Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 773: Bầy ong ngu ngốc



Dịch: VoMenh

Biên: Hoangtruc

Tốc độ của pháp bảo nhanh hơn Sơn Hà Đồ rất nhiều. Từ Ngôn bay không ngừng nghỉ, sau vài ngày rốt cuộc đã đến Minh Phong hạp.

Hạp cốc tĩnh mịch, trong đó có một tổ ong lớn; vừa bước vào đó, người ta đã có thể nghe thấy hàng nghìn âm thanh vo ve, tựa như có vô số con ong kỳ dị đang vỗ cánh.

Ở xung quanh tổ ong là từng đàn ong bay ra bay vào. Những con ong to bằng quả đấm, vô cùng kinh khiếp. Nếu chẳng may bị nó đốt phải, đến cả sư tử hổ báo cũng phải thiệt mạng trong nháy mắt.

Đột nhiên, cả bầy ong trở nên rối loạn cả đàn, tạo ra tiếng gió vù vù; một cỗ linh lực lạnh mẽ bao trùm cả khu hạp cốc.

Sau khi cảm giác một hồi, nhận thấy không có mai phục bên trong tổ ong, Từ Ngôn bèn tháo mặt nạ ra, điều khiển pháp bảo xé gió bay vào bên trong.

Những con ong to lớn bay ra từ trong tổ càng lúc càng nhiều. Từng con trong chúng có bộ dáng chật vật không chịu nổi, cánh ong cháy rụi, đứt gãy vô cùng thê thảm. Từng làn khói mù mịt tỏa ra từ những hang nhỏ bên trên tổ ong, lửa lớn bùng cháy hừng hực bên trong tổ lớn.

Không có Đại yêu trấn giữ, bọn Yêu linh ong lớn này làm sao có thể ngăn cản được Quỷ Diện.

Dùng pháp bảo hộ thân, vào được vị trí sâu hơn trong tổ ong, Từ Ngôn lập tức dùng chiêu Phần Sơn Phí Hải đốt sạch bọn ong nhỏ chậm chân thành tro bụi.

Thực lực hiện tại của Từ Ngôn đã ở trình độ Nguyên Anh, đối phó với bọn Yêu linh và tu sĩ Hư đan dễ như trở bàn tay. Đối với bọn Yêu vật ong lớn này càng là không đỡ nổi một chiêu.

Quỷ Diện tập kích bất ngờ làm Minh Phong hạp vô cùng rối loạn. Từng đàn ong tháo chạy, tổ ong bốc cháy, bầy đàn tộc Minh Phong chịu thương vong nặng nề.

Trận hỏa hoạn này thiêu cháy đến nửa ngày.

Tổ ong cháy đen, mùi khét dày đặc trong không khí. Bọn ong còn sống sót nơm nớp lo sợ bay vào tổ ong, phát hiện tất cả bảo bối đều bị cuỗm sạch, ngay cả Bách Hoa mật cũng không còn giọt nào.

Bọn yêu linh Ong tộc này trước là tức tối, sau đó là dùng ánh mắt đờ đẫn quan sát hoa viên nhà mình rồi khóc lớn.

Ngay cả bóng dáng địch nhân như thế nào bọn chúng cũng không thấy, cơ bản là chẳng biết ai phóng hỏa, lại càng không biết kiếm ai để trả thù, chỉ còn cách xốc lên tinh thần, tu bổ lại tổ ong.

Chiến lực của Ong tộc đã không yếu, tốc độ tu bổ tổ ong còn vô cùng nhanh. Tầm ba ngày, toàn bộ tổ ong rực rỡ hẳn lên.

Cái hồ tồn trữ Bách Hoa mật lại được rót đầy. Những con ong cần cù ngày đêm nối tay nhau thu thập Bách Hoa mật. Bởi nếu không có mật ong, tộc quần này sẽ cảm thấy bất an trong lòng. Dù cho đó là yêu linh đỉnh phong thì cũng chỉ có thể an tâm tu luyện khi ngửi thấy mùi hương ngào ngạt của những giọt mật ong đó.

Không tới năm ngày, ao mật lại được gom góp đầy.

