Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1242: Nghịch Hà gặp nguy (Thượng)



Đại ý của những ca từ này làm cho lông tơ của Bạch Tiểu Thuần dựng đứng, kể cả Tống Khuyết lẫn Thần Toán Tử đều biến sắc. Cùng lúc đó, hơn vạn hài cốt và chiến thuyền khổng lồ kia cũng lại xuất hiện lần nữa, càng ngày càng gần ba người bọn hắn!

Khoảng cách không đến năm trăm trượng, thậm chí ba người cũng đã có thể nhìn hơi rõ mọi thứ trên chiếc chiến thuyền kia. Nhưng ngay vào lúc tâm thần ba người chấn động, thì tiếng hát đó lại biến mất một lần nữa, chiến thuyền lập tức cũng không còn bóng dáng.

Lúc này, Tống Khuyết không khinh thường nữa, sắc mặt của hắn cũng hơi tái nhợt. Ba người liếc nhìn nhau, đều nhận ra sự bất thường của việc này, phải biết rằng khi chiếc thuyền này xuất hiện lần đầu, nó biến mất khi cách ba người hơn nghìn trượng, mà bây giờ xuất hiện lần thứ hai, thì lại biến mất khi chỉ cách ba người năm trăm trượng.

Bọn hắn không dám nghĩ tiếp, nếu như chiếc chiến thuyền này có thể xuất hiện lần thứ ba, có phải... sẽ cách ba người càng gần hơn!

Mà hiển nhiên, trở về theo theo đường cũ, cũng cần ít nhất một tháng, đi chậm lại không nói, thì cũng rất khó cam đoan sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Đồng thời, dựa theo địa đồ mà Bạch Tiểu Thuần nhìn trước khi đi, mảnh cấm khu không người này nhìn như vô tận, nhưng trên thực tế, dựa vào tốc độ của bọn hắn, không đến ba tháng là có thể đi hết!

Trước mắt, bọn hắn coi như đã đi được gần một nửa.

Ba người nhìn nhau trong sự im lặng, Tống Khuyết nghiến răng, bỗng nhiên mở miệng.

- Chiếc thuyền này cách một tháng mới xuất hiện lần thứ hai, chúng ta tăng tốc đi tiếp, tranh thủ trước khi thuyền đến lần nữa, rời khỏi nơi quỷ quái này!

Tống Khuyết vừa nói xong, Thần Toán Tử cũng khẽ gật đầu. Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm trong chốc lát, hắn luôn có cảm giác rằng Thủ lăng nhân sẽ không hại mình, vì vậy cũng cắn răng một cái, cùng Tống Khuyết và Thần Toán Tử tăng tốc độ. Ba người không còn chạy trên mặt đất nữa, mà lại bay lên trời, hóa thành ba đạo cầu vồng.

Trong tiếng xé gió rít gào, ba người đều bùng nổ tốc độ, vọt thẳng đến phương xa.

Thời gian đã trôi qua nửa tháng, trong nửa tháng này, chiếc thuyền kia vẫn không xuất hiện, nhưng sự cảnh giác của Bạch Tiểu Thuần cũng không giảm chút nào. Hắn luôn để ý bốn phía, tốc độ cũng đã bộc phát toàn lực, Thần Toán Tử tốc độ chậm, nhưng dưới sự lôi kéo của Bạch Tiểu Thuần thì gã vẫn cắn răng kiên trì.

Chỉ là, ngay sau khi nửa tháng này trôi qua, đột nhiên, vào hoàng hôn một ngày, tuy ba người còn đang bay nhanh trên trời, nhưng tai bọn hắn đã nghe được tiếng hát kia lần thứ ba, tiếng hát làm cho người ta sởn hết cả gai ốc!

Lần này, tiếng hát đấy càng thêm rõ ràng. Đồng thời, ở ngoài mấy trăm trượng, bọn hắn cũng nhìn thấy hơn vạn hài cốt cùng chiếc chiến thuyền khổng lồ kia hiện ra một cách vô thanh vô tức!

Khoảng cách lần này của chiến thuyền thật sự là quá gần, cho nên Bạch Tiểu Thuần cũng thấy rõ cột cờ trên thuyền, vậy mà nó lại có những ba mặt cờ, ba mặt cờ này đều thêu mặt quỷ!

Nhất là mặt quỷ ở chính giữa, mặt xanh nanh vàng, có cảm giác như nó đang cười dữ tợn với ba người. Chỉ liếc nhìn thôi mà Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy ù ù trong đầu.

