Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1802: Tiểu khí linh hiếu kỳ (1)



Theo tiếng nổ phát ra, khóe miệng của nô bộc Thái Cổ tràn ra máu tươi. Thân thể hắn lui về sau hơn mười trượng!

Mà bên phía Bạch Tiểu Thuần cũng lùi về phía sau, miệng phun ra máu tươi. Lúc lui ra phía sau ngoài trăm trượng, thân thể hắn mới miễn cưỡng đứng vững. Lúc ngẩng đầu, trong mắt hắn mang theo sự kích động cùng vui mừng như điên!

- Ta có thể chấn động Thái Cổ!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to. Hắn hưng phấn vì một quyền này của mình, thực sự có thể chấn động Thái Cổ. Cho dù mình cũng bị thương, nhưng lực khôi phục Bất Tử Trường Sinh Công của hắn, khiến cho hắn cũng không cần lưu ý qua lớn đối với thương thế.

- Kể từ đó, lại phối hợp với ánh sáng Thái Cổ... Tà Hoàng lại như thế nào!

Lòng tin của Bạch Tiểu Thuần tràn đầy nhất từ trước tới nay. Ở trong mấy tháng sau đó, hắn nhiều lần cùng nô bộc Thái Cổ giao chiến. Đối với chuyện thi triển ra Bất Diệt Chủ Tể Quyền, cũng càng thêm thuần thục. Uy lực của nó cũng tăng cao một ít.

Trong tất cả thần thông hắn nắm giữ, ngoại trừ Thủy Trạch Quốc Độ ra, đây là thuật pháp có thể chấn động Thái Cổ nhất!

Hình như tất cả vận xấu theo Bất Diệt Chủ Tể Quyền đánh ra, đều tan vỡ. Ở trong cuộc sống sau này, ánh sáng may mắn, hạ xuống đến trên người Bạch Tiểu Thuần.

Cuối cùng... Thiết Đản thức tỉnh!!

Ở thời điểm Thiết Đản vừa thức tỉnh, Bạch Tiểu Thuần lại lập tức nhận thấy được bên trong tháp Sinh Tử Đạo chấn động. Hắn nhất thời kích động, thoáng một cái đã đến bên ngoài tháp. Sau khi vận dụng thần thức đảo qua, hắn bấm quyết chỉ một cái.

Nhất thời một luồng ánh sáng màu đen, lại trực tiếp từ bên trong tháp Sinh Tử Đạo bay ra. Sau khi vòng một vòng ở giữa không trung, giống như nhận thấy được khí tức của Bạch Tiểu Thuần, ánh sáng màu đen này lấy tốc độ nhanh hơn, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không né tránh, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Hắn thậm chí còn đi về phía trước mấy bước, giang hai cánh tay ra. Trong mắt hắn có sự kích động.

Trong chớp mắt, ánh sáng màu đen tới gần, lại trực tiếp hóa thành hình dáng của Thiết Đản. Ở trong mắt nó cũng mang theo sự kích động cùng vui sướng. Nó lại trực tiếp nhào tới trên người Bạch Tiểu Thuần, phát ra âm thanh ô ô. Nó còn lè lưỡi không ngừng liếm về phía mặt của Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, ôm lấy Thiết Đản. Hiện tại thân thể của Thiết Đản đã rất lớn. Cho dù lúc này không có biến hóa, cũng có kích thước cao chừng một người. Bộ dạng của nó rất khôi ngô. Nhất là tu vi, lúc này lại có thể lặng lẽ không một tiếng động, đột phá Thiên Nhân, trở thành Bán Thần!

Khí tức Bán Thần phối hợp với thân thể đầy khí thế của nó, đủ khiến cho tất cả người ngoài khi nhìn thấy được, tâm thần đều chấn động. Nhất là dưới bốn chân của nó có hỏa diễm màu đen. Hàm răng trong miệng nó vô cùng sắc bén. Chợt nhìn thoáng qua lại cực kỳ dữ tợn. Nhưng ở trong mắt Bạch Tiểu Thuần, Thiết Đản vĩnh viễn vẫn đáng yêu giống như khi còn bé.

- Thiết Đản!

Bạch Tiểu Thuần hài lòng kêu lên một câu.

Thiết Đản lập tức gầm rú đáp lại. Nó hưng phấn ở một bên tùy ý lăn qua, không ngừng đứng dậy nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, lại không ngừng lăn. Thi thoảng nó còn bay đến giữa không trung, xoay tròn xung quanh.

