Hai lão giả Kết Đan từ hai bên ép vào Bạch Tiểu Thuần.
Còn chưa tới gần, lão giả bên trái đã bấm pháp quyết, từ trong bàn tay bay ra khí đen, ngưng tụ thành một con hắc long dữ tợn, có khả năng ăn mòn cả không khí xung quanh.
Một làn gió tanh đập vào mặt, cây cối trên đường đều héo rũ, tan thành tro bụi, lão giả bên phải dưới chân xuất hiện những đóa sen đỏ, tạo thành một cái trận pháp, bao phủ bốn phương, muốn phong tỏa chung quanh.
Trận pháp vừa hình thành, trong mắt lão hiện ra những phù văn phức tạp, không ngừng lập lòe.
"Một kẻ luyện khí hủ thực, một kẻ lấy thân luyện trận..." Bạch Tiểu Thuần biến sắc, thực là rầu, hắn đâu có muốn hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng không ngờ lại bị đối phương gặp được, hắn đã không muốn gây chuyện, Tả Hằng Phong lại nảy ác ý với hắn.
Bạch Tiểu Thuần nổi giận, sát khí tỏa ra, chẳng những không lùi, mà còn xông tới.
Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết vận chuyển, Trung Hàn chi khí khiến phạm vi trăm trượng xung quanh trở nên giá rét, bông tuyết rơi rơi, hai lão giả và Tả Hằng Phong đều biến sắc.
"Hàn Đạo công pháp!" hai lão giả kinh hãi, luyện hàn khí tới trình độ này, trong giới kết đan là vô cùng hiếm thấy.
Bạch Tiểu Thuần bước tới, chỉ còn cách lão giả tạo ra hắc long không tới một trượng.
Hàn băng thấm vào, đóng băng con hắc long, biến nó thành băng long.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt biến mất, thình lình xuất hiện bên trái lão giả, một quyền đập tới.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần đã như một tia chớp, đuổi theo lão giả bên trái, Toái Hầu Tỏa triển khai, trong chớp mắt đã tới gần lão giả!
Lão giả vội bấm pháp quyết, hắc khí dày đặc bao phủ quanh người lão, tạo thành một cái đầu lâu cực lớn, cản Bạch Tiểu Thuần.
Lão giả bên phải cũng vận tới cực hạn, trong mắt và quanh người phù văn chạy nhanh như chớp, vọt tới định cản Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, sau lưng hiện cánh, phát động Hám Sơn Chàng, tốc độ bạo tăng, nhào tới lão giả bên phải, một quyền đấm thẳng vào đầu lâu khí đen.
Khí đen còn chưa kịp ăn mòn, bàn tay của Bạch Tiểu Thuần đã xuyên qua, túm lấy cổ lão giả.
"Ngươi..." Lão giả mở to mắt, kinh hãi không tin nổi, lão còn chưa kịp nói hết câu, Bạch Tiểu Thuần đã siết một cái, rồi lùi nhanh lại, cổ và cơ thể lão giả vặn vẹo, miệng trào máu không ngừng, lão lùi lại, mắt đầy sợ hãi, nhưng lão chưa lùi được bao xa, Bạch Tiểu Thuần đã từ xa chỉ một cái.
Từ trong túi trữ vật, Nghịch Long Giác ào ào bay ra, bắn thẳng tới mi tâm của lão giả, chỉ trong nháy mắt đã đâm vào, rồi bay xuyên qua.
Oanh, lão giả trừng mắt, thân thể như diều đứt dây, rơi xuống đất, cho tới lúc chết, lão cũng vẫn không tin nổi, chỉ một chút sai lầm, bị đối phương thuấn di chiếm mất ưu thế, lại dẫn tới liên tục bị áp đảo, rồi chỉ trong mấy hơi thở, đã không còn mạng.
Lão giả phù văn hết hồn, phù văn quanh người bay hết ra, bay về phía Bạch Tiểu Thuần, còn chưa tới gần, tất cả đều tự tan vỡ.
Những tiếng nổ vang dội, một lực đẩy cực mạnh hất lão giả văng ngược ra, cả người lão run rẩy, sợ hãi bay tới chỗ Tả Hằng Phong đang bị hàn khí làm cho đông cứng đừng sững giữa không trung, vỗ một cái vào người y.
Phịch, Tả Hằng Phong rung lên một cái, phun máu, đôi mắt nóng hực giờ chỉ còn kinh hãi, bị lão giả túm lấy tay, cấp tốc bỏ chạy.
Mọi hành động của lão giả rất trơn tru liền mạch, phản ứng có thể nói là cực nhanh.
"Muốn chạy?!" Bạch Tiểu Thuần xoay người, con mắt thứ ba ở mi tâm mở ra, phóng ra hào quang màu tím.
Ánh sáng tím trùm lấy lão giả kết đan, khiến cả người lão khựng lại, sau đó bị hút trở về.
Lão giả kết đan tuyệt vọng, nghiến răng, gầm lên.
"Thiếu chủ đi mau, người này... Không phải là Kết Đan bình thường!!" lão đẩy mạnh Tả Hằng Phong, Tả Hằng Phong khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể hóa thành một làn cầu vồng bay vọt đi, trong lòng y run rẩy, vô cùng hối hận, y không thể nào ngờ được, một tu sĩ trông rất vô hại lại cường hãn như thế.
"Đáng chết, đáng chết..." Tả Hằng Phong run rẩy, không tiếc triển khai thuật pháp hao phí thọ nguyên, phun ra máu tươi, Huyết Độn chạy đi.
Sau lưng y vang lên một tiếng kêu thê lương, chỉ kêu lên rồi rất nhanh ngừng bặt, làm Tả Hằng Phong càng thêm run rẩy.
Sau lưng y, lão giả kết đan bị Thông Thiên Pháp Nhãn của Bạch Tiểu Thuần trói buộc, rồi bị hắn thò tay bóp mạnh, hàn khí xung quanh chui vào người lão, biến lão thành bức tượng băng, bị Bạch Tiểu Thuần chỉ một cái rơi xuống đất, vỡ tan.
"Còn ngươi nữa, đều là do ngươi ép ta!" Bạch Tiểu Thuần hung dữ nhìn chằm chằm theo lưng của Tả Hằng Phong, nhớ tới nụ cười, lời lẽ dâm đãng của tên kia, sau lưng lại thấy lạnh, hắn dẫm mạnh một cái, toàn lực vọt đi, sau lưng mọc cánh, Hám Sơn Chàng tăng tốc, khiến dù Tả Hằng Phong có dùng Huyết Độn, cũng vẫn bị Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng đuổi kịp.
Hắn vừa mới tới gần, hàn khí đã tỏa tới, là, cả người Tả Hằng Phong run lẩy bẩy, hai chân cứng ngắc, tốc độ cũng chậm lại!
Bạch Tiểu Thuần chỉ một cái, hàn khí quanh người Tả Hằng Phong biến thành những mũi băng nhọn, đâm về phía y!
"Ngươi dám giết ta, sư phụ ta..." Tả Hằng Phong còn chưa đe dọa xong, những mũi băng nhọn đã xuyên qua, cơ thể chia năm xẻ bảy, hình thần câu diệt