"Có can đảm đến Minh Phong hạp giương oai, chờ Đại Vương quay về sẽ khiến cho tên ác nhân đó lên trời cũng khó thoát!" Một con Yêu linh hóa hình giận dữ nói.

"Thuật pháp hệ hỏa chắc chắn đến từ Nhân tộc, Đại Vương sẽ khiến hắn muốn chui xuống đất cũng không thoát!" Lại một con Yêu linh hóa hình khác gầm gừ trong bực tức.

"Minh Phong nhất tộc chúng ta có lúc nào lại chịu uất ức như thế này. Bọn Nhân tộc Thiên Bắc này thật đáng chết!"

"Cố gắng thu thập Bách Hoa mật nhiều vào. Chờ Đại Vương trở lại, lãnh đạo chúng ta giết ra hạp cốc, tìm hung thủ báo thù!"

"Ong tộc vĩnh tồn Thiên Bắc!"

"Ong tộc ngàn đời bất hủ!"

Giữa những tiếng nói cổ động lẫn nhau giữa bầy ong lớn nghe vô cùng bi tráng, bỗng một trận gió lớn bùng lên như thể có sao băng ập tới. Tiếng gió rít ấy nghe qua không chỉ có kinh hoàng, còn có cảm giác quen tai.

Bọn yêu linh này chưa kịp hò hét xem là ai vừa xông vào thì một cơn hỏa hoạn khủng khiếp lại dấy lên lần nữa.

Vẫn là thuật pháp hệ hỏa ấy, vẫn là mùi khét lẹt quen thuộc kia.

"Mật ong không tệ."

Vẫn là tiếng thì thầm kinh khủng như lệ quỷ gầm gừ kia, một tiếng cười khẽ vang lên bên trong hang sâu của tổ ong mật. Khi hỏa hoạn được dập tắt, hồ chứa mật kia lại bị hút cạn sạch như cách đây vài ngày.

"Chúng ta bị hắn theo dõi..."

"Ong tộc sắp tuyệt chủng rồi..."

Tại một triền núi cao chót vót bên ngoài hạp cốc, Từ Ngôn cười khục khặc, lẩm bẩm: "Chắc bọn ong mật ngu ngốc này không dám đi lấy mật nữa rồi. Không trách được ta nha, ai bảo bọn ngươi chọc tới Thiên Môn hầu đây!"

Đúng như lời Từ Ngôn nói, dù là Thiên Nam hay Thiên Bắc, phàm là dám chọc đến Thiên Môn hầu đều không có kết quả gì tốt, bọn ong mật cũng vậy, xui xẻo toàn thân.

Tại một chân núi vắng vẻ, Từ Ngôn giấu viên ngọc ẩn chứa một tòa phủ đệ nguy nga bên trong vào lòng đất, sau đó hiện thân bên trong Thiên Cơ phủ.

Trong khi chờ đợi bầy ong nhả mật mấy ngày qua, Từ Ngôn cũng không hề rãnh rỗi.

Sau khi ăn vào vài chục con Bích Anh loa, hiện tại lực lượng thân thể của hắn tăng lên tầm một ngàn cân.

Nhờ vào lượng tài nguyên vơ vét từ tay Xích Nguyên, Quỷ Nhãn, Minh Phong và Thương Mộc, hiện tại Từ Ngôn cũng coi nha là đại gia của Ngũ địa; chưa nhắc đến mấy món tài liệu và linh thảo của các thế lực đó, chỉ riêng linh thạch thôi cũng đã có đến hơn trăm vạn khối.

Nếu không nhờ vào sự rộng lớn của Thiên Cơ phủ, những thứ tốt mà Từ Ngôn vơ vét ở Thiên Bắc những năm này chẳng biết phải cất giữ ở đâu.

Ngồi tại ghế lớn, Từ Ngôn tùy ý sai bảo: "Bách Hoa trà!"

Trong phủ đệ nào có nha hoàn, chỉ có một nữ tử đang bị bắt tới. Kim Tình hung hãn trợn mắt nhìn đối phương, quật cường im miệng.

"Một bình Bách Hoa trà!" Từ Ngôn lại nói thêm một câu nhưng Kim Tình chẳng hề nhúc nhích.

