Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1692: Đột biến! (2)



- Không cần. Ta còn chưa có khôi phục...

Mới vừa xuất hiện ở trên xương quạt, lão quỷ lại sửng sốt. Sau đó hắn kêu thảm một tiếng. Ở sâu trong nội tâm hắn dâng lên cảm giác không muốn vô hạn. Hắn muốn lần nữa tiến vào cửa ải trước đó. Nhưng hắn làm thế nào cũng không đi vào được.

Về phần Bạch Tiểu Thuần, sau khi bị truyền tống ra ngoài, theo sóng dao động linh hồn biến mất, cảm giác nóng như lửa trong cơ thể hắn trong khoảnh khắc đều tản đi. Khi mở mắt ra, hắn nhìn thấy được mình lại có thể đi ra, còn phát hiện cửa ải vừa rồi, không ngờ đã vượt qua. Hắn lại nhìn thấy được bộ dạng lão quỷ này lưu luyến muốn phát điên. Tất cả những điều này, khiến Bạch Tiểu Thuần rất ngạc nhiên. Ngoài ra còn có cảm giác vui mừng bất ngờ.

- Ha ha, quả nhiên ta là người đủ thuần khiết, làm việc lại thuận lợi. Hơn nữa ta thật là thiên tài, nghĩ đến phương pháp lấy độc trị độc. Một cửa ải khó như vậy, cũng bị ta dễ dàng vượt qua.

Bạch Tiểu Thuần nhất thời run lên, nhìn về phía lão quỷ lúc này lộ ra vẻ mặt như đưa đám. Hắn cũng cảm thấy đối phương trở nên đáng yêu hơn nhiều. Hắn giơ tay phải lên chộp một cái. Mặc cho lão quỷ này không tình nguyện như thế nào, nhưng vì nô khắc ở trên thân, cũng không có cách nào, chỉ có thể bị Bạch Tiểu Thuần bắt lại, một lần nữa ném tới bên trong đại kiếm bắc mạch.

Trong lúc tinh thần chấn hưng, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, suy đoán ra khí linh lúc này không ngủ say. Như vậy vào lúc này xông qua ải, độ nguy hiểm rất cao. Bạch Tiểu Thuần nhìn mọi nơi một chút. Hắn cảm thấy khí linh kia nhất định đang quan sát mình. Vì vậy hắn ho khan một tiếng, hô lên một câu.

- Tiểu khí linh, cực khổ rồi. Chỉ có điều ngươi chống lại cũng không có ích lợi gì đâu. Ngươi cứ chờ Bạch gia gia vĩ đại, hoàn toàn chinh phục ngươi.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần đắc ý rống to, thân thể thoáng một cái, vênh váo tự đắc rời khỏi quạt tàn.

Sau khi hắn đi rồi, thân ảnh khí linh hóa thành đồng tử lộ rõ trên quạt tàn. Gương mặt hắn nhăn nhó, trong mắt đầy vẻ dữ tợn. Toàn thân hắn đã tức giận đến mức thở hổn hển. Hiển nhiên hắn là bị những lời lẽ của Bạch Tiểu Thuần vừa rồi, trực tiếp kích thích.

- Người ăn gian vô sỉ, ta tuyệt đối tuyệt đối sẽ không cho ngươi thông qua!

- Ta xin thề, tiếp theo, ta nhất định phải giết chết ngươi, giết chết ngươi, giết chết ngươi!

Toàn bộ quạt tàn, đều đang vang vọng tiếng gầm thét giận dữ của đồng tử này. Có thể thấy được lúc này biển lửa giận trong lòng hắn đã cuồn cuộn ngập trời.

Thật ra Bạch Tiểu Thuần ở đây, khiến cho hắn gặp quá nhiều lần thất bại. Điều này làm cho khí linh đã cố chấp gần như phát điên. Lúc này tròng mắt hắn đỏ bừng, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm hiểu cửa ải phía sau, muốn khiến cho Bạch Tiểu Thuần đẹp mặt.

Mà giờ khắc này, ở trong quá trình Bạch Tiểu Thuần vượt qua cửa ải, trở lại Vân Hải Châu, ở bên trong Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều này, ở phía bắc bộ, một quận thành tồn tại trong Huyền Bối Châu, giáp ranh cùng Vân Hải Châu, trong lãnh vực thuộc về bên trong Tà Hoàng Triều, rất gần với địa phương Vân Hải Châu!

Quận này tên là Huyền Cửu Quận!

