Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1974: Dẫn dắt cùng mở ra (2)



Thậm chí, người dã nhân đầu tiên nhìn thấy được bóng người bên trong ngọn lửa, nằm rạp xuống cúng bái, sử dụng một ít chất lỏng thực vật, vẽ sơ qua ở trên người thành bức tranh bóng người trong ngọn lửa. Sau đó, địa vị của hắn ở bên trong tộc quần này, thoáng cái đã trở nên khác biệt. Từng cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần xúc động cực lớn.

Hắn bỗng nhiên hiểu rõ.

- Trí tuệ mở ra, chính là... sức tưởng tượng!

- Tưởng tượng khối đá có thể trở thành vũ khí!

- Tưởng tượng ngọn lửa có thể dùng để xua tan bóng tối!

- Tưởng tượng sự vật không tồn tại, tưởng tượng có thần linh tồn tại, đi cúng bái, thậm chí làm đồ đằng...

- Bởi vì có sức tưởng tượng, cho nên mới có hành động. Mà tất cả ngưng tụ ở cùng một chỗ, chính là trí tuệ nảy sinh!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng kỳ dị. Hắn nhìn tộc quần này hồi lâu, hai mắt nhắm nghiền. Lúc lại mở, hắn đã ở một thế giới khác. Ở nơi đó, hắn mở ra bước chân sức tưởng tượng dẫn dắt vô số tộc quần.

Thời gian lại trôi qua. Ở dưới sự dẫn dắt và mở ra của Bạch Tiểu Thuần, sau khi các tộc quần ở một trăm lẻ tám vạn giới được mở ra sức tưởng tượng, sau khi tin tưởng trong trời đất này tồn tại lực lượng không thể tưởng tượng nổi, dưới bất tri bất giác, Bạch Tiểu Thuần đã trở thành thần linh của vô số tộc quần...

Ở trong tiến trình vô số tộc quần này phát triển, thậm chí có thể nói từ trong quá trình tính mạng bản nguyên của bọn họ sinh ra, ấn ký này từng đời một in vào linh hồn, đều khiến cho bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần, không chỗ nào không có mặt.

Gần như tất cả tộc quần, đều có bức tượng của hắn, đều cúng bái đối với hắn, có nơi coi hắn thành mặt trời, có nơi coi hắn thành chúa sáng thế, có nơi coi hắn thành thiên thần... Hắn ở trong vô số tộc quần này, có vô số cái tên. Có nơi gọi hắn là mặt trời, có nơi gọi hắn là vạn năng. Có nơi gọi hắn là phụ thần, Nham tổ, Phong Linh, v.v.

Đồng thời, theo tộc quần của từng thế giới, đều ở dưới năm tháng này, không ngừng phát triển cùng lớn mạnh, sau khi thực sự trở thành sinh mạng chủ đạo đỉnh phong duy nhất của từng thế giới, văn minh xuất hiện.

Mỗi một thế giới văn minh vì quy tắc khác nhau, có nơi xây dựng thành trì, hợp thành quốc gia, có nơi lại hình thành gia tộc, có nơi lại là tồn tại một mình. Có nơi chiếm bầu trời, bao quát mặt đất, có nơi lại sinh tồn ở trong lòng đất, v.v... Vô số văn minh các loại, ở bên trong tinh không này, liên tục nở rộ.

Nhưng bất luận là người tộc quần, người văn minh, đều không hẹn mà giống nhau, sau khi phát triển đến mức độ này, bản năng muốn tới gần thần linh của bọn họ, từ đó thu hoạch được lực lượng thần bí, muốn đi tới tồn tại giống như trở thành thần linh vậy.

Đối với tất cả những điều này, sau khi Bạch Tiểu Thuần suy tư, bóng dáng của hắn lại một lần nữa hạ xuống, đối với toàn bộ vạn giới trong tinh không, tiến hành một lần dẫn dắt cùng mở ra cuối cùng.

Hắn hóa lý niệm tu hành, thành hạt giống, vẩy khắp toàn bộ tinh không.

Dần dần, qua rất nhiều năm sau. Trong các thế giới, các tộc quần, bắt đầu xuất hiện người có đầy đủ lực lượng thần bí... Giờ phút này, thế hệ tu chân giới mới của linh vực vĩnh hằng, sinh ra!

