Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 236: Tiểu hắc, hút nó!



Dịch giả: chichiro

"Lại đây!" Bạch Tiểu Thuần quét mắt tới bóng đen đang run rẩy trong góc, từ trong túi trữ vật cầm ra một khối ngọc bài màu tím, lúc lời nói truyền ra bóng đen này lại lần nữa run lên, chậm rãi bay về phía Bạch Tiểu Thuần, lúc đến ở trước mặt hắn thì ngưng tụ thành một đám sương mù, trong sương mù có gương mặt như ẩn như hiện.

Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên bắt lấy nhưng lại trực tiếp xuyên thấu qua, ma đầu kia không có thân thể thật sự khiến Bạch Tiểu Thuần càng thêm hứng thú.

"Ma đầu Huyết Khê tông... cùng với lệ quỷ có chút tương tự, có thể quỷ là do người sống chết đi sau đó linh hồn ngưng tụ mà ra, ma đầu kia... lại vì sao sinh ra đây nhỉ." Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ nửa ngày cũng tìm không ra manh mối, nhưng mà trong mơ hồ cảm thấy ma đầu kia cùng mình ở đây tựa hồ ngoại trừ ngọc bài điều khiển của Vô Danh Phong ra còn có mối liên hệ càng mật thiết nào đó.

Càng nghĩ Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ có thể đem chuyện sinh ra ma đầu quy kết vào công lao to lớn ở việc tu hành Bất Tử Trường Sinh công...

Lúc Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ tìm tòi, gương mặt trong sương mù này đột nhiên lộ ra tia sáng hung tàn trong đôi mắt, thúc giục sương mù mãnh liệt lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Một cổ hàn khí trong nháy mắt khuếch tán, trong đó mang theo hung tàn tựa hồ muốn thôn phệ linh hồn Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần hơi kinh hãi, ma đầu kia đột nhiên cắn trả khiến cho hắn càng hoảng sợ, tu vi bỗng nhiên tản ra, hung hăng bắn ra phía bên ngoài.

Ma đầu phát ra một tiếng hét thảm, sương mù toàn thân rõ ràng tan vỡ một ít. Chỉ còn lại có một nửa nhanh chóng lui về phía sau, một lần nữa co lại trong góc run rẩy.

"Thật to gan!" Bạch Tiểu Thuần tức giận tiến lên vài bước, hung hăng đá đoàn bóng đen kia một cước. Ma đầu kia vội vàng tránh né, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng nhìn ngọc bội trong tay, ngọc bội này chẳng những có thể dùng điều khiển ma đầu mà còn giải thích thông qua một ít thủ đoạn như thế nào, hoặc là tế luyện, hoặc là nuôi thả, vân vân và mây mây, các phương pháp làm cho ma đầu lớn mạnh lên.

Thường thấy nhất chính là dùng máu huyết bản thân nuôi nấng để cho ma đầu cùng bản thân liên kết, đạt tới một loại trình độ suy nghĩ mà động thì ma đầu lập tức biết.

Cùng lúc với việc nuôi nấng sẽ để cho tu vi bản thân ma đầu dần dần đề cao, còn có cách khác là... giết chóc cùng thôn phệ, giết chóc có thể để cho ma đầu khát máu, thôn phệ lại để cho ma đầu dũng mãnh.

Có cách nói khác là ma đầu có bản chất phản bội, phải từ vừa mới bắt đầu cưỡng chế trấn áp khiến cho nó không dám cắn trả và phản bội, nếu không thì sau khi càng mạnh mẽ thì càng khó điều khiển.

"Chỉ là ma đầu vừa sinh ra đã dám cắn lại chủ nhân!" Bạch Tiểu Thuần rất tức giận điều khiển ngọc bội khiến cho ma đầu kia không cách nào tránh né, sau đó tiến lên liên tục đá vài đá. Với tu vi của hắn, sau vài cái thì sương mù ma đầu kia lại lần nữa tan rã không ít, chỉ còn lại có một đám tàn phá tí ti, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết cầu xin tha thứ.

