Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1590: Là Bạch Tiểu Thuần bảo ta làm! (2)



Trong lúc mọi người ở nơi này gầm thét giận, Lưu Thiên Hầu ở bên trong đoàn người, hít một hơi thật sâu. Trong mắt của hắn lộ ra ánh sáng sắc bén. Trước đó hắn theo dõi Bạch Tiểu Thuần hồi lâu, trước sau không phát hiện ra mánh khóe gì. Cho dù nhìn ra điểm gì không thích hợp, cũng không có manh mối, lo lắng muốn đấm ngực. Nhưng giờ khắc này, sau khi nhìn thấy được con rùa đen nhỏ, hắn chợt hiểu ra tất cả.

Hơn nữa, nhìn Bạch Tiểu Thuần bây giờ bị mọi người cùng công kích, Lưu Thiên Hầu nhất thời kích động.

- Một cảnh tượng quen thuộc tới mức nào!

TThân thể Lưu Thiên Hầu run rẩy, đó là do hưng phấn không thể nào kìm chế được.

- Ban đầu ở Khôi Hoàng Thành, ở trong điện Đại Thiên Sư, lúc đó chẳng phải là một cảnh tượng tương tự bây giờ sao? Ta thua cũng chính là bởi một lần đó...

- Trời xanh có mắt. Ngày hôm nay ở chỗ này, rốt cuộc lại xuất hiện cảnh tượng năm đó. Bạch Tiểu Thuần, lần này ta tuyệt đối sẽ không thua!

Lưu Thiên Hầu nghĩ tới đây, ngửa mặt lên trời cười một cách điên cuồng. Hắn nhấc chân lên, bước một bước dài về phía trước.

Vào giờ phút này, trên người của hắn hình như có một khí thế kinh người phóng lên cao. Hắn trực tiếp liền đi tới trung tâm quảng trường. Hắn nhìn về phía Thánh Hoàng lúc này hình như không để ý tới mọi người, mà nhìn chằm chằm vào con rùa đen nhỏ trong tay, dường như suy nghĩ tới điều gì, ôm quyền cúi đầu thật sâu.

- Bệ hạ, cựu thần tổng kết năm trăm tội lớn của Bạch Tiểu Thuần này, ngày hôm nay muốn ở chỗ này, tuyên đọc tội nghiệt ngập trời của người này. Tội đầu tiên của người này...

Lưu Thiên Hầu chỉ cảm thấy giờ phút này, mình giống như dung hợp cùng trời đất, toàn thân sục sôi vô cùng, âm thanh đều vang vọng có lực. Ở dưới khí thế của hắn đã nhảy lên tới cực hạn, lời nói truyền ra trong nháy mắt. Đột nhiên, không đợi hắn nói xong câu nói đầu tiên, Thánh Hoàng ở trên vị trí trên cao, cầm con rùa đen nhỏ, giống như có chút suy nghĩ, lúc này trong mắt lộ ra sự sắc bén sáng ngời. Cuối cùng hắn mừng như điên ngửa mặt lên trời cười ha hả.

Tiếng cười của hắn giống như tiếng chuông lớn, nhất thời vang vọng trong toàn bộ Thánh Hoàng Thành, chấn động tám phương, kinh thiên động địa, trực tiếp cắt đứt những lời Lưu Thiên Hầu định nói nói ra. Đồng thời, cũng trấn áp xuống tất cả lửa giận của tu sĩ quyền quý của Thánh Hoàng Thành ở bốn phía xung quanh.

- Tốt tốt tốt.

Tiếng cười của Thánh Hoàng càng lúc càng lớn, sự vui sướng trong thần sắc hắn, lúc này đặc biệt rõ ràng. Lúc hắn nhìn về phía con rùa đen nhỏ trong tay, toàn thân hắn hình như cũng kích động.

Phải biết rằng thân là Thái Cổ, loại tâm tình dao động rõ ràng như vậy, không giống với bình thường. Cảnh tượng như vậy nhất thời khiến cho tất cả mọi người lấy làm kinh hãi. Những người khác còn tốt. Nhưng lúc này ánh mắt ba người Trần Tô lại lóe lên. Bọn họ chợt nhìn về phía con rùa đen nhỏ trong tay Thánh Hoàng. Dần dần, trong mắt ba người đều lộ ra sự hoảng sợ cùng không thể tưởng tượng nổi.

- Rùa Vĩnh Hằng, rùa Vĩnh Hằng!

Trong tiếng cười của Thánh Hoàng, giọng nói của hắn cũng mang vẻ kích động run rẩy.

- Đây là rùa Vĩnh Hằng quy!