Huyền Bối Châu sở hữu mười lăm quận. Trong đó có ba quận, đều giáp giới cùng Vân Hải Châu, xem như là có trong biên cảnh. Lúc này trời đã là lúc hoàng hôn, Huyền Cửu Quận vốn chắc hẳn phải ồn ào náo nhiệt, hiện tại lại là một mảnh tĩnh mịch!

Dường như toàn bộ sinh mạng bên trong quận này, đều không có khí tức, bất luận là mãnh thú hay tu sĩ, đều lặng ngắt như tờ. Không chỉ là như vậy, cùng lúc đó, ở bên trong toàn bộ Huyền Cửu Quận này, tràn ngập rất nhiều mạng nhện.

Những lưới nhện này rậm rạp chằng chịt. Thậm chí cửa ra vào nơi đây cũng bị che kín hơn phân nửa. Ngay cả thần thông thuật pháp, cũng vẫn không có cách nào phá nát được nó quá nhiều. Bình thường trong chớp mắt, lại có thêm nhiều mạng nhện xuất hiện.

Lúc này, ở góc đông bắc của Huyền Cửu Quận này, có hai lão nhân đang đứng ở nơi đó. Tu vi Bán Thần tản ra. Nhưng thần sắc bọn họ lại vẻ nghiêm trọng vô cùng.

- Mạng nhện ở nơi đây, ở ba ngày trước đã bắt đầu xuất hiện. Chỉ trong thời gian có mấy ngày, lại khuếch tán ra toàn bộ quận. Hiện tại chỉ có ở đây, còn không có bị hoàn toàn phong kín. Bên trong tất nhiên nguy hiểm đáng sợ, không có bất kỳ người nào đi ra. Còn không có tin tức gì truyền ra. Trần huynh, chúng ta thật sự phải đi vào sao?

- Thiên Tôn có lệnh. Dù thế nào cũng phải nhanh chân đến xem thử. Ta nghĩ, chỉ cần chúng ta không đi vào sâu quá, lại chỉ dừng lại nửa canh giờ, tìm được một ít manh mối liền rời đi. Chắc hẳn là không có vấn đề gì đáng ngại.

Sau khi hai người nhỏ giọng bàn luận, bọn họ nhìn nhau một cái. Cả hai đều hít một hơi thật sâu, thân thể thoáng một cái, một trước một sau, trong sự cảnh giác, theo lối vào phía trước, bước vào bên trong Huyền Cửu Quận.

Thời gian trôi qua. Sau nửa canh giờ, hai vị cường giả Bán Thần kia, lại giống như trâu đất xuống biển, không dâng lên một chút bọt sóng nào. Càng không có truyền ra bất kỳ sóng dao động thuật pháp cùng âm thanh nào, lặng lẽ không một tiếng động. Lại qua đi mấy canh giờ, mạng nhện nơi đây không ngừng lan tràn, đã dùng mắt thường có thể thấy được bổ sung vào lỗ thủng duy nhất nơi này, hình thành một vết nứt nhỏ đang nhanh chóng co lại.

Mắt thấy vết nứt này sẽ hoàn toàn khép lại, đột nhiên từ bên trong vết nứt này lại có một cái đầu thò ra. Cái đầu này thình lình là một người trong hai lão nhân vừa rồi. Trong mắt của hắn mang theo sự sợ hãi vô cùng, trong miệng phát ra tiếng gào thét mãnh liệt.

- Thiên Tôn cứu mạng...

Hắn hình như muốn giãy dụa lao tới. Nhưng trong chớp mắt, thân thể hắn giống như bị người ở phía sau lớp mạng nhện nắm lấy, kéo mạnh xuống một cái, trực tiếp đã bị lôi trở lại một lần nữa...

- Không!

Theo sự biến mất, tiếng kêu thê lương thảm thiết của lão nhân, vang vọng khắp nơi. Vết nứt cuối cùng cũng hoàn toàn nối liền, chặt đứt tiếng kêu của lão nhân. Toàn bộ Huyền Cửu Quận, từ phía xa nhìn lại, thành một khối, bị vô số mạng nhện này, bao vây thành một lưới nhộng cực lớn!

Theo lưới con nhộng được hình thành, một cổ khí tức quỷ dị giống như thoáng một cái lại từ bên trong Huyền Cửu Quận khuếch tán ra ngoài, hình thành sương mù màu xám, tràn ngập ở trong bốn phương tám hướng nơi này.

Ban đầu, chuyện ở Huyền Cửu Quận đã khiến cho Công Tôn Uyển Nhi chú ý. Nhưng vì nàng đang ở trong thời khắc mấu chốt tu luyện, cho nên mới an bài hai vị Bán Thần qua kiểm tra xem xét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.