"Nhớ kỹ, ta rất lợi hại, nếu ngươi dám trêu ta, ta sẽ làm cho ngươi khó coi. Hừ, gọi ngươi là Tiểu Hắc là tốt rồi." Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc mở miệng, sau khi cho nó một cái tên liền không để ý tới nữa mà nghiên cứu một chút phương thuốc linh dược huyết tử Vô Danh Phong để lại cho mình luyện chế.

"Bất Tử Huyết Đan..." Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, cái Bất Tử Huyết Đan này trước kia hắn nghe nói qua là do nhiều năm về trước có một vị lão tổ Huyết Khê tông tại dưới tàn bích cảm ngộ thành công, sáng tạo ra một loại linh dược có cực lớn trợ giúp với toàn bộ bốn ngọn núi của Huyết Khê tông.

Chẳng những luyện ma đầu luôn có hiệu quả không giống bình thường, đối với luyện thi của Thi Phong, luyện thể trên Thiểu Trạch Phong cũng đều có hiệu quả thúc đẩy, cho nên từ lúc Bất Tử Huyết Đan được sáng tạo ra thì viên thuốc này đối với Huyết Khê tông mà nói chính là có nhu cầu thật lớn.

Chỉ có điều Bất Tử Huyết Đan này rất khó luyện chế, tam giai trở xuống thì còn tạm, tứ giai trở đi cực kỳ gian nan, mà một khi luyện ra hiệu quả cực kỳ không tầm thường, mà nếu có thể luyện chế ra ngũ giai Bất Tử Huyết Đan là có thể siêu phàm, thậm chí có thể thức tỉnh một ít lực lượng nội tình ẩn nấp của Huyết Khê tông. Như Vô Danh Phong chính là định để Dạ Táng giúp đỡ luyện chế một viên tứ giai Bất Tử Huyết Đan, thử dùng để thức tỉnh một ma đầu cổ xưa đang ngủ say.

Bạch Tiểu Thuần cầm phương thuốc, càng xem càng kinh hãi. Trong phương thuốc này tổng cộng có chín mươi bảy loại dược thảo, giữa mỗi loại đều tồn tại rất nhiều biến hóa, mà toàn bộ biến hóa này đều cần dùng nước Thông Thiên Hà đến trấn áp cho đến lúc dung hợp hoàn mỹ, thêm vào trong đó linh huyết khổng lồ, từ đó luyện chế ra... Bất Tử Huyết Đan.

"Bất kì một lần phối hợp sai lầm gì cũng sẽ tạo thành luyện dược thất bại, hơn nữa muốn nắm giữ một ít tiết điểm trong quá trình những thảo dược này dung hợp, cần hoàn toàn trung hoà, có khí hoà hợp đạt được lúc đầu.... Đến lúc dung hợp cùng một chỗ phát huy ra vừa đủ chín đạo huyết khí không giống nhau."

"Một đạo huyết khí là nhất giai, dùng cái này suy ra huyết tử Vô Danh Phong để cho ta luyện chế là có đầy đủ bốn đạo huyết khí Bất Tử Huyết Đan tứ giai! "Hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, vừa nghiên cứu cẩn thận, giây lát sau lại càng thêm kính nể người sáng tạo ra phương thuốc Bất Tử Huyết Đan.

"Khó trách viên thuốc này khó luyện, một đạo huyết khí đơn giản, hai đạo trở lên phải cần hàng loạt thôi diễn suy tính, còn cần trình độ dược đạo vô cùng phong phú, mức độ phức tạp của ba đạo huyết khí vượt quá gấp mười hai đạo huyết khí, về phần bốn đạo huyết khí càng là khoa trương... Muốn luyện chế rõ ràng là cần phải biết vạn vật thảo mộc, chỉ có nắm giữ bản chất các loại dược liệu mới có thể đi ngược luyện banru, do đó đơn giản hoá quá trình! "Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra tia sáng kỳ dị, rốt cuộc hắn đã nhìn ra Bất Tử Huyết Đan này nếu như luyện như bình thường thì độ khó cực lớn, không cách nào hình dung, chỉ có thể nghịch luyện!

