Mà thời điểm khi hai Bán Thần này không trở về, Công Tôn Uyển Nhi lập tức lại ý thức được, vấn đề của Huyền Cửu Quận, hình như còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều so với sự tưởng tượng của nàng.
Cùng lúc đó, ở bên trong Vân Hải Châu, đám người Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương đều nhận thấy được biên giới chỗ Huyền Cửu Quận ở Huyền Bối Châu xảy ra vấn đề. Nhất là sương mù màu xám này, đã khuếch tán đến trong Vân Hải Châu.
Mà sương mù này ẩn chứa một ít lực lượng tu sĩ không có cách nào lý giải được. Nó đi qua nơi nào, mặt đất nơi đó dường như đã biến trở thành màu xám, thậm chí bắt đầu khô nứt nẻ. Một ít sinh mạng không né tránh kịp, bị sương mù bao trùm, tất cả đều biến mất!
Mặc dù là những thảm thực vật trên mặt đất này, đều như vậy. Ngọn núi cao ngất, ở bên trong sương mù, cũng nhanh chóng trở thành tro bụi...
Cảnh tượng như vậy, nhất thời khiến cho Vân Hải Châu cảnh giác cao độ. Đại Thiên Sư còn tự mình đến biên giới quan sát. Càng xem hắn càng kinh hãi. Sau khi hắn cùng đám người Cự Quỷ Vương nghiên cứu sau, bọn họ nhận được một kết luận!
Nếu như sương mù này không có cách nào khống chế được, như vậy tối đa nửa tháng, sương mù này sẽ bao trùm toàn bộ Vân Hải Châu!
Chuyện này quá lớn, liên quan đến căn cơ của Vân Hải Châu. Nhất là hiện tại Vân Hải Châu đang ở trong quá trình phát triển nhanh chóng. Tất cả đều có đầy đủ hình thức ban đầu. Nếu như bị hủy, tất cả cố gắng lại trôi theo dòng nước.
Cũng chính là vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần từ trên quạt tàn trở về. Mỗi lần hắn trở về, đều sẽ tản thần thức ra, báo cho biết Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương biết. Hai người cũng đều biết trên người Bạch Tiểu Thuần có bí mật. Hắn hình như thường xuyên biến mất ở trong không trung
Nhưng hai người, ai cũng không có đi hỏi thăm gì về điều này. Giờ khắc này, sau khi cảm nhận được thần thức của Bạch Tiểu Thuần, Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương lập tức lộ ra thần sắc nghiêm nghị tìm đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Bọn họ báo cho hắn biết tất cả tin tức có liên quan tới sương mù cùng sự quỷ dị của Huyền Cửu Quận.
- Đất đai của một quận, bị mạng nhện bao trùm? Có sương mù khuếch tán. Sương mù đi qua nơi nào, nơi đó sinh mạng biến mất sao?
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được, thần sắc cũng biến đổi. Hắn biết không thể coi thường được chuyện này. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là lập tức báo lên Thánh Hoàng Thành.
Nhưng một đi một về, phàm là có chút trì hoãn nào, sợ là Vân Hải Châu sẽ xuất hiện vấn đề. Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, lập tức báo chuyện này lên. Đồng thời, cho dù trong lòng hắn cảm thấy chuyện này nguy hiểm đáng sợ, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì. Hắn bỗng nhiên bay ra. Đại Thiên Sư cùng đám người Cự Quỷ Vương, theo ở phía sau hắn.
Mọi người triển khai tốc độ cao nhất, đi tới vị trí gần biên giới. Lúc tới sát biên giới của mảnh sương mù này, nhìn sương mù màu xám dày đặc trước mắt, tâm thần Bạch Tiểu Thuần cũng chấn động.
- Đây là thứ gì vậy?
Bạch Tiểu Thuần thầm mắng một tiếng. Hắn chú ý thấy, tốc độ sương mù này di chuyển không chậm chút nào. Có thể so sánh với một Thiên Nhân toàn lực lao nhanh như tên bắn. Thần thức của hắn lại có thể bị bên trong sương mù này ngăn cản, tản ra không được quá xa.
