Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 982: Thiên Anh bảng



Dịch: Hoangtruc

Một câu lưu danh thiên cổ trên Thiên Anh bảng của Vương Chiêu nghe ra vô cùng phóng khoáng. Từ Ngôn đưa tay, cạn sạch chén rượu.

Uống cạn linh tửu rồi, Từ Ngôn mới tò mò, hiếu kỳ không rõ Thiên Anh bảng là thứ gì.

"Đại sư tỷ, ngươi nói cao nhân trên Thiên Anh bảng rất rất lợi hại sao? Trên đời này không chỉ có một ngàn vị Nguyên Anh chứ." Phí Tài cũng đầy hiếu kỳ, cho nên mới nghe ngóng.

"Chỉ một mình Tây Châu Vực đã có không dưới một ngàn Nguyên Anh rồi, Nguyên Anh trong thiên hạ này e là có đến cả vạn hoặc hơn nữa." Tu vi Vương Chiêu không cao nhưng vì cha nàng là cường giả Nguyên Anh cho nên biết được nhiều tin tức về giới Tu Tiên hơn đệ tử Trúc Cơ bình thường nhiều.

"Nhiều Nguyên Anh như vậy tranh nhau Thiên Anh bảng không phải đánh nhau vỡ đầu chứ? Nhất định vào được bảng có rất nhiều chỗ tốt." Phí Tài hỏi, cũng là tin mà Từ Ngôn muốn biết.

"Thiên Anh Bách Thần bảng, chính là biểu tượng vinh quang của tu sĩ Nhân tộc."

Đề cập đến Thiên Anh Bách Thần, Vương Chiêu đầy vẻ ước mong, nói: "Đó là nơi tu sĩ Nhân tộc ta so đấu thực lực, xếp hạng tu vi. Chỉ có cường giả chân chính mới có tên trên đầu bảng, mới chính thức xưng là đứng đầu cùng giai, là đệ nhất nhân cảnh giới Nguyên Anh và cảnh giới Hóa Thần!"

"Đứng đầu cùng giai à, chẳng phải là vô địch cùng giai sao?" Phí Tài nghe được chấn động cả tâm thần, đầy hâm mộ nói: "Đợi ta đến Nguyên Anh rồi, có thể xếp hạng một ngàn, làm rạng danh tổ tông, thậm chí có thể khai môn lập phái cũng được nha."

"Thiên Anh Bách Thần bảng là hai bảng xếp hạng khác nhau?" Từ Ngôn nghe được mấu chốt trong đó bèn nhíu mày hỏi.

"Thiên Anh Bách Thần bảng hẳn là một tấm bảng, phân thành hai bộ phận khác nhau. Thiên Anh đối ứng với cảnh giới Nguyên Anh, còn Bách Thần đối ứng với cảnh giới Hóa Thần."

Vương Chiêu giải thích: "Cha ta đã từng tham dự qua Thiên Anh bảng một lần, đáng tiếc không vào được bảng, chỉ có thể ở trong khoảng hai ngàn người đứng đầu. Thiên Anh bảng mười năm đấu một lần, Bách Thần bảng trăm năm mở một trận chiến. Đến khi cha ta đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ hẳn có thể tham gia Thiên Anh bảng. Chỉ có cường nhân Nguyên Anh hậu kỳ mới có thể dễ dàng vào được vòng một ngàn, nếu không còn không có cả tên hiện trên bảng."

"Tu vi Đảo chủ thế nào?" Từ Ngôn hỏi.

"Nguyên Anh trung kỳ." Vương Chiêu không giấu giếm, hơn nữa cảnh giới Lâm Uyên đảo chủ cũng không tính là cơ mật gì.

"Nguyên Anh trung kỳ còn không lọt vào được danh sách ngàn người, xem ra không đến Nguyên Anh hậu kỳ không có chút cơ hội rồi." Phí Tài bên cạnh cảm khái.

"Cũng không hẳn, nghe nói có một kỳ Thiên Anh bảng, có tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ tu luyện công pháp đặc thù sát nhập vào thứ hạng tám trăm. Cũng có người dựa vào cực hạn pháp thuật và kinh nghiệm đối chiến cường đại, chỉ dựa vào Nguyên Anh sơ kỳ mà xếp hạng cuối bảng Thiên Anh bảng."

