Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 751: Ám sát (Hạ)



Bạch Lân cũng phiền muộn, hắn ôm quyền cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt mang theo sát cơ nhìn về phía Man Hoang.

- Luyện Hồn Sư, có thể xuyên thấu màn sáng Trường thành?

Bạch Tiểu Thuần không tức giận Bạch Lân, dù sao vừa rồi không có hắn ngăn cản giúp, bản thân mình cũng không sống nổi, cũng không nói nhiều.

Trọng điểm của những lời vừa rồi nằm ở chỗ Bạch Tiểu Thuần suýt tử vong, mặc dù lúc trước hắn cảnh giác nhưng bởi vì đang đứng sau màn sáng nên có cảm giác an toàn.

- Những người khác không thể, thân thể Luyện Hồn Sư không phải không có khả năng, nếu là hồn cũng có thể xuyên qua trận pháp, chỉ cần bước vào trận pháp trong ba hô hấp, nhất định sẽ bị ánh mắt trên tháp cao diệt sát, cho nên có rất ít Luyện Hồn Sư làm như thế.

Bạch Lân trầm mặc sau đó giải thích.

Bạch Tiểu Thuần lo lắng, ánh mắt nhìn chiến tranh ngoài tường thành, thổ dân đang rút lui, trận chiến cũng chấm dứt.

- Tiểu Thuần, việc này là do ta sơ suất, ngươi theo ta đi gặp sứ giả tông môn, có yêu cầu gì cứ trực tiếp lên tiếng.

Bạch Lân nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, nói một câu với thâm ý sâu sắc.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong biết rõ đây là cơ hội bỏ túi riêng, cũng là Bạch Lân đền bù tổn thất cho mình, vì vậy áp chế khẩn trương khi đối diện tử vong, hắn lại tức giận nhìn sang đám thổ dân bên ngoài, lúc này mới đi theo Bạch Lân rời đi.

Hai người nhanh chóng tiến vào chủ thành, đi vào khu vực sứ giả Tinh Không Đạo Cực Tông ở lại, Bạch Lân đi vào không cần thông báo

- Tống Nhất Phàm, đi ra gặp ta!

Sau khi tiến vào sân nhỏ, Bạch Lân quát lớn một tiếng, một trung niên mập mạp với sắc mặt đau khổ chạy ra ngoài, nhìn thấy Bạch Lân và Bạch Tiểu Thuần liền thở dài và bái kiến.

- Muốn cái gì, ngươi nói với hắn đi.

Bạch Lân gật đầu với Bạch Tiểu Thuần, không đế ý tới, hắn ngẩng đầu nhìn trời.

Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, hắn cảm giác mình cần gấp tài nguyên tăng tu vi, vì vậy không chút do dự dùng chiêu sư tử ngoạm.

- Linh Căn năm trăm năm trở lên, ta muốn năm ngàn phần!

- Năm trăm năm? Năm ngàn phần, không có khả năng!

Thân thể Tống Nhất Phàm run run, hắn không khác con lợn bị người ta giẫm đuôi, lập tức lên tiếng phản đối.

- Còn có Thiên Long quả, Thất Hải Tham, Phi Long Lân, Thần Hoa Thảo... Mỗi thứ một vạn phần!

Bạch Tiểu Thuần không quan tâm, tiếp tục mở miệng.

- Còn có cửu sắc hỏa, ta muốn một trăm phần!

Tống Nhất Phàm nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, đang muốn lên tiếng lại nghe cửu sắc hỏa liền bộc phát.

- Không có khả năng, không có, ai cũng không có!

- Còn cần linh nhưỡng khôi phục tu vi, ta muốn một vạn bình!

Bạch Tiểu Thuần nhìn sang Tống Nhất Phàm.

- Nguyên Anh đan, ta muốn một trăm viên!

Nói xong hắn thêm một câu.

- Đúng rồi, ta muốn một trăm viên Thần Khu Đan.

Lần này Bạch Lân cũng hãi hùng khiếp vía, Bạch Tiểu Thuần muốn những vật này, chỉ sợ hắn có truyền âm cho gia gia cũng không có được.

Tống Nhất Phàm kêu to, hắn là người phụ trách vật tư của Trường thành, nếu tốn hao nhiều thì hắn sẽ bị phạt, nếu như ít, năm đại quân đoàn không đồng ý.

Bạch Tiểu Thuần khoát tay ngăn cản, nhìn sang Bạch Lân, Bạch Lân trầm mặc một lát liền cười khổ kéo Tống Nhất Đa qua một bên, vừa thấp giọng vừa nhìn Bạch Tiểu Thuần, cuối cùng nâng tay phải đánh nát một hòn non bộ, lúc này mới mang theo Tống Nhất Đa thất hồn lạc phách quay về.

- Ngươi nói những thứ kia, trong đó cửu sắc hỏa, Thần Khư Đan, cho dù giết hắn cũng không có, thứ khác chỉ có thể tận lực, về phần Nguyên Anh đan, ta sẽ suy nghĩ biện pháp...