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần lập tức lấy ra lò đan và dược thảo, bắt đầu quá trình luyện chế quen thuộc. Hắn không có hi vọng mình lần thứ nhất thành công mà là trong quá trình luyện chế không ngừng tìm tòi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đã nửa tháng Bạch Tiểu Thuần không rời động phủ nửa bước mà đắm chìm trong luyện dược, hầu như mỗi ngày đều mở ra vài lô, huyết hỏa thạch không cần lấy, thảo dược cũng không cần đi lấy.

Dược thảo cuồn cuộn không dứt mỗi ngày đều đưa tới, dưới tài nguyên chồng chất như núi này Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng hiểu rõ Bất Tử Huyết Đan, chỉ có điều trong quá trình quen thuộc này hắn luyện hỏng từng lò từng lò Linh Dược.

Trước kia Linh Dược luyện hỏng Bạch Tiểu Thuần đều trực tiếp ném đi, nhưng lúc này đây khi hắn muốn ném đi lại hơi chần chờ nhìn về phía ma đầu vẫn luôn trốn ở góc phòng.

"Không biết ma đầu kia có ăn được hay không Linh Dược, mặc dù là phế đan nhưng bên trong vẫn có không ít tinh hoa. "Bạch Tiểu Thuần nghĩ nghĩ, cầm ra một quả phế đan ném tới trước mặt ma đầu.

"Ăn đi." Bạch Tiểu Thuần mong đợi nói một câu, ma đầu kia trí tuệ mới mở có chút ngây thơ bay nhào tới, vừa dồn sức ngửi phế đan này lập tức trở thành tro bụi mà mắt thường có thể thấy được, hóa thành một tia hắc khí chui vào trong cơ thể ma đầu.

"Thật sự ăn à." Bạch Tiểu Thuần hơi mừng rỡ, vì vậy lấy tất cả phế đan ném cho ma đầu thành một đống. Vẻ mặt ma đầu đờ đẫn như trước, sau khi hấp thu toàn bộ thì những viên phế đan trở thành tro bụi tiêu tán, ma đầu kia nấc một cách no nê, như uống rượu say ngã ở một bên, nhắm mắt ngủ say.

"Ha ha, vẫn là ta thông minh, những viên phế đan này rõ ràng còn có thể dùng như vậy." Bạch Tiểu Thuần kiểm tra nhìn một chút ma đầu, phát hiện không có gì biến hóa không tốt sau đó mới cảm giác mình làm một việc có ích, vì vậy khi luyện dược tiếp lại thỉnh thoảng quan sát ma đầu, về phần những viên phế đan hắn không hề keo kiệt mà cho ma đầu kia hết.

Thời gian trôi qua, dần dần lại đi qua nửa tháng.

Nửa tháng này Bạch Tiểu Thuần mở nhiều lô nhưng lại liên tục thất bại, mặc dù hắn hiểu ra phương pháp đối với thảo mộc vạn vật nhưng vẫn không đủ thuần thục, luôn xuất hiện mọi loại vấn đề, cũng may những vấn đề này xuất hiện không ngừng được Bạch Tiểu Thuần giải quyết, đồng thời tất cả phế đan Bạch Tiểu Thuần trên nguyên tắc không lãng phí đều ném cho ma đầu.

"Cái khác ta không có nhưng những viên phế đan này thì có rất nhiều." Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu được như vậy là rất tốt, tu sĩ không cách nào nuốt phế đan nhưng ma đầu kia lại không ngại, thậm chí một tháng này nuốt đan, thân thể ma đầu trong động phủ Bạch Tiểu Thuần to lớn thêm không ít, thoạt nhìn đã không còn là đứa bé mà hóa thành đứa trẻ khoảng bảy tám tuổi, toàn thân đen kịt, bốn phía có vô số hắc khí không ngừng sinh sôi.

