Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 441: Liệp hồn thí luyện



Dịch giả: Tiểu Hắc

Mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt, nên tâm tình của Bạch Tiểu Thuần cũng dần khá hơn. Từ đó, hắn bắt đầu thường xuyên đi ra ngoài, không chỉ ở Không Vực cầu vồng mà thỉnh thoảng còn đi ba vực khác. Hắn thoải mái hưởng thụ những ánh mắt sùng bái của mọi người, cảm giác bản thân lúc này đã đi tới nhân sinh đỉnh phong.

"Ài, Bạch Tiểu Thuần ta chỉ trong nháy mắt, Tinh Không Đạo Cực Bảng tan thành mây khói, thật là đau đầu a. Dạ Táng giả, ngươi nói vì cái gì ta lại ưu tú đến như vậy?" Bạch Tiểu Thuần cảm tháng. Mỗi lần trước khi ra ngoài đều hất tay áo lên, lấy gương đồng ra để soi. Nếu tâm tình tốt, thậm chí còn hỏi Dạ Táng giả vì sao bản thân ưu tú đến vậy.

Mỗi lần như thế, Dạ Táng đều nổi cả da gà. Bất quá, hắn vẫn luôn cố làm ra vẻ tươi cười, vắt óc suy nghĩ các cách thổi phồng, giúp nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng cao hứng.

Mà Tiểu Ô Quy dường như bận chuyện gì đó, không hề xuất hiện chế giễu gì. Điều này khiên Bạch Tiểu Thuần càng trở nên hăng hái.

Đáng tiếc... tiệc vui chóng tàn. Nửa tháng sau, một đạo pháp chỉ từ Bán Thần cầu vồng bỗng nhiên bay ra, truyền khắp Tinh Không Đạo Cực Tông.

Trước lúc đạo pháp chỉ đó truyền ra, Bạch Tiểu Thuần còn đang ở ngoài cửa động phủ hóng gió biển. Trong lúc cao hứng, hắn vỗ túi trữ vật, lấy ra gương đồng.

"Tiểu Dạ Tử, ngươi nói xem, vì sao Bạch gia gia nhà ngươi đi đến đâu cũng được hoan nghênh vậy."

Bạch Tiểu Thuần ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị nghe mấy lời thổi phồng.

Dạ Táng giả trong gương đồng buồn đến phát khóc. Nửa tháng nay, hắn đã vắt hết óc nói ra đủ các loại từ ngữ ca tụng. Hắn cảm thấy chẳng lưu luyến nhân sinh gì nữa rồi, loại chuyện này không khác nào tra tấn hắn vậy.

"Chủ tử, ngươi bỏ qua cho ta đi..." Dạ Táng giả buồn rười rượi, rên lên một câu.

Hắn kêu lên như vậy khiến Bạch Tiểu Thuần mất hứng, trừng mắt nhìn. Đang lúc muốn nói gì thì bỗng bầu trời có thiên lôi nổ vang, oanh động bát phương, khiến thiên địa biến sắc, gió mây cuốn ngược. Bốn vực cầu vồng đều chấn động, đến cả Thiên Nhân cầu vồng cùng VajnTinh cầu vồng cũng rung rung mãnh liệt.

Trong khoảnh khắc, từ Thiên Nhân cho đến Ngưng Khí, toàn bộ tu sĩ lúc này dù đang làm gì thì tâm thần cũng đại chấn, sắc mặt biến đổi.

Bạch Tiểu Thuần cũng vô cùng hoảng sợ, suýt nữa thì đánh rơi cả gương đồng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

"Chuyện gì đã xảy ra!"

Đúng lúc hắn còn đang ngạc nhiên thì một âm thanh già nua đầy uy nghiêm truyền ra từ trên Bán Thần cầu vồng, vang vọng khắp Tinh Không Đạo Cực Tông.

"Thông Thiên có chỉ... Thiên Hồn chấn động. Nguyên do vì liệp hồn thí luyện sắp bắt đầu. Một tháng sau, Tinh Không thuyền xuất phát, đi tới Man Hoang!"