- Vật độc nhất vô nhị trong thiên địa, linh cộng sinh với hoa vĩnh hằng trong truyền thuyết!

- Nó xuất hiện ở Thánh Hoàng Thành ta, đây là điềm lành. Điều này nói rõ Thánh Hoàng Thành ta, chính là đại lục Vĩnh Hằng chính thống, nhất định thiên thu vạn cổ!

Nghe được tiếng cười của Thánh Hoàng, Bạch Tiểu Thuần có chút há hốc mồm. Lúc đầu người canh giữ lăng mộ lấy máu tươi của con rùa đen nhỏ để rót vào Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần suy yếu hôn mê, không biết sự tình cụ thể. Lúc này sau khi nghe được, hắn lập tức liền ý thức được nguyên nhân vừa rồi con rùa đen nhỏ chớp mắt.

Tiếng cười của Thánh Hoàng càng lúc càng lớn. Đến cuối cùng, hắn vung tay áo một cái, mang theo con rùa đen nhỏ, quay người đi trở về hoàng cung. Trước khi đi, hắn càng trực tiếp hạ phong lệnh!

- Sắc phong rùa Vĩnh Hằng, làm thánh quy của Thánh Hoàng Triều, hưởng vận mệnh quốc gia của triều ta. Hắn tới chỗ nào, giống như bản hoàng đích thân tới! Bạch Tiểu Thuần có công hiến quy, thưởng dải dây lưng bảy màu, thưởng mười viên tiên đan!

Lời nói vừa ra, tu sĩ quyền quý ở bốn phía xung quanh đều hít sâu. Lúc nhìn về phía con rùa đen nhỏ trong tay Thánh Hoàng, tâm thần mỗi người đều dâng lên sóng lớn.

Không ai có thể dự đoán được, con rùa đen nhỏ ăn vụng hạt sen này lại có thể được sắc phong trở thành thánh quy của Thánh Hoàng Triều. Chuyện này là không thể tưởng tượng nổi. Đồng thời, cũng tự nhiên mà hóa giải chuyện hạt sen trước đó.

Nhất là sắc phong của Thánh Hoàng đối với Bạch Tiểu Thuần trước khi đi, càng trực tiếp xóa đi chuyện trộm sen này. Hết lần này tới lần khác mọi người vẫn nói không nên lời. Lúc này mắt thấy Thánh Hoàng mang theo vui sướng rời đi, bọn họ ở trên quảng trường đều phiền muộn. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, bọn họ cũng không còn che giấu giống như trước kia nữa. Mỗi một người đều nghiến răng nghiến lợi.

Dù sao lần này tổn thất không phải là Thánh Hoàng, mà là bọn họ...

Bạch Tiểu Thuần cũng hít vào một hơi. Lần này nghịch chuyển, hắn thấy cũng không thể tưởng tượng nổi. Hiện tại nghĩ đến, nhất định là con rùa đen nhỏ xác định, một khi nó xuất hiện ở trước mặt Thánh Hoàng, Thánh Hoàng tất nhiên có thể nhận ra thân phận của nó, do đó đãi ngộ đối với nó sẽ hoàn toàn không giống bình thường.

Cũng chính bởi vì vậy, con rùa đen nhỏ này mới có lá gan cực lớn ăn vụng hạt sen. Sở dĩ nó hô lên quan hệ cùng với mình, điều này hiển nhiên là khiến cho mình nước lên thì thuyền lên.

Chỉ có điều ở đây còn có một chút điểm, Bạch Tiểu Thuần có chút nghi vấn. Nhưng lúc này không phải là lúc suy nghĩ tìm hiểu. Bất kể như thế nào, nguy cơ hạt sen lần này cuối cùng đã hóa giải.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, nhìn tu sĩ Thánh Hoàng Thành ở bốn phía xung quanh một chút buồn bực. Sau khi trợn trừng mắt, hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, nghênh ngang đi ra ngoài.

Phía sau hắn, trong mắt những tu sĩ quyền quý kia đều có hàn quang. Nhưng phần nhiều lại là bất đắc dĩ. Hiện tại bọn họ đã ý thức được một sự thật... Nếu như nói lúc vừa mới bắt đầu, bọn họ có thể dùng chút thủ đoạn đi trừng phạt Bạch Tiểu Thuần. Như vậy hiện tại theo những gì từng trải những, Bạch Tiểu Thuần đã không giống với trước nữa.

Nhất là lần này con rùa đen nhỏ này trở thành thánh quy. Điều này lại chẳng khác nào ở trên người Bạch Tiểu Thuần, ngoại trừ giá trị thế giới Thông Thiên của hắn ra, lại thêm một tầng giá trị khác chồng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.