Nếu như đổi lại ở thế giới Thông Thiên, Bạch Tiểu Thuần nhất định sẽ lập tức tránh đi. Loại chuyện nguy hiểm này, lấy tính cách của hắn, tất nhiên là bớt tiếp xúc thì thỏa đáng hơn. Nhưng hiện tại, đang ở bên trong Vân Hải Châu, bản thân hắn là đệ nhất cường giả, còn có tu vi Thiên Tôn, hắn biết mình không thể tránh được.
Lúc này mặc dù trong lòng rầu rĩ, nhưng hắn lại hung hăng cắn răng lại.
Bạch Tiểu Thuần an bài cho đám người Đại Thiên Sư lui ra phía sau. Bản thân hắn lại vận chuyển tu vi tràn ngập toàn thân. Lúc này hắn mới thử tiến vào bên trong sương mù, kiểm tra một lượt xem thế nào.
Trong lòng Cự Quỷ Vương lo lắng, cố ý định muốn khuyên bảo Bạch Tiểu Thuần không nên mạo hiểm. Nhưng hiện tại sương mù khuếch tán, nguy hiểm cho Vân Hải Châu. Trong lòng hắn cùng với Đại Thiên Sư đều lo lắng.
- Không có việc gì đâu. Thiên Tôn luôn luôn cẩn thận. Lại lấy tu vi của hắn, cũng sẽ không gặp phải nguy cơ sinh tử.
Đại Thiên Sư nhỏ giọng mở miệng. Cự Quỷ Vương thở dài, chỉ có thể gật đầu.
Trong lúc mọi người ở nơi này vừa lui về phía sau, vừa chờ đợi. Ở bên trong sương mù, sau khi Bạch Tiểu Thuần ở bước vào, hắn lập tức phát hiện bốn phía xung quanh truyền đến từng cảm giác sền sệt, giống như ở đây đã biến trở thành nước biển. Ngay cả tốc độ di chuyển của hắn cũng trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.
Dường như có uy áp đến từ bốn phương tám hướng, bất kỳ thời khắc nào cũng không ngừng đè ép đến.
Chỉ có điều khiến cho Bạch Tiểu Thuần thở phào nhẹ nhõm là với tu vi Thiên Tôn, hắn giống như bàn thạch trong sóng biển, mặc cho sương mù bốn phía xung quanh này đè ép như thế nào, cũng vẫn hoàn toàn không có cách nào chấn động được tới hắn.
Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần có phần lo lắng. Tốc độ của hắn lại nhanh hơn, dần dần đến biên giới Vân Hải Châu. Hắn bước tới gần điểm bắt nguồn của tất cả những điều này... Huyền Cửu Quận!
Từ phía xa nhìn lại, trong sương mù mông lung, Huyền Cửu Quận này hình dáng giống như một con nhộng lưới cực lớn, thật sự chấn động tâm thần. Nhất là ở đây tản ra loại khí tức dường như tà ác đến cực hạn, khiến cho toàn thân Bạch Tiểu Thuần đều không thích ứng.
- Đáng chết, ở đây rốt cuộc thế nào vậy?
Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, cẩn thận dần dần tới gần Huyền Cửu Quận. Nhìn mạng nhện này kín không kẽ hở, không biết dầy tới mức nào, hắn có loại cảm giác bất an mãnh liệt. Hắn không hành động thiếu suy nghĩ, mà vòng quanh mạng nhện, không ngừng quan sát.
Thời gian trôi qua. Cho đến sau khi ba canh giờ trôi qua, Bạch Tiểu Thuần đi gần như một vòng lớn, cũng hoàn toàn không nhìn thấy lỗ thủng nào. Trong lúc hắn trầm ngâm, ánh mắt chợt lóe lên. Hắn muốn thử ra tay, xem mức độ lưới phòng hộ của con nhện này thế nào. Nhưng vào lúc này, thần sắc Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên thoáng động. Bỗng nhiên hắn quay đầu lại nhìn về phía xa trong sương mù.
Bên trong sương mù, dần dần nổi lên hình bóng của một nữ tử. Dường như nàng cũng nhận ra được Bạch Tiểu Thuần, đang nhanh chóng đến đây. Sau khi nàng tới gần, Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên nhận ra thân phận của đối phương.