Nếu có người của Linh Khê Tông ở chỗ này nhìn thấy được Thiết Đản phản ứng như thế, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm. Thật ra, từ sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi, Thiết Đản khiến người ta luôn luôn có cảm giác trong sự bá đạo kèm theo sự hung ác độc địa. Mặc dù trung thành bảo vệ Linh Khê Tông, nhưng bình thường phần lớn đều cực kỳ ổn trọng. Thậm chí một ít đệ tử mới nhìn thấy được nó, đều sẽ run rẩy khiếp sợ.

Nhưng hiện tại... Nó hình như lại trở về hình dạng khi còn bé. Sau khi lòng vòng quanh Bạch Tiểu Thuần rống lên vài tiếng, thân thể nó tùy ý run lên, rốt cuộc càng lúc càng nhỏ. Cuối cùng nó hóa thành kích thước lớn chừng bàn tay, ở bên chân của Bạch Tiểu Thuần, cắn vào ống quần của hắn. Bạch Tiểu Thuần bị nó kéo bước đi, lộ ra dáng vẻ hưởng thụ.

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy như vậy, càng hài lòng.

- Được rồi, Thiết Đản. Phụ thân dẫn ngươi đi bộ ở nơi này một chút. Sau này, nơi này chính là nhà của hai chúng ta.

Bạch Tiểu Thuần hăng hái, dẫn theo Thiết Đản đi một vòng lớn ở trên thế giới mặt quạt cùng với toàn bộ bảo quạt này một vòng.

Đối với tất cả mọi thứ ở nơi đây, Thiết Đản đều rất tò mò. Nó thẳng đường đi tới, không ngừng quan sát. Cho đến khi một lần nữa quay về nơi đây, Thiết Đản bỗng nhiên xoay người một cái, rốt cuộc lao thẳng đến một chỗ trống trải không có gì cả ở phía sau.

Gần như ở trong chớp mắt khí nó xông tới, một tiếng thét chói tai từ nơi trống trải truyền ra. Bóng dáng tiểu khí linh hiện ra, nhanh chóng né tránh. Trong mắt hắn mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi, chỉ vào Thiết Đản, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần thất thanh hô to.

- Nó có thể nhìn thấy được ta?

- Thiết Đản, người này là Bạch Tiểu Si. Nhìn chằm chằm vào hắn cho ta. Gia hỏa này không thành thật.

Bạch Tiểu Thuần cũng thật sự bất ngờ. Hắn nghĩ đến Thiết Đản luôn luôn rất thần kỳ, vì vậy trong lòng càng thêm dương dương đắc ý.

Nghe được Bạch Tiểu Thuần nói vậy, giọng điệu của tiểu khí linh lập tức trở nên chói tai.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đã nói ta có thể tự mình đổi tên!

Bạch Tiểu Thuần nghe vậy cười ha ha một tiếng. Lúc này tâm tình sung sướng, hắn lại tùy ý trêu chọc thêm vài câu. Khi hắn đang muốn dẫn theo Thiết Đản tiếp tục đi bộ, vào lúc này, bỗng nhiên, tháp Sinh Tử Đạo rốt cuộc lại truyền ra sóng dao động.

Sóng dao động này không phải một, mà là bốn!

Hai sóng dao động trong đó, Bạch Tiểu Thuần trong nháy mắt liền nhận ra. Đó là Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch. Vậy hai sóng dao động khác...

Hắn cũng không xa lạ gì. Qua nhiều năm như vậy, hắn thường xuyên dùng thần thức đảo qua Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch. Đối với khí tức của cốt nhục trong bụng các nàng, hắn rất tinh tường!

- Sắp sinh rồi sao?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Thần thức hắn vội vàng đảo qua, thân thể còn thoáng một cái lao xuống tháp Sinh Tử Đạo. Trong lúc hắn tới gần, cảnh cửa của tháp Sinh Tử Đạo mở ra. Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch, mang theo một ít mê man, ưỡn bụng, cẩn thận đi từng bước một đi ra.

Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, hai nàng đều ngẩn ra.

- Tiểu Thuần!

- Bạch Tiểu Thuần!

Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch kinh ngạc kêu lên. Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn ra được, không phải hai nàng sắp sinh. Mà theo các nàng thức tỉnh, cốt nhục của mình trong bụng các nàng, cũng càng trở nên sống động hơn so với thường ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.