Sự thay đổi này làm tất cả lão tổ trong đại điện đều phải trợn trừng mắt lần nữa, nhất là Huyền Khê Tông Xích Hồn lão tổ, lão phải đưa tay lên dụi mắt, mặt ngơ ra.
Đan Khê Tông, Huyết Khê Tông, cũng đều ngây người.
Các lão tổ Linh Khê Tông cười khổ, lúng túng, lão tổ đời đầu Linh Khê Tông trợn mắt với Bạch Tiểu Thuần, xoa trán bất mãn nói.
"Theo ta thấy, việc này suy nghĩ thêm đi vậy..."
"Lão tổ, ta cảm thấy, không có ai thích hợp làm Nghịch Hà Tông thiếu tổ hơn ta, chuyện này, không cần phải suy nghĩ thêm gì nữa, ta... Đồng ý!" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, tràn đầy khí thế, vô cùng kiêu dũng!
"Danh tiếng của ngươi quá lớn, có lẽ nên để cho đệ tử khác một ít cơ hội..." Huyết Khê Tông Thủy Tổ ho một cái, xen vào.
"Lão tổ, danh khí đại biểu cho trách nhiệm, danh khí lớn, nghĩa là trách nhiệm rất nặng, Bạch Tiểu Thuần ta bảo vệ tông môn, làm sao lại có thể để cho những đồng môn khác phải hi sinh thay mình, gánh chịu chính là trách nhiệm của ta, việc này là không công bằng với họ... Bạch Tiểu Thuần ta làm không được, tuyệt đối làm không được, nếu vận mệnh lựa chọn ta, nếu tông môn lựa chọn ta, Bạch Tiểu Thuần ta dù xông pha khói lửa, tuyệt không nhíu mày!" Bạch Tiểu Thuần hất tay áo nhỏ, ngẩng cao đầu đầy chính khí.
"Nhưng ngươi đang bị thương nặng, thân là thiếu tổ, ngày sau coi chừng sẽ còn bị thương nhiều hơn nữa." Xích Hồn lão tổ cố khuyên can.
Bạch Tiểu Thuần sững người, nghĩ ngợi cẩn thận, trong lòng xoắn xuýt, sau đó nghiến răng, cố nở một nụ cười tiêu sái.
"Đời làm tu sĩ, ai không đổ máu? Bạch Tiểu Thuần ta chỉ hy vọng, cả đời đều bảo vệ được tông môn, ta nguyện dùng máu của cả đời mình để đổi hy vọng này trở thành sự thật, bởi vì ta là... Nghịch Hà Tông, thiếu tổ!" Bạch Tiểu Thuần đầy vẻ kì vọng với tông môn, và cố chấp với tương lai, khiến các lão tổ đều phải nhìn lại.
Nếu không phải vừa rồi nhìn thấy bản chất con người thật của hắn, e là một màn này sẽ làm mọi người tưởng hắn là một kẻ trung nghĩa vô song tuyệt thế!
Cả đại điện trầm mặc, trưởng bối bốn tông đều thần sắc cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần, sau nửa ngày, lão tổ đầu tiên Linh Khê Tông phì cười.
"Được rồi, một tháng sau, sẽ cử hành đại điển, thông cáo đông mạch hạ du Tu Chân Giới... Nghịch Hà Tông, chính thức thành lập, đồng thời chúng ta cũng sẽ nộp lên trên chiến thiếp, thỉnh Tinh Không Đạo Cực Tông... cho chúng ta khiêu chiến với Không Hà Viện!"
"Trận chiến này, Bạch mỗ chờ mong đã lâu!" Bạch Tiểu Thuần tiếp tục ra vẻ, sau đó thỏa thuê mãn nguyện nhanh chóng rời khỏi đại điện.
Đến khi về tới chỗ ở, hắn mới dẹp đi khí thế, hít sâu, cả người kích động và phấn khởi.
"Đám lão già kia, thực làm ta sợ muốn chết, còn tưởng bắt ta đi thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm gì chứ, sớm nói muốn sắc phong ta làm thiếu tổ là được rồi." Bạch Tiểu Thuần đắc ý, đầu lắc lư.
"Làm thiếu tổ, rất là nổi tiếng, nhất định sẽ oanh động bát phương, hặc hặc, đến lúc đó khẩu hiệu cũng phải thay đổi một chút, không thể là Trung Phong Huyết Tử, pháp lực vô biên, Linh Khê Thiên Mạch, uy chấn bát phương, có lẽ đổi thành... Nghịch Hà thiếu tổ, vô địch thiên hạ!" Bạch Tiểu Thuần nghĩ, càng thêm hưng phấn.