Một tiếng nổ vang lên, uy áp của pháp bảo phủ khắp Thiên Cơ phủ. Kim Tình vừa quật cường ngẩng đầu lên thì y phục trên người vỡ tan nát làm ả hốt hoảng thét to.

"Ta gọi ngươi đến là để pha trà. Nếu ngươi không làm thì ta tự làm." Từ Ngôn dù bận bịu nhưng vẫn tỏ ra nhàn rỗi: "Trong này không phải chỉ có một mình ta, mà còn có Hải Đại Kiềm. Nếu ngươi thấy vui vẻ khi được người khác nhìn ngắm thì có thể không cần động tay pha trà."

"Cho ta y phục, ta pha trà cho ngươi!" Kim Tình lấy tay che ngực; vừa nghe đến còn có người khác trong phủ, ả giật mình cuống quýt, lập tức đồng ý.

Ả ta bị Từ Ngôn nhìn thấy nhiều lần, lâu dần thành quen. Thế nhưng hiện tại, ả tuyệt đối không thể để người khác nhìn ngắm thân thể mình. Bằng vào địa vị cao quý của ả tại Ma Huyết quật, Kim Tình làm sao lại chịu được nổi thiệt thòi như thế. Bản thân là Yêu linh sắp tấn thăng Đại yêu, nếu Kim Tình bị Yêu linh khác nhìn thấy, há chẳng phải trở thành trò cười cho Yêu tộc.

Ngoại trừ cách uống trực tiếp ra, nếu dùng Bách Hoa mật để pha trà sẽ tạo ra một hương vị mới. Hiện tại Kim Tình trở thành nha hoàn, mỗi ngày không pha trà thì cũng châm rượu. Ả còn mặc đạo bào rộng thùng thình của Từ Ngôn, trông khá là tức cười.

May mắn là Từ Ngôn cũng không quá ép người, lúc thưởng trà, nhấm rượu cũng chia sẻ cho ả ta một ít.

Dần dà, Kim Tình đã hiểu rõ tính khí của Từ Ngôn. Chỉ cần không trêu chọc hắn, Quỷ Diện sẽ giống như một vị thư sinh nho nhã; nhưng nếu chọc giận đối phương, hắn sẽ thật sự biến thành một tên la sát, giết người không chớp mắt.

"Ngươi là một tên quái nhân." Kim Tình vừa đơm trà vừa nói nhỏ. Nhìn gương mặt thanh tú trước mặt, nữ nhân cảm giác lòng mình xoắn xuýt.

"Làm quái nhân vẫn tốt hơn làm quái vật, không phải sao?"

Từ Ngôn vừa ăn xong một con Bích Anh loa, đang tập trung luyệt hóa khí tức huyết sát từ bên trong thịt ốc.

"Ăn sống Bích Anh loa chắc hẳn lúc này ngươi vô cùng đau đớn, tại sao lại không than thở ra?" Nguyên nhân ả hỏi câu này là vì đã tận mắt nhìn thấy đối phương ăn sống Bích Anh loa.

"Đau đớn, nhưng vẫn cần nuốt vào."

Từ Ngôn khẽ nở nụ cười. Dù gân cốt, huyết mạch của hắn đang bị áp lực bởi một khí tức rất cuồng bạo nhưng ngoài mặt vẫn dửng dưng. Hắn nói: "Than thở ra, chẳng những không bớt đau, mà chính là đang than phiền."

Than phiền thì có ích gì? Cho nên than thở thành tiếng cũng chẳng giúp ích được chi. Tu luyện càng lâu, sắc bén trên người Từ Ngôn càng lúc càng thu liễm, hàm súc dần, tựa như một con rồng lớn đang ngủ say. Nhưng một khi bị chọc giận, con rồng lớn này sẽ phát ra hỏa diễm ngập trời.

Hổ lạc đồng bằng vẫn có thể nuốt sói ăn khuyển. Rồng xuống chỗ nước cạn chưa chắc đã gặp rủi ro, bởi có khi khoảng cách giữa nó tới trời lại càng thêm gần.

Vì con rồng lớn này, sắp sửa một bước lên trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.