Mà trọng yếu hơn là thần trí ma đầu kia tựa hồ nhiều hơn trước kia một tí, không còn thường xuyên đờ đẫn mà là có thể làm theo Bạch Tiểu Thuần căn dặn, làm ra một chút phối hợp đơn giản.

Chỉ là có đôi khi nó tựa hồ có chút mâu thuẫn đối với một số phế đan của Bạch Tiểu Thuần, nhưng mà không dám không hút...

Thậm chí có một lần lò đan Bạch Tiểu Thuần có sai sót, lúc xuất hiện dấu hiệu muốn nổ lô, Bạch Tiểu Thuần lập tức lui về phía sau kêu gọi Tiểu Hắc.

"Tiểu Hắc, hút nó!"

Tiểu Hắc lập tức nhào lên, thân thể xuyên thấu lò đan đến phía trong, khẽ hút Linh Dược bên trong hút đi giải trừ lò đan tan vỡ, bản thân nó lại nằm sấp tại nơi đó run rẩy một hồi, trong mắt đờ đẫn như trước.

Trong miệng Bạch Tiểu Thuần khẽ chậc chậc, cảm thấy ma đầu kia thật sự rất không tệ.

"Được đấy Tiểu Hắc." Bạch Tiểu Thuần rất cao hứng, tiếp tục luyện dược, còn có một lần trong lò đan hắn xuất hiện vô số sương mù, vừa nhìn thấy sương mù Bạch Tiểu Thuần đã biết sương mù hoặc là hóa thành mưa a xít, hoặc là ngửi phải liền bị tiêu chảy, hay là tan vào vách tường khiến người khác gặp ảo giác.

Ngay lúc này, hắn lần nữa nhớ tới Tiểu Hắc.

"Tiểu Hắc, hút nó!"

Ma đầu Tiểu Hắc lại một lần dũng cảm đứng ra, trực tiếp khẽ hút đi tất cả sương mù, sau đó lại gục ở chỗ này, thân thể sương mù cũng nhốn nha nhốn nháo rồi, nếu như nó có nước miếng thì lúc này nhất định là miệng sùi bọt mép, vẻ mặt vô cùng đờ đẫn.

Bạch Tiểu Thuần lập tức kích động.

"Tốt tốt tốt, Tiểu Hắc, ngươi thật lợi hại!" Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn hạ quyết tâm về sau luyện dược bên người nhất định phải mang theo Tiểu Hắc, Tiểu Hắc này thật sự là quá ưu tú, phế đan nó ăn, khói độc nó ăn, nổ lô nó đến giải quyết, tóm lại chỉ cần là toàn bộ mặt xấu tạp chất có quan hệ với luyện dược đều có thể cho nó...

Nhưng mà Bạch Tiểu Thuần đắm chìm trong luyện dược không có chú ý tới ma đầu Tiểu Hắc trong một tháng này sau khi thôn phệ các loại tạp chất thì ở chỗ sâu trong mắt của nó dần dần nhiều hơn một chút linh động, nhưng ngày thường lại ẩn núp vô cùng tốt, trước mặt Bạch Tiểu Thuần cho tới bây giờ đều là một bộ dáng ngây ngốc.

Cho đến một lần Bạch Tiểu Thuần sắp luyện thành Linh Dược nhưng lại sai sót luyện chế ra một quả quái đan không biết công dụng, Bạch Tiểu Thuần nhìn quái đan thở dài một tiếng, lúc muốn thu hồi lại liếc nhìn Tiểu Hắc.

"Tiểu Hắc, hút nó." Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, sau khi mở miệng thân thể Tiểu Hắc rõ ràng ngừng một lát, nhưng vẫn bay tới khẽ hút, thân thể run rẩy mãnh liệt, rất nhanh sau khi hấp thu toàn bộ ngã bịch một tiếng tại nơi đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.