Vương Chiêu bưng chén rượu, nhớ lại lời phụ thân dạy bảo, ung dung diễn giải: "Cha ta nói những tu sĩ không đến Nguyên Anh hậu kỳ có thể đi vào được Thiên Anh bảng chính là thiên kiêu thật sự. Bọn hắn không chỉ có thiên phú tu luyện mạnh mẽ mà còn có thiên phú trong chiến đấu nữa. Có lẽ lần đầu tiên xông lên bảng sẽ không đạt được thứ hạng cao, nhưng chỉ cần tu vi tiến thêm một bước, đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ thì sẽ có cơ hội sát nhập vào một trăm thứ hạng đầu, có khi là mười thứ hạng đầu, hoặc có cả ba thứ hạng đầu tiên."

Nhân tộc ở Tu Tiên giới vào được Thiên Anh Bách Thần bảng không chỉ có được vinh quang mà còn đại biểu cho thứ hạng thực lực của mình. Có lực lượng áp qua cùng giai khắp Tu Tiên giới, trở thành đứng đầu cùng giai chân chính khắp thiên hạ, vinh hạnh đặc biệt như vậy há có kẻ nào bỏ qua được.

Cho dù Từ Ngôn đã tu luyện nhiều năm, nghe nói đến Thiên Anh Bách Thần bảng cũng cảm thấy tâm thần phập phồng. Bởi vì trời đất này quá nhiều cường giả, đến cường nhân như Lâm Uyên đảo chủ cũng chỉ có thể vào được thứ hạng hai ngàn, còn cách xa mới có thể bài danh trên bảng được.

Lúc ở thế giới trong bình, Từ Ngôn đã là cường giả đỉnh cấp, cả Thần Văn Thiên Nam và Yêu vương Thiên Bắc cộng lại cũng chưa chắc là đối thủ của hắn được. Hôm nay ở Chân Võ giới, hắn lại lần nữa cảm nhận được thế nào gọi là cường giả như rừng, cao thủ khắp nơi.

"Tu sĩ nhập bảng chắc chắn được ban thưởng không ít." Ngoài cảm khái với Thiên Anh Bách Thần bảng, Từ Ngôn còn mở miệng hỏi thêm.

"Chỉ cần là tu sĩ nhập Thiên Anh bảng đều sẽ được ban thưởng khổng lồ." Lúc này hai mắt Vương Chiêu sáng ngời. Nhớ tới phần thưởng kinh người kia, đến nàng cũng phải hâm mộ không thôi.

"Ta chưa từng nhìn thấy Thiên Anh bảng thi đấu qua, nhưng cha ta đã từng kể, chỉ cần giết vào Thiên Anh bảng, dù là đứng cuối bảng cũng được ban thưởng ngàn khối linh thạch."

"Chỉ ngàn khối linh thạch? Quá ít a." Phí Tài đầy bất mãn, nói: "Cường giả Nguyên Anh còn quan tâm tới một ngàn khối linh thạch sao? Ta để dành vài năm cũng có được một ngàn linh thạch rồi."

"Ngươi biết cái gì? Đó là một ngàn khối linh thạch thượng phẩm. Ngươi cho là một ngàn linh thạch hạ phẩm mà lọt được vào mắt Nguyên Anh sao?" Vương Chiêu hừ một tiếng, giọng nói biến lớn, bắt đầu rống lên.

"Một ngàn linh thạch thượng phẩm?"

Phí Tài kinh hô lên, mang theo run rẩy không cách nào kìm chế được: "Một khối linh thạch thượng phẩm ít nhất có thể đổi được một trăm linh thạch hạ phẩm, một ngàn linh thạch thượng phẩm có thể đổi lấy mười vạn linh thạch hạ phẩm a."

Trên Thừa Phong thuyền, tiếng gào thét vang của Phí Tài làm kinh động cả đám cá kiếm ăn dưới mặt biển.

Mười vạn linh thạch hạ phẩm tuyệt đối không phải là ít. Trong mắt Nguyên Anh chưa chắc đáng để coi trọng, nhưng cũng tuyệt đối không thể xem thường. Còn với tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ mà nói thì mười vạn linh thạch căn bản là một con số trên trời. Trừ phi bọn họ có cảnh giới Kim Đan, còn không cả đời có tiết kiệm cũng không thể nào gom góp đủ mười vạn linh thạch.