Thanh âm vô cùng tang thương, truyền ra từng chữ như hóa thành quy tắc, khiến thiên địa nổ vang, lòng người chấn động. Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, hắn không rõ lắm ý tứ của những câu này.

Dù sao, Bạch Tiểu Thuần mới bước vao trong mười hạng đầu, vẫn chưa hiểu nhiều chuyện trong Tinh Không Đạo Cực Tông. Nhưng đối với nhưng người trong trăm hạng đầu khác mà nói, sau khi nghe được câu này thì trái tim đều nhảy dựng lên, hô hấp dồn dập mãnh liệt.

"Liệp hồn thí luyện rốt cuộc đã bắt đầu!"

"Sau khi thí luyện kết thúc, ta nhất định sẽ bước vào Nguyên Anh!"

"Ha ha, ta chờ đợi ngày này đã quá lâu rồi!"

Trong Tinh Vực cầu vồng, trên một đỉnh núi đầy hỏa diễm, bài danh thứ ba là Trần Nguyệt San lúc này đứng bật dậy, ánh mắt sáng bừng.

"Liệp hồn..."

Trên Cực Vực cầu vồng, thiên kiêu bài danh thứ hai là Tả Đạo đang chém giết một ít oan hồn. Lúc này nghe được thanh âm từ pháp chỉ thì toàn thân run lên, ánh mắt lộ ra vẻ cực kỳ kích động.

"Bắt đầu rồi sao... Triệu Thiên Kiêu, lúc này nhìn xem giữa ta và ngươi, ai có thể thành tựu Thiên Nhân hồn Nguyên Anh! Ta nhất định phải đoạt được Thiên Nhân hồn!"

Lúc toàn bộ Tinh Không Đạo Cực Tông đang chấn động, thì ở một sơn mạch vô tận ngoài tông môn, có một thanh niên cao gầy mang vẻ mặt đầy băng lãnh. Hắn đeo một thanh đại kiếm sau lưng, đang đi lại trong núi rừng, phía sau hắn tràn ngập máu tanh, dường như trên đường đi hắn đã giết chóc vô số.

Nhất là trong tay hắn còn đang cầm một cái đầu lâu đầy dữ tợn. Đầu lâu này là một lão giả, trên đó vẫn còn sót lại chút khí tức của một Nguyên Anh tu sĩ.

Thanh niên đang đi bỗng dừng lại, lấy một quả ngọc giản trong túi trữ vật ra nhìn. Sau khi thấy nội dung trong ngọc giản, hai mắt hắn bỗng lộ ra tinh mang, tinh mang này như có thể ăn mòn, khiến thảo mộc xung quanh hắn trong nháy mắt đã héo rũ.

"Liệp hồn thí luyện cuối cùng thì cũng bắt đầu rồi!" Thanh niên thở sâu, tinh mang trong mắt càng đậm đặc, khiến hoa cỏ trong vòng nghìn trượng quanh hắn bỗng chốc đã héo rũ.

Hắn, chính là bài danh thứ nhất trên Tinh Không Đạo Cực Bảng... Triệu Thiên Kiêu!

Sau khi Bán Thần cầu vồng truyền ra tin tức về liệp hồn thí luyện, thì ngay sau đó, chưởng môn Tinh Không Đạo Cực Tông lập tức truyền ra mấy đạo pháp dụ, rồi chưởng tọa bốn vực cầu vồng cũng làm những điều tương tự.

Còn có lượng lớn tin tức từ những người hiểu chuyện truyền ra, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, những tin tức này đã truyền khắp tông môn.

Bạch Tiểu Thuần cũng nghe ngóng được một ít, nhưng lại không đầy đủ. Có điều chỉ nghe được từng ấy tin tức khiến Bạch Tiểu Thuần bắt đầu khẩn trương, vì vậy lập tức triệu hoán Hứa Bảo Tài.

"Thiếu tổ, hỉ sự, đại hỉ sự!" Hứa Bảo Tài vừa bước vào động phủ liền lập tức hô to.

"Nói mau, liệp hồn thí luyện này rốt cuộc là cái gì?"