Bạch Lân cười khổ, hắn mang theo Bạch Tiểu Thuần rời đi, hắn sợ chậm một chút nữa Bạch Tiểu Thuần lại đưa ra yêu cầu.

Bạch Tiểu Thuần đang nhớ lại những thứ mà mình cho là đồ tốt, không chờ hắn nói xong đã bị Bạch Lân mang theo rời khỏi nơi ở của Tống Nhất Đa.

Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, lần này hắn đã dùng chiêu sư tử ngoạm, trên thực tế chỉ cần đối phương có thể lấy ra một phần là đủ.

Hiện tại hắn cảm thấy mỹ mãn nhìn sang Bạch Lân, nhớ lại cảm giác thích ý vừa rồi, Bạch Tiểu Thuần lên tiếng:.

- Ngươi không phải mới hỏi ta có biện pháp nào tăng uy lực khi tạc lô hay sao?

- Cách nào?

Bạch Lân hỏi thăm.

- Không phải ngươi nói không có sao?

- Tại sao không có, có, có là có!

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt.

- Không phải chỉ tăng uy lực tạc lô hay sao, việc này đơn giản, lúc trước ta đã có kinh nghiệm, sau khi lò đan nổ tung suýt nữa san bằng một tòa tiên sơ, mảnh đất khu vực đó khô cằn, cỏ cây không sinh!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng lên tiếng.

Đôi mắt Bạch Lân tỏa sáng khi nghe lời này, nói cho cùng hắn vô cùng quan tâm chuyện tạc lô, lập tức lên tiếng hỏi thăm.

- Cần gì, ngươi cứ lên tiếng!

- Đan dược là một phương diện, quan trọng hơn nằm ở bản thân lò đan, ta cần loại lò đan cùng loại tại Huyết Khê Tông, ta không thể hình dung cụ thể, ngươi cho người Tinh Không Đạo Cực Tông đi Nghịch Hà Tông hỏi thăm đại trưởng lão Thiếu Trạch Phong Huyết Khê nhất mạch, sau đó dựa theo quy cách Tinh Không Đạo Cực Tông chuẩn bị lò đan cùng loại.

- Bản thân lò đan càng mạnh, uy lực nổ tung càng lớn.

- Nghịch Hà Tông là bổn tông của ta, kính xin Bạch quân chủ bảo người Tinh Không Đạo Cực Tông khách khí một ít!

Bạch Tiểu Thuần lại nhắc nhở một câu.

- Không thành vấn đề!

Bạch Lân đang phấn chấn, hắn cười ha hả dẫn Bạch Tiểu Thuần quay về Công Giáp Các, hắn quay người quay lại tìm Tống Nhất Đa.

Bạch Tiểu Thuần nhìn sang Công Giáp Các, tâm tình của hắn khôi phục một ít, cảm giác nguy cơ sinh tử vừa rồi đã nói cho hắn biết Trường thành hung hiểm khó lường, Bạch Tiểu Thuần nhớ lại thời khắc Luyện Hồn Sư dùng ánh mắt băng giá nhìn mình.

- Vì giết ta, Man Hoang đã trả cái giá không nhỏ... Trên trăm thổ dân và ba hồn sư tự bạo, một Luyện Hồn Sư chết...

Bạch Tiểu Thuần thì thào, hắn hạ quyết tâm, nếu không cần thiết sẽ không lên tường thành.

Nội tâm hắn biết sau khi mình sử dụng tạc lô, nhất là sau khi luyện chế đại tượng Tụ Hồn Đan sẽ hấp dẫn hận ý của Man Hoang càng ngày càng mãnh liệt, có lẽ giá trị cái đầu của mình càng ngày càng kinh khủng.

Nghĩ tới đây Bạch Tiểu sợ hãi và sầu não.

- Ta cũng không muốn nhưng không có biện pháp, lập trường bất đồng.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn nhớ mình còn ở nơi này mười năm nữa.

- Mặc kệ, dù sau qua mười năm ta sẽ rời khỏi nơi đây, chuyện trọng yếu trước mắt là tìm kiếm quân công và tăng tu vi lên Kim Đan Đại viên mãn, cũng tu hành Bất Tử Trường Sinh Công đến cực hạn, chỉ có như vậy mới ổn thỏa.

Bạch Tiểu Thuần cắn răng quay trở lại Công Giáp Các, hắn bắt đầu bế quan tu hành.

Thời gian bảy ngày trôi qua, cũng không biết Bạch Lân câu thông với Tống Nhất Đa thế nào... Vào ngày thứ tám Tinh Không Đạo Cực Tông không tiếc mở Truyền Tống Trận đưa một đám tài nguyên tới Trường thành.

Đến giữa trưa Bạch Lân tự mình đến gặp Bạch Tiểu Thuần, hắn vung tay một cái liền xuất hiện một ngàn lò đan nằm trên mặt đất.

Bạch Lân lại phất tay ném mười lò đan ra ngoài.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.