Chỉ vừa vào Thiên Anh bảng đã được ban thưởng một ngàn khối linh thạch thượng phẩm, vậy có thể thấy phần thưởng chính thức cho Thiên Anh bảng tuyệt không chỉ là mấy con số linh thạch khiến người ta phải tán thán thế này.

Nghe nói mười vạn linh thạch, Từ Ngôn không khỏi đổi sắc mặt, mắt cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Kỳ thật đối với cường giả Nguyên Anh mà nói thì mười vạn linh thạch không coi là nhiều. Không nói người khác, chỉ cần thân gia của Lâm Uyên đảo chủ cũng đã không dưới mười vạn linh thạch. Vương Ngữ Hải có số linh thạch phải vượt xa mười vạn, thậm chí có thể trên trăm vạn. Bởi vì hậu sơn đảo Lâm Uyên còn có một linh mạch hạ phẩm.

Khiến Từ Ngôn khiếp sợ chính là người đưa ra ban thưởng này.

Một người một ngàn linh thạch thượng phẩm, mười người một vạn, trăm người là mười vạn. Thiên Anh bảng rõ ràng có ngàn người trên bảng, vậy phải là trăm vạn linh thạch thượng phẩm, cũng là cả triệu linh thạch hạ phẩm!

Thiên Anh bảng mười năm đấu một lần. Nếu ban thưởng thấp nhất chính là mười năm một triệu linh thạch hạ phẩm.

Ban thưởng một số lượng linh thạch khổng lồ đến vậy mới chính là điều khiến Từ Ngôn khiếp sợ. Người có thể lấy ra phần thưởng này tuyệt đối không phải là tầm thường được.

"Ai là người cấp ra mức phần thưởng của Thiên Anh Bách Thần bảng này? Cứ mười năm lại phát ra trăm vạn linh thạch thượng phẩm, người này không phải là cường giả Tán Tiên chứ?" Từ Ngôn khiếp sợ hỏi.

"Đây chỉ là ban thưởng nhập bảng mà thôi, nếu có thể nhảy được vào trong một trăm thứ hạng đầu thì còn được ban thường nhiều nữa. Chỉ sợ cả thiên hạ này không một người nào lấy ra được nhiều linh thạch như vậy." Vương Chiêu lắc đầu nói: "Thiên Anh Bách Thần bảng là thịnh hội Tu Tiên giới của Nhân tộc ta, đã kéo dài ngàn vạn năm, tổ chức Thiên Anh Bách Thần bảng là ba tông môn khổng lồ."

"Nhất định có Kiếm Vương điện, hắc hắc, ta đoán còn có Dương Càn Đạo phủ!" Phí Tài tỉnh táo, rung đùi đắc ý nói chen vào.

"Ngươi nói đúng, Dương Càn Đạo phủ ở Đông Châu Vực cùng Kiếm Vương điện ở Tây Châu Vực là hai thế lực cực hạn của Nhân tộc, cũng là căn cơ giúp Thiên Anh Bách Thần bảng có thể kéo dài được nhiều năm như vậy. Có điều còn một nơi nữa mà các ngươi không đoán ra được đâu, có lẽ còn chưa nghe nói qua nữa."

Vương Chiêu giảo hoạt cười cười, uống một hớp rượu, có vẻ đắc ý.

"Không phải là đám gia hỏa Yêu tộc chứ?" Phí Tài hồ nghi hỏi, Vương Chiêu nhanh chóng lắc đầu.

"Chẳng lẽ Ma tộc có nhúng tay vào sao?" Phí Tài kinh ngạc không thôi.

"Thịnh hội của Tu Tiên giới Nhân tộc, sao có thể cho Ma Yêu hai tộc nhúng tay vào?" Vương Chiêu tức giận rống lên: "Yêu Ma hai tộc có Nguyên Anh à?"

"Ta biết rồi!" Phí Tài trừng mắt, đắc ý nói: "Thế lực cuối cùng, nhất định là thần tiên trên trời!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.