Sắc mặt Tống Khuyết và Thần Toán Tử cũng đại biến. Bởi vì, dưới sự lôi kéo của hơn vạn hài cốt, chiếc thuyền kia đang phóng thẳng đến chỗ ba người, khoảng cách trong nháy mắt đã rút ngắn chỉ còn ba trăm trượng, hai trăm trượng...

Càng ngày càng gần, thậm chí Bạch Tiểu Thuần đã thấy rõ dáng vẻ của từng bộ hài cốt. Hắn thấy được những khuôn mặt không cảm xúc của các hài cốt, cũng cảm nhận được oán khí nồng đậm tràn ra từ trên người chúng!

Trong những bộ hài cốt này, có bộ đã triệt để thối rữa thành xương cốt, có bộ thì mới thối rữa hơn nửa, còn có một số bộ dường như mới bắt đầu thối rữa. Trang phục chúng mặc cũng khác nhau, giống như chúng đến từ nhiều thời điểm khác nhau, trong đó có Hồn Tu, cũng có tu sĩ...

Mà bởi vì khoảng cách hai bên ngày càng gần, cho nên mọi thứ trên chiếc chiến thuyền kia cũng được ba người nhìn rõ. Chiến thuyền màu đen, vết nứt chằng chịt khắp nơi, dường như nó đã trải qua đại chiến mà bị hư hại nặng.

Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong nháy mắt, ba người biến sắc, vội vàng lùi về phía sau. Nhưng khi ba người vừa muốn lùi bước, thì đột nhiên, tiếng hát biến mất, thuyền cũng biến mất!

Chỉ là, lần biến mất này, khoảng cách giữa chiến thuyền với bọn hắn chỉ còn lại một trăm trượng!!

Một màn này khiến nội tâm Bạch Tiểu Thuần run rẩy, Tống Khuyết và Thần Toán Tử cũng đã run lập cập. Ba người hít thở gấp gáp, đồng thời, đều dâng lên một luồng nguy cơ sinh tử mãnh liệt.

- Lần này chỉ cần nửa tháng liền xuất hiện! Mà khoảng cách cũng ngày càng gần sát rồi, một khi xuất hiện lần thứ tư, nhất định nó sẽ trực tiếp đâm lên người chúng ta!!

- Đáng chết, đây là chỗ quái gì vậy!! Ta thật sự không muốn biết thành hài cốt kéo thuyền đâu!!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đã nói rằng có lệnh bài thì sẽ không gặp nguy hiểm cơ mà!

Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử đều nóng nảy, Bạch Tiểu Thuần cũng đỏ cả mắt, lúc này hắn vô cùng lo lắng. Sau khi nghe được những lời nói của Tống Khuyết và Thần Toán Tử, hắn đột nhiên kêu lớn.

- Cả hai đừng nói nữa. Tống Khuyết, Thần Toán Tử, tốc độ của các ngươi chậm, ta sẽ mang các ngươi bay đi, nhất định phải rời khỏi nơi này trong nửa tháng!

Cho dù Bạch Tiểu Thuần tin tưởng Thủ lăng nhân, nhưng tình huống hôm nay đã khiến hắn cảm giác nguy cơ càng thêm mãnh liệt. Khi nói, hai tay hắn cũng nâng lên, nắm vào hư không, lập tức liền kéo Tống Khuyết và Thần Toán Tử đến bên người. Thân thể hắn phóng vọt đi, bùng nổ ra tốc độ có thể so sánh với Thiên Nhân, trong tiếng ầm ầm, Bạch Tiểu Thuần mau chóng bay về phương trời xa xa.

Một lần bay này kéo dài tới bảy ngày!

Mặc dù tốc độ Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, nhưng trong hoàng hôn của ngày thứ bảy, khi ba người đang bay nhanh, thì bên tai bọn hắn lại vang lên... tiếng hát quỷ dị kia!

Lần này, tiếng hát giống như ở ngay sát tai của bọn hắn, tựa hồ là cô gái kia đang ca hát bên cạnh họ vậy. Mà chiếc thuyền khổng lồ kia cũng đột nhiên xuất hiện trong sương mù cách ba người hơn trăm trượng.

Lần này, nó xuất hiện quá gần, không đợi ba người nhìn kỹ, một cỗ hấp lực cực mạnh đột nhiên bạo phát ra từ trên chiến thuyền kia. Cùng lúc đó, hơn vạn hài cốt dường như cũng bùng nổ, chúng tăng tốc độ, lập tức liền kéo chiếc thuyền kia di chuyển. Trong tiếng kêu sợ hãi của ba người, hơn vạn hài cốt đã đụng trực tiếp lên cơ thể bọn hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.