Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 257: Tiểu Đỗ Đỗ



Dịch giả: dungkhocnhaem
Biên: Tiểu Băng

Vào lúc Bạch Tiểu Thuần cùng với ba người Tiếu Thanh xuất thủ với nhau thì Cổ Lộ phía sau, Tống Quân Uyển nhờ lực đẩy của Bạch Tiểu Thuần bay ra ngoài, nàng cắn răng không tiếc thiêu đốt sinh mệnh, gia tăng tốc độ đuổi theo Huyết Mai.

Huyết Mai ở phía trước nhìn thấy thì nhíu lông mày lại, tốc độ gia tăng nhưng Tống Quân Uyển thiêu đốt sinh mệnh nên tốc độ càng ngày càng nhanh, khoảng cách hai người truy đuổi lẫn nhau dần dần rút lại, sau đó hai người vừa đánh vừa bay, một đường nổ vang không ngừng.

Theo thời gian, Tống Quân Uyển sắc mặt càng ngày trắng bệch, nàng phát hiện Huyết Mai chẳng những thương thế khôi phục mà tu vi so với trước tinh tiến lên không ít, đã đủ sức cùng mình đánh ngang tay. Hai người do chém giết nên tốc độ chậm lại một ít, nghe được sau lưng vọng tới những tiếng nổ, và những lời nói mơ hồ, nhưng vì đang đánh nhau ồn ào nên nghe không rõ.

Tống Quân Uyển biến sắc, dù thân phận Huyết Tử rất quan trọng với nàng, nhưng trong lòng nàng cũng vô cùng lo lắng cho Dạ Táng sau lưng, nàng biết rõ một mình Dạ Táng đi ngăn cản ba người nguy hiểm vô cùng.

Theo nàng nghĩ đây chẳng khác nào dùng tính mạng của mình đi đổi lấy thân phận Huyết Tử cho nàng, trong lòng nàng đau đớn vô cùng, thậm chí sinh ra mờ mịt, không biết mình lựa chọn có chính xác hay không, trong lòng nàng cười thảm, không nghĩ nhiều nữa, toàn lực ra tay với Huyết Mai.

Đoạn đường này Huyết Mai rất ít nói, trong mắt lo lắng, Tống Quân Uyển tu vi không tầm thường khiến nàng nhất thời nửa khắc không thể nào loại bỏ được. Một đường dài dây dưa, tiếng nổ sau lưng đã biến mất từ lâu, trở về yên tĩnh. Hai người cuối cùng cũng tới cuối đường của Huyết Sắc Cổ Lộ.

Tại đây có một cánh cổng hình cung màu máu, huyết quang vô cùng nồng

đậm từ bên trong tràn ra, còn cách cánh cổng một khoảng cũng còn cảm nhận được bên trong cổng chứa huyết khí nồng đậm không thể nào hình dung được.

Chỗ đó... là vị trí của trái tim, cũng là nơi xuất hiện huyết tinh, người đầu tiên bước vào bên trong sẽ có cơ hội nhận được huyết tinh trở thành Trung Phong Huyết Tử.

Ngay khi bước đến tới, hai người nghe thấy âm thanh phát ra từ Cổ Lộ sau lưng, tiếng âm bạo đang nhanh chóng tới gần, chỉ nghe tiếng âm bạo thôi cũng có thể tưởng tượng được một cường giả đang triển khai toàn lực chạy đến.

Vả lại không cần phải đoán cũng biết chỉ cần tối đa năm sáu hô hấp nữa là đối

phương sẽ tới.

Mặc dù biết khả năng người đến không thể là Dạ Táng nhưng Huyết Mai vẫn không muốn đánh bạc, nàng với Tống Quân Uyển đã bay tới gần Huyết Môn hình cung, vừa đi cả hai vẫn ra tay với nhau, bỗng Huyết Mai cười.

" Tống Quân Uyển, thân phận Huyết Tử không thuộc về ngươi đâu."