Sau khi tiến hành một lần dẫn dắt cuối cùng này, Bạch Tiểu Thuần không tiếp tục đi để ý tới vô số tộc quần trong vạn giới tinh không. Hắn vẫn ngồi khoanh chân ở nơi năm đó Tiên Vực Vĩnh Hằng biến mất. Nơi đây cũng ở dưới vô số năm tháng, ở dưới sự vô ý của Bạch Tiểu Thuần, dần dần hình thành một mảnh đại lục.

Ngồi ở chỗ này, Bạch Tiểu Thuần từ từ nhắm hai mắt. Thân thể hắn ở trong năm tháng lâu dài không di chuyển, giống như hóa thành một bức tượng.

Ở trong khởi nguồn cùng quật khởi sinh mạng chưa từng có, Bạch Tiểu Thuần không cảm nhận được ý huyền diệu của bản nguyên vĩnh hằng xuất hiện. Hình như theo hoa vĩnh hằng chìm vào sông dài thời không, bản nguyên vĩnh hằng ảm đạm đã không có cách nào đi tìm kiếm, lại hoặc là... đã biến mất.

- Sáng tạo sinh mạng sau, chính là... cảm ngộ bản nguyên.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần khẽ nói thầm. Thần niệm của hắn chớp mắt khuếch tán, dung nhập toàn bộ tinh không, từ một trăm lẻ tám vạn giới nơi này, từ trong vô số sinh mạng quật khởi hình thành quy tắc nơi này, bắt đầu cảm ngộ của hắn.

Năm đó, hắn lấy mở ra ánh sáng cho toàn bộ tinh không làm đạo, thành tựu chúa tể. Hắn giờ phút này, đã hoàn thành điểm này, thậm chí không chỉ có mở ra ánh sáng cho tinh không, còn làm cho tinh không một lần nữa ra đời sinh mạng.

Nhưng Bạch Tiểu Thuần không có đi lưu ý tới tu vi của mình. Trong đầu của hắn chỉ có một phương hướng, cảm ngộ tất cả bản nguyên của vạn giới tinh không, ngưng tụ dung hợp với nhau, tự nghĩ ra vĩnh hằng!

- Các ngươi... chờ ta một chút, rất nhanh, rất nhanh thôi...

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần khẽ nói, thần niệm khuếch tán, tâm thần chìm đắm ở trong cảm ngộ, ý thức dần dần trở thành một phần của tinh không.

Thời gian một lần nữa trôi qua. Lần này không phải là mười vạn năm, trăm vạn năm, mà là trôi qua càng lâu hơn... Đã lâu đến mức rất khó đi tính toán, đã lâu đến mức ở trong một trăm lẻ tám vạn thế giới tinh không này, Bạch Tiểu Thuần đã trở thành lịch sử, chỉ có trong điển tịch cổ xưa, mới có một ít ghi chép đối với hắn.

Đồng thời theo từng đời sinh mạng một xuất hiện, bọn họ đối với truyền thuyết lâu đời, đã không tiếp tục tin tưởng. Bọn họ tin tưởng chính là lực lượng mình tu luyện được!

Năm đó Bạch Tiểu Thuần chỉ là bỏ ra hạt giống. Hiện tại toàn bộ tinh không, tu chân giới của vô số tộc quần, cũng theo năm tháng trôi qua, sửa cũ thành mới, sáng tạo ra vô số công pháp. Thần thông, pháp môn... Tu chân giới phồn vinh, chiến tranh bạo phát. Tất cả đều đang thúc đẩy tu chân giới phát triển.

Cho đến khi, trải qua vô số năm tháng, sau vô số hạng người thiên tư tuyệt luân, sử dụng cả đời của bọn họ đi thử, sau khi tổng kết tất cả những con đường sai lầm, ở ngày này, một tu sĩ, đạp lên vai người đi trước, nhảy lên một cái, trở thành vị... Thiên Tôn đầu tiên... trong toàn bộ một trăm lẻ tám vạn tộc quần trong tinh không!

Sau khi thăng cấp, theo ý chí thế giới chỗ hắn tán thành, hắn bước vào đỉnh phong, khai sáng hành động vĩ đại mà giới tu chân thế hệ chưa từng có ai. Hắn nỗ lực đột phá chỗ thế giới tộc quần của hắn, muốn bước vào tinh không, nhưng lại dùng hết sức lực, đến cuối đời vẫn thất bại. Từ từ, thế giới mọi chỗ, bên trong mỗi một tộc quần, liên tục có cường giả Thiên Tôn thăng cấp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.