"Về phần an toàn... Hừ hừ, thân là thiếu tổ, là an toàn nhất rồi, tuyệt đối không tự mình đi ra ngoài, mỗi lần đi ra ngoài, đều phải bắt cực nhiều người đi theo để bảo vệ ta." Bạch Tiểu Thuần vui thích, cực kỳ chờ mong đại điển một tháng sau.
Rất nhanh, chuyện Nghịch Hà Tông thành lập đã lan truyền khắp nơi, trở thành chủ đề được bàn tán tới nhiều nhất, làm cả đông mạch hạ du Tu Chân Giới đều oanh động!
Những tông môn nhỏ, các gia tộc tu chân, kể cả tán tu đều giật mình, đối với họ, tứ đại tông mỗi cái đã là một con quái vật khổng lồ, thế mà bây giờ, tứ đại tông lại còn nhất thống!
Thực lực như vậy, chính là tông môn mạnh nhất trong lịch sử đông mạch hạ du, nhất là... có một tin tức, càng làm cho người ta run rẩy, cuồng nhiệt, và kích động!
Tin tức này chính là... mục tiêu của Nghịch Hà Tông, không chỉ là nhất thống, mà còn muốn giết lên trung du, thay chỗ Không Hà Viện, trở thành tông môn trung mạch!
Tin tức này, làm cho người ta điên cuồng, bởi vì... điều này có nghĩa nếu như Nghịch Hà Tông thành công, thì khu vực hạ du sẽ có bốn danh ngạch tông môn bị trống!
Nghịch Hà Tông khát khao trở thành tông môn trung du bao nhiêu, thì những tông môn mạt du và gia tộc tu chân khát khao trở thành tông môn hạ du bấy nhiêu!
Đủ loại phân tranh, giao dịch âm thầm điên cuồng diễn ra, trung tâm của nó là đại điển lập tông của Nghịch Hà Tông một tháng sau!
Nghịch Hà Tông chưa xác định vị trí tông môn chính thức, khu vực hiểm yếu nơi cửa ải này chỉ là sơn môn tạm thời, sơn môn thích hợp cho nó chỉ có… ở chỗ của Không Hà Viện!
Tuy là sơn môn tạm thời, nhưng Hùng Thành hôm nay đã được sửa sang lại hoành tráng, khí thế như cầu vồng.
Các tông môn hạ du và gia tộc tu chân ào ạt kéo tới Hùng Thành, tất cả những ai có thực lực đều chạy tới.
Thế nên vào ngày đại điển, lượng người kéo tới đạt tới số lượng kinh khủng, Hùng Thành to như thế cũng không chứa nổi, họ ở đầy bên ngoài, vây quanh hùng thành.
Ngày hôm nay, tu sĩ Nghịch Hà Tông xuất hiện khắp nơi, mặc đạo bào chỉnh tề, khí thế mạnh mẽ, tất cả bảo bối đều xuất ra hết, mười bảy lão tổ lơ lửng trên không, bên dưới là hơn trăm Kim Đan truyền thừa!
Dưới nữa là mấy trăm Thái Thượng Trưởng Lão, tiếp theo là một biển tu sĩ Trúc Cơ đông nghìn nghịt, uy áp bấy nhiêu con người tạo ra khiến người tới xem lễ đều phải run rẩy.
"Thiên địa làm chứng, hôm nay lập thề, Nghịch Hà Tông thành lập!" một giọng nói tang thương từ trên cao vọng xuống, vang vọng khắp bốn phương, ai cũng nghe thấy.
"Linh Khê Tông từ nay bỏ tên riêng, tự nguyện gia nhập Nghịch Hà Tông!"
"Huyết Khê Tông từ nay bỏ tên riêng, tự nguyện gia nhập Nghịch Hà Tông!"
"Huyền Khê Tông..."
"Đan Khê Tông..."
Bạch Tiểu Thuần kích động, đứng giữa không trung nhìn lên trên, rồi nhìn xuống dưới, trong lòng chấn động.
Bỗng dị biến xuất hiện!
Một luồng quang mang xuất hiện giữa trời, màu vàng lóng lánh, tạo thành một vòng xoáy xé mở hư không, tạo thành một lỗ hổng to cả mấy vạn trượng!
Một luồng uy áp cực mạnh áp xuống, tất cả mọi người đều bị áp chế, chỉ như đom đóm bên cạnh vầng trăng!
Toàn trường trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Trong lỗ hổng cực to ấy, một con mắt từ từ xuất hiện.
Con mắt rất to, cứ như cả thế giới này đã trở thành một cái bình nhỏ, và người bên ngoài bình đang ghé một con mắt nhìn vào trong bình!
Bạch Tiểu Thuần kinh hãi ngừng thở.
Con mắt lạnh lùng lướt qua một vòng, một giọng nói ù ù từ trong lỗ hổng vọng ra.