Bàn tay như ngọc đưa lên, trên cổ tay xuất hiện một dấu ấn hình tam giác.

Hình tam giác này có màu tím, vừa xuất hiện lập tức bay ra khỏi cổ tay, hóa thành ba mảnh hình thoi màu tím, áp thẳng về phía Tống Quân Uyển!

Oanh một tiếng, toàn thân Tống Quân Uyển run lên, phun ra máu tươi, thân thể bị một lực mạnh đẩy lùi xa khỏi Huyết Môn, ba hình thoi màu tím vờn quanh trên đỉnh đầu nàng, tản ra sức mạnh phong ấn, phong ấn Tống Quân Uyển lại bên trong khiến không cách nào giãy giụa được.

"Huyết Mai tiện tỳ, ngươi rõ ràng ăn gian, Vô Cực Tử càng phá vỡ quy tắc cho ngươi bảo vật phong ấn, dù ngươi có trở thành Huyết Tử,Tống gia ta cũng sẽ không bỏ qua!!" Tống Quân Uyển run rẩy, trơ mắt nhìn mình phong ấn, phương thức phong ấn này hết sức mạnh mẽ, chỉ có thể là thủ đoạn của Vô Cực Tử.

" Ngoan, nghe lời ở lại đây đi, thân phận Huyết Tử không thuộc về ngươi " Huyết Mai cười khẽ, một bước bước vào huyết môn.

Tống Quân Uyển cười thảm, trong mắt nàng lộ vẻ tuyệt vọng, nàng hận Huyết Mai không thể nào tả nổi, nhưng ngay khi Huyết Mai bước vào Huyết môn, tiếng âm bạo sau lưng đã tới nơi.

Oanh một tiếng, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển, nhìn thấy ba con thoi phong ấn màu tím, Bạch Tiểu thuần biến sắc, tay phải nâng lên, xuất ra một quyền.

Một quyền này ngưng tụ sức mạnh Thiên Yêu của hắn, đánh mạnh vào ba mảnh màu tím, nhưng không thể làm chúng suy suyển, chẳng những vậy còn bị lực phản chấn, làm Bạch Tiểu Thuần phải hít vào một hơi.

"Phong ấn cấp bậc lão tổ?"

Tống Quân Uyển cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, không kịp nghĩ làm sao hắn thoát khỏi ba người Tiếu Thanh liên thủ chạy đến đây được, nàng hít thở dồn dập, mắt đầy quyết đoán, chìa tay phải ra, bên trong có một cái lệnh bài màu máu.

Lệnh bài kia rất quỷ dị, nó vừa xuất hiện, phong ấn cũng phải vặn vẹo, dù không vỡ ra ngay, nhưng với sức mạnh của lệnh bài, tối đa chỉ một nén nhang cũng sẽ tan vỡ.

Nhưng Tống Quân Uyển không thể nào đợi một nén nhang.

"Dạ Táng, Huyết Tử lệnh bài này cho ngươi, mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, ngươi trở thành Huyết Tử cũng được,nhưng không được để cho con tiện nhân kia thành công!!!" Tống Quân Uyển đã hoàn toàn bất chấp. Nói xong, nàng ném mạnh lệnh bài ra, sức mạnh phong ấn cũng không cản được nó. Bạch Tiểu Thuần nắm lấy lệnh bài, lệnh bài trong tay hắn run lên, như đang thổ lộ niềm vui sướng, như đã vô cùng quen biết, như nó vốn là vật sở hữu của Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình, nhưng không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn cắn răng, biết mình không thể để Huyết Mai thành công, nếu không mình sẽ gặp nguy hiểm. Hắn nắm chặt lệnh bài, bay thẳng tới Huyết môn, trong nháy mắt đã bước vào trong.!

Tống Quân Uyển nhìn thấy hết, cả người nàng đã yếu hẳn đi, nhưng trên mặt lại lộ ra một nụ cười giải thoát.

