thế nhưng bàn về thanh thế và uy lực vẫn thua xa so với lần giao thủ này của hai người. Ánh mắt Minh Phi bắt đầu lạnh lẽo, mà Thương Hưng tức thì cuồng tiếu không kiêng nể gì cả, còn không thèm để ý chút nào đến đám đất đá nện trên người mình.

"Quỷ Diện! Giết tên Độc Phong kia cho ta, ha ha ha ha!" Thương Hưng nhìn ra năng lực Từ Ngôn không thua gì Hư Đan bên phía Minh Phong hạp, cho nên mới hét lớn tiếng.

"Mơ tưởng!" Sắc mặt Minh Phi trầm xuống, cả giận nói: "Độc Phong, xuất hết toàn lực, không thắng được thì ngươi sẽ chết!"

Hai Yêu linh hóa hình gào to như tiếng kèn hiệu tiến công, khuôn mặt Độc Phong bị nhốt trong không trung trở nên vặn vẹo lên dốc sức liều mạng thúc giục pháp thuật, thạch kiếm lần thứ hai chỉ trong nháy mắt hình thành.

Thạch kiếm kéo tới, Từ Ngôn không buông tay, lòng bàn tay lại lần nữa ngưng tụ ra lôi mâu kinh người.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Liên tiếp bốn lần, thạch kiếm đấu với lôi mâu!

Cùng bị nhốt trong thủy lao cho nên hai người đành bỏ chuyện phong độn. Bởi vì phong độn chỉ có thể thi triển khi không có ngăn trở, rất khó xuyên thấu pháp thuật, trừ phi pháp thuật đó không ảnh hưởng tới phong thuật hành không.

Nếu như phong độn mất đi hiệu lực, hai người chỉ có thể dùng pháp thuật đối chiến với nhau. Thanh Lân đao và gai nhọn có móc câu không ngừng chặt chém liên hồi trên không trung, nhìn như quyết đấu ngang tàng bạo ngược nhưng thực ra lại cực kỳ hao phí tâm lực.

Không chỉ cần phải khống chế pháp khí phòng ngừa đối thủ đánh lén còn phải khởi động Linh lực khổng lồ tạo thành thủy lao ngăn cản đối phương, chưa kể còn phải xuất ra toàn lực pháp thuật. Nhìn như quyết đấu pháp thuật đối chiến, nhưng chính là khảo nghiệm trình độ linh khí, cảm giác nhanh nhẹn, còn có kinh nghiệm đối địch phong phú của tu hành giả.

Pháp thuật có uy lực cực lớn, hầu như đã chấn kinh toàn bộ thành Ngũ Địa. Ngoài sân rộng càng lúc càng có nhiều người vậy xem, thậm chí còn hội tụ không ít cường giả năm thế lực lớn. Lúc mọi người biết được đó là do ước chiến giữa Thương Hưng và Minh Phi thì ngoại trừ mấy Yêu linh hóa hình nhạo báng ra thì không ai dám nói thêm nửa câu nữa.

Thương Hưng có địa vị phi phàm trong Thương Hổ lâm, Minh Phi cũng có địa vị không thấp trong Minh Phong hạp. Hai người này xem như là danh nhân ở Ngũ địa, hơn nữa lại nhìn nhau không vừa mắt nhiều năm nay, vừa gặp tất sẽ có ước hẹn chiến đấu.

"Hai gia hỏa kia khai đấu gây động tĩnh không nhỏ a."

Hải Đại Kiềm cao lớn đứng trước đám người. Gã vừa mới đến, đứng phía sau là một tu sĩ Hư Đan cũng mặc một thân khôi giáp. Gã liếc mắt nhìn Thương Hưng và Minh Phi rồi thì thầm một câu. Dù sao cách bởi thủy lao nên không thể thấy rõ bộ dáng hai người đang đối chiến, càng không nhận ra được Từ Ngôn chính là đối thủ trước đây không lâu còn giao thủ với gã.

May mắn lúc Từ Ngôn đối chiến với Hải Đại Kiềm không hề lưu lại ấn tượng về Thanh Lân đao hay bất luận pháp thuật gì. Lúc đó hắn chỉ dùng Trường Phong kiếm, mà thanh kiếm ấy đã nổ tung, diện mạo hiện nay lại được đeo mặt nạ nên không sợ người ta nhận ra.

"Đó là phó trưởng lão Độc Phong của Minh Phong hạp, sắp đạt tới Hư Đan đỉnh phong. Đối thủ Độc Phong là ai? Hải huynh có nhận ra chăng?"

Giọng nói khàn khàn từ sau lưng Hải Đại Kiềm truyền đến, một bóng người lưng gù chậm rãi đi đến bên người Hải Đại Kiềm. Người này khác với Yêu linh hóa hình khác, không mặc lấy bất kì khôi giáp, thân hình không khác gì nhân tộc bình thường, chỉ là đầu tóc có màu xanh, trên mặt dán một tờ giấy vẽ hình dáng ngũ quan, nhìn qua đầy cổ quái khôn tả.

"Thanh Bì, đại nhân vật như ngươi mà cũng tới xem náo nhiệt, thật hiếm thấy ha."