Bạch Tiểu Thuần vội vàng hỏi.

"Thiếu tổ, ta đã tìm hiểu rõ ràng, liệp hồn thí luyện này chính là một dịp đại tạo hóa để tu sĩ từ Kết Đan bước vào Nguyên Anh!" Hứa Bảo Tài kích động mở miệng.

"A! Tạo hóa?" Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nghe được tin tức là liệp hồn thí luyện này cực kỳ nguy hiểm, không tới mức cửu tử nhất sinh nhưng cũng không kém bao nhiêu.

"Đúng vậy. Ta vừa mới biết rõ, muốn đột phá Kết Đan bước vào Nguyên Anh có ba phương pháp. Thứ nhất là dùng Nguyên Anh đan, loại này chỉ là Phàm phẩm. Thứ hai là dùng Ngũ Hành Thiên Thú hồn, loại này là Địa phẩm. Trong truyền thuyết, cao nhất là Ngũ Hành Thiên Nhân hồn, gần như không thể hoàn thành nó, loại này là Thiên phẩm!" Hứa Bảo Tài phấn khởi nói.

"Nếu là trong tông môn, đừng nói Thiên phẩm Nguyên Anh mà ngay cả Địa phẩm Nguyên Anh cũng cực kỳ ít ỏi. Dù sao Thiên Nhân hồn hiếm có, Thiên Thú hồn cũng rất ít, khó có khả năng gặp được."

"Nhưng ở Man Hoang lại khác. Nghe đồn ở Man Hoang có một dòng sông tương tự như Thông Thiên Hà. Bất quá người sống không thể nhìn thấy nó, nó tên là Minh Hà. Minh Hà có thể đem toàn bộ linh hồn người đã chết hút vào bên trong, chuyển vào Man Hoang!"

"Vì vậy ở Man Hoang có vô số hồn ảnh. Trong biển hồn vô tận đó, chẳng những có thể có Thiên Thú hồn chưa bị người phát hiện mà thậm chí còn có cả Thiên Nhân hồn!"

"Vì vậy, đó là cùng đất tạo hóa tốt nhất của tu sĩ Kết Đan!" Hứa Bảo Tài vô cùng kích động. Xem bộ dạng của hắn, nếu như có tư cách đi Man Hoang thì nhất định là phấn đấu quên mình.

"Man Hoang..." Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, hắn hiểu rõ Man Hoang hơn Hứa Bảo Tài một chút. Lúc này nghĩ đến lần thí luyện này nhất định không đơn giản như vậy.

Phải biết rằng trong Man Hoang ngoại trừ hồn ảnh còn có... tu sĩ!

"Còn liệp hồn thí luyện lần này tiến hành ở Man Hoang. Cần phải dùng cự thuyền đi trên Thông Thiên Hải, theo một lộ trình khác bước vào Man Hoang!" Hứa Bảo Tài nhìn chiếc thuyền cổ xưa đầy thần bí nói.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn theo hắn, nội tâm chấn động. Hắn nhớ Trần Mạn Dao năm đó từng nói chiếc cự thuyền kia có thể mang nàng về nhà. Lúc này kết hợp các dữ kiện, Bạch Tiểu Thuần hiểu ra nguyên lai Trần Mạn Dao đã biết rõ việc này từ trước.

"Thí luyện kéo dài mười năm. Có thể có tư cách tham dự thí luyện thì chỉ có người có tên trong Tinh Không Đạo Cực Bảng. Chúc mừng thiếu chủ, nói không chừng khi người trở về thì chính là Nguyên Anh tu sĩ!"

"Mục tiêu cao nhất lúc này chính là đạt được Thiên Nhân hồn. Một cái Thiên Nhân hồn đem về tông môn sẽ đổi được nguyên vẹn Ngũ Hành Thiên Thú hồn! Nếu không đạt được Thiên Nhân hồn thì đạt được một phần Thiên Thú hồn cũng được. Dù một phần Thiên Thú hồn cũng có thể đổi được một quả Nguyên Anh đan trân quý!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.