"Dạ Táng, nếu ngươi thành công ta nhất định toàn lực giúp đỡ ngươi ngồi vững vị trí Huyết Tử! thậm chí nếu Dạ Táng thật sự thành Huyết Tử, đối với Tống gia vẫn có thể chấp nhận được!

Thế giới trái tim là một vùng huyết quang, ở ngay giữa vùng huyết quang, có

một trái tim cực lớn tuy không hề đập, nhưng lại có uy áp vô thượng, vô cùng mạnh mẽ.

Những mạch máu dài vừa thô vừa to tung hoành khắp nơi, khiến phiến thế giới này nhìn như một mê cung.

Trên trái tim có một viên huyết tinh tỏa ra những tia ánh sáng nhu hòa, mang theo ý chí uy nghiêm, ai lấy được huyết tinh, người đó sẽ nắm giữ một bộ phận truyền thừa, và nắm giữ luôn một ngón tay giữa của thân thể Huyết Tổ!

Cái này chính là huyết tinh, là vật mà Huyết Tử phải có, ai đạt được nó người đó chính là Huyết tử của Trung phong thế hệ này!

Huyết Mai đang đi nhanh phía trước, trong mắt lộ ra quang mang kỳ dị, đi thẳng đến chỗ huyết tinh, bên cạnh nàng nổi lơ lửng một cái đầu lâu thủy tinh. Trong đầu lâu thủy tinh này hình như có một thân ảnh mơ hồ đang phát ra tiếng thét.

"Chính là chỗ này, chính là chỗ này...."

"Câm miệng!" Huyết mai quát khẽ, tốc độ nhanh hơn, đột nhiên con ngươi nàng rụt lại, quay đầu nhìn lại lối vào, nhìn thấy Dạ Táng.

Huyết Mai sững sờ, sau đó sát ý bùng lên, tăng tốc bay thẳng đến trái tim.

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi, ánh mắt đảo qua bốn phía, nhìn về phía sau Huyết Mai, cả người hắn dựng lên, cánh sau lưng mãnh liệt vỗ, tốc độ ầm ầm bộc phát, để đuổi theo đối phương, hắn còn thi triển luôn Nguyên Từ sức đẩy khiến tốc độ nhanh hơn Huyết Mai một phần. Vào lúc Huyết Mai tới gần trái tim thì Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc đã đuổi kịp.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng phiền muộn, hắn vốn là muốn chức đại trưởng lão, chả hiểu trời đưa đất đẩy thế nào lại trở thành tranh đoạt thân phận Huyết Tử, nhưng lúc này không còn kịp suy nghĩ nhiều nữa, vô luận như thế nào hắn cũng không thể nào để Huyết Mai trở thành Huyết Tử.

"Ta đã xem thường sự quyết đoán của Tống Quân Uyển!" Huyết Mai cười lạnh, tay phải bấm phát quyết chỉ một cái, một tia chớp màu vàng hình cung xuất hiện trên ngón tay nàng, bay thẳng đến Bạch Tiểu Thuần

Bạch Tiểu Thuần định phản kích thì biến sắc, tia chớp màu vàng hình vòng cung này khiến hắn cảm giác so với trận đánh với ba người Tiếu Thanh còn muốn kinh tâm hơn. Hắn không chần chờ chút nào, gầm nhẹ một tiếng, Hám Sơn Chàng thi triển, tốc độ bạo tăng, oanh một tiếng, tránh khỏi tia chớp, xuất hiện trước mặt Huyết Mai, tay phải nâng lên đấm một quyền.

Hai mắt Huyết Mai rụt lại, tay trái bấm pháp quyết khẽ vẫy, bàn tay trắng nõn như ngọc hóa thành màu vàng đụng vào quyền của Bạch Tiểu Thuần, oanh một tiếng, Bạch Tiểu Thuần phải hít sâu, một luồng lực từ tay đối phương truyền vào tay hắn, chỉ yếu hơn sức mạnh cơ thể hắn một bậc, khiến hắn phải lùi lại mấy bước, ngẩng đầu thấy Huyết Mai cũng đang lùi về sau mấy bước. Huyết Mai giật mình, hô hấp dồn dập, đang muốn ra tay tiếp...