Mắt nhìn người tới, đáy mắt Hải Đại Kiềm rõ ràng xẹt qua một tia kiêng kị, nói: "Ta cũng vừa mới tới, ai biết tên Thương Hưng kia thu nạp được một tên thủ hạ Hư Đan này từ đâu đây? Chiến lực tên thủ hạ này xem ra không tệ."

Quái nhân bên cạnh Hải Đại Kiềm tên là Thanh Bì, không chỉ là chủ nhân sau màn đấu giá hội Ngũ địa mà còn được ám xưng là thành chủ thành Ngũ Địa. Không nói y có lòng dạ độc ác, mà còn thực lực rất mạnh nữa.

"Có lợi hại mấy cũng là Hư Đan là nhân tộc, một ngụm là nuốt sạch xong." Thanh Bì đưa tay đỡ mặt giấy, khàn khàn nói ra: "Nghe nói đám Trảm Yêu Minh lại lộ diện, bị Hải huynh bắt được. Tin tức Quy Nguyên tông quả nhiên rất nhanh a, minh chủ của bọn hắn có rơi vào tay các ngươi không?"

"Lão tiểu tử kia quá giảo hoạt, ta mang theo Thiên Ti võng mà vẫn để lão chạy mất." Hải Đại Kiềm hừ lạnh một tiếng.

"Nếu như Hải huynh bắt được Phí lão, bán thẳng cho Quỷ Nhãn tông chúng ta là được. Ta sẽ ra một giá vừa ý ngươi." Thanh Bì khẽ gật đầu nói.

"Yên tâm, bắt được lão tiểu tử kia nhất định sẽ bán cho Thanh Bì ngươi. Lần này bắt được hai tên Hư Đan cộng thêm vài tên lâu la Trúc Cơ nhân tộc, ngươi nói muốn hay không? Ra cái giá ổn thỏa đi ta bán hết cho ngươi." Hải Đại Kiềm nói.

"Ngoại trừ Phí lão, ta không có hứng thú với ai khác."

"Nói thế có sớm quá đấy, lần này chạy thoát không chỉ có Minh chủ Trảm Yêu Minh mà còn có một tên nữa."

"Ai?"

"Gia hỏa giết chết Ngưu Trường Nhạc cùng Thiên Túc, bức họa kia ngươi đã từng thấy a."

"Rốt cuộc lại có thêm một nhân tộc khiến ta cảm thấy hứng thú, bắt được hắn mà nói, ta cũng sẽ ra giá cao. Nhân tộc có thể không tổn hao lông tóc dưới kịch độc của Thiên Túc thật đúng là hiếm có."

Hai người đang nói với nhau, thì nơi xa vang lên một tiếng nổ mạnh nữa. Nơi chiến trường bình tĩnh bên kia, thạch kiếm và lôi mâu xuất hiện lần thứ năm.

Thi triển thạch kiếm bốn lần... Mặc dù tu vi Hư Đan thì cũng không cách nào liên tiếp vận dụng ngưng tụ pháp thuật ở mức độ như vậy được. Linh khí Độc Phong lúc này đã tổn hao nhiều. Cũng may gã phát hiện đối thủ cũng có chút không gắng gượng bao nhiêu rồi, lúc này mới nghỉ ngơi đôi chút, rồi sau đó cắn răng cường công.

Độc Phong không nhìn ra biểu lộ của địch nhân, nếu như nhìn ra được ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của Từ Ngôn, chỉ sợ tâm tình gã sẽ như tro tàn.

So với Hư Đan, Kim Đan của Từ Ngôn có linh khí to lớn hơn rất nhiều, thi triển vài lần lôi mâu không tốn bao nhiêu sức lực của hắn cả. Chẳng qua hắn chỉ đang nghiệm chứng linh khí của mình hơn kém linh khí Hư Đan của Hư Đan Thiên Bắc là bao nhiêu mà thôi.

Ác chiến vẫn đang tiếp tục, tiếng nổ vang cùng uy lực pháp thuật tứ tán khiến thần sắc mọi người nhìn xem mà biểu cảm khác hẳn nhau.

Tu sĩ Nhân tộc Trúc Cơ thì đang cảm thán cường đại Hư Đan, tu sĩ Hư Đan lại kiêng kị đồng giai mạnh mẽ, còn phần lớn Yêu linh hóa hình kia lại nghiến răng nghiến lợi hận không thể giết chết những cường giả Nhân tộc có uy lực kinh người như vậy. Nếu không phải hai người là thủ hạ của Thương Hưng và Minh Phi, nhất định sẽ có một loạt Yêu linh hóa hình xông lên.

Pháp thuật lại đụng độ nhau năm lần nữa, Độc Phong đã không còn thừa bao nhiêu linh khí. Trọn vẹn vận dụng mười lần thạch kiếm khiến sắc mặt gã trắng bệch, trong lòng nặng nề.

Đối thủ mạnh mẽ vượt ra khỏi dự liệu của gã. Nếu như là Hư Đan bình thường, Độc Phong thậm chí không cần toàn lực cũng có lòng tin chiến thắng. Thế nhưng hôm nay gặp phải quái nhân đeo mặt quỷ kia, gã lại bị khắc chế đến sít sao.

Tâm niệm vừa động, Độc Phong chuẩn bị dùng kiện gai nhọn pháp khí thứ ba dưới chân đánh lén. Thế nhưng chưa kịp làm gì, trong màng nước đã xuất hiện một mảng lôi quang kinh người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.