Nhưng đột nhiên huyết tinh trên trái tim tựa hồ vì Bạch Tiểu Thuần tới nên xuất hiện chấn động và càng ngày càng mãnh liệt hơn, sau đó tự bay lên, phóng thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Một màn dị biến này làm Huyết Mai chấn động, thân ảnh mơ hồ trong đầu lâu thủy tinh trôi nổi bên cạnh nàng hét lên:

"Ngăn cản hắn, không thể để cho hắn đạt được!!"

" Câm miệng!" Huyết Mai nghiến răng, trong mắt đầy sát ý, hai con ngươi trở thành màu vàng, huyết quang trên người biến mất, quanh người là kim quang vô

tận nhưng thân hình lại gầy đi, giống như một chiêu thần thông này thi triển ra thì cần hao phí rất nhiều sinh cơ, tay phải giơ lên, chỉ thẳng Bạch Tiểu Thuần một cái.

Chính là đòn sát thủ cuối cùng của nàng.

Sau lưng nàng cũng huyễn hóa ra một ngón tay, ngón tay này vô cùng to lớn mang theo một cỗ lực lượng vô thượng làm cho Bạch Tiểu Thuần trong nháy mắt cảm giác được nguy hiểm cực hạn, cả người mỏi nhừ, như kết cấu cơ thể đang bị thay đổi.

Loại nguy cơ này đã vượt qua nguy cơ của ba người Tiếu Thanh, vượt qua nguy cơ của Lạc Trần sơn mạch, mà giống như cảm giác Bạch Tiểu Thuần gặp phải khi gặp tiểu cô nương áo trắng trong Vẫn Kiếm Thế Giới.

Đầu óc hắn ô...ô...n...g một tiếng, trong nguy cơ, hắn không còn giữ lại gì, hắn biết không thể nào né được, nếu hắn né thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì, trực giác cho hắn biết đối mặt với nguy cơ này, sinh cơ chỉ có một cách, chính là chính diện phản kích.

Tu vi toàn thân Bạch Tiểu Thuần bộc phát toàn diện, cánh sau lưng gấp lại, lực đẩy gia tốc, Hám Sơn Chàng ấm ầm vận chuyển gấp mấy lần, thân thể bắn thẳng về phía Huyết Mai.

" Điểm Thạch Thành Kim!" Huyết Mai thốt ra bốn chữ, mỗi chữ như thiên lôi nổ tung ra bốn phía.

Hai người nháy mắt tiếp cận, ngón tay Huyết Mai điểm vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần, hai ngón tay hắn ngưng tụ ra Toái Hầu Tỏa.

Hắn không còn giữ lại gì, giờ phút này chỉ có thể thi trển cả chiến lực! Quy Văn nồi xuất hiện bao phủ trước người, hai ngón tay nhắm thẳng vào cổ Huyết Mai

Nhưng ngay thời khắc chuẩn bị đụng vào nhau, thân thể Huyết Mai bỗng mơ hồ như muốn né tránh, nhưng Bạch Tiểu Thuần đã chuẩn bị sẵn, hấp lực trong lòng bàn tay mạnh mẽ chưa từng có, không chỉ cố định cả thân thể Huyết Mai khiến nàng không nhúc nhích được, mà còn làm mặt nạ trên mặt nàng từ từ bị kéo ra!

Lộ ra một gương mặt vô cùng mịn màng xinh đẹp, dung nhan tuyệt thế vô song!

Dung nhan này sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn rõ, cả người như bị thiên lôi bổ trúng, trong đầu nổ đùng, hắn không thể nào tin được, la lên thất thanh:

" Tiểu Đỗ Đỗ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.