Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 78: Bọn họ đang nói ta sao



Dịch giả: Hàn Thiên Long - nhóm dịch: HTP

Mọi người ở bên trong phòng đấu giá sau khi nghe được những lời của Tiền Tụng thì cả đám đều lộ ra hứng thú, đồng thời đều nhìn lại.

Duy chỉ có phần lớn những đệ tử nội môn tu vi đã vượt qua Ngưng Khí tầng tám là không để ý đến. Một số đang nói chuyện với nhau, còn một số thì nhắm mắt dưỡng thần.

“Trước tiên mọi người có thể nhìn viên thuốc này một chút, sau đó Tiền mỗ sẽ nói ra giá cả.” Thần sắc của Tiền Tụng càng thêm cổ quái, vội ho một tiếng. Sau đó, từ bên trong cánh cổng ánh sáng bên cạnh gã, lập tức có một cô gái trẻ tuổi bê một cái hộp gỗ đi ra.

Mọi người ở bốn phía càng thêm hứng thú, thi nhau thăm dò xem thế nào, rất muốn biết rốt cục là một viên Linh Dược có dạng gì mà rõ ràng lại có thể làm cho Tiền Tụng có thần sắc như thế.

Bạch Tiểu Thuần càng hồi hộp, hô hấp dồn dập, nhìn lên đài đấu giá. Cô gái trẻ tuổi kia chậm rãi giơ cái hộp lên, đem một viên đan dược màu tím sậm ở bên trong lấy ra.

Hai tay nàng trắng nõn, đối lập với viên đan dược này, lập tức khiến cho nó nhìn càng thêm rõ ràng. Thậm chí khi ánh sáng chiếu xuống, còn có thể nhìn thấy rõ ràng ba đạo ngân văn lóng lánh, cùng với... Một con Tiểu Ô Quy bị khắc ở bên cạnh linh văn.

Giờ phút này, vô số người đang ngóng nhìn. Thời gian dần qua, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh. Nhưng rất nhanh, từng trận âm thanh xôn xao bỗng nhiên truyền ra.

“Luyện Linh ba lần! Trời ạ, ta không phải là nhìn lầm đi!”

“Điên rồi a. Rõ ràng lại đem một viên nhị giai đan dược Luyện Linh ba lượt! Mà lại đều thành công!!”

“Việc này cũng quá điên cuồng đi, lại đem Linh Dược Luyện Linh!!”

Độ cao của âm thanh mãnh liệt khuếch tán. Tất cả đệ tử ngoại môn đều đã hoảng sợ. Những âm thanh xôn xao, trong tích tắc đã truyền khắp toàn bộ phòng đấu giá.

“Chết tiệt, đứa nào làm, lại phá sản như thế!”

“Luyện Linh ba lần. Cái này phải có sở thích rất lớn mới có ý tưởng biến thái như vậy!!”

Nhất là những đệ tử nội môn vốn không có tiền để đấu giá, cũng đều kinh ngạc, đồng thời nhìn lại. Sau khi nhìn thấy được ba đạo ngân văn ở trên đan dược, thì từng cái một đều trợn trừng mắt, hít vào một hơi. Thậm chí còn có một vài người trực tiếp đứng lên, trợn mắt há mồm.

Phải biết rằng xác xuất thành công Luyện Linh không cao. Một lần hoàn hảo, hai lần thì kém đi một chút, còn về phần ba lần... Vậy thì phải xem vận khí rồi. Coi như là đại sư cũng không dám khẳng định ba lần thành công.

Trong Linh Khê Tông, có rất nhiều người khi Luyện Linh lần thứ ba, pháp bảo toái diệt, đau lòng cực kỳ khủng khiếp. Thế cho nên đối với Luyện Linh, vừa là yêu lại vừa là hận, nếu người nào có thể thành công thì nhất định sẽ đưa tới vô số hâm mộ.

mà nếu như một kiện pháp bảo được Luyện Linh ba lần thì như vậy uy lực của nó sẽ lớn hơn rất nhiều, đủ để làm cho tâm thần người khác rung động, bị vô số người khát vọng truy cầu. Vậy mà hôm nay... Bọn hắn rõ ràng đã thấy được một quả đan dược Luyện Linh ba lượt!

Hơn nữa lại chỉ là một viên nhị giai đan dược!

Cái loại cảm giác này, giống như là một cái đồ án xinh đẹp, nếu như sinh trưởng ở trên người một đầu hồ điệp thì được xem là đẹp mắt vừa lòng, vô cùng tuyệt mỹ. Nhưng nếu sinh trưởng ở trên thân một con heo... Vậy thì quá lãng phí!!

Ánh mắt của bọn hắn phức tạp, trong lòng dâng lên đủ loại suy nghĩ, thậm chí còn có tên nắm chặt nắm đấm, mặt mày tím tái khua lên. Nhất là những đệ tử nội môn của Tử Đỉnh Sơn kia, sở học của bọn hắn chính là Luyện Linh, nên giờ phút này lại càng vô cùng đau đớn.

“Có vận khí như thế mà rõ ràng đi Luyện Linh dan dược, lại còn mang đến nơi này khoe khoang nữa. Chết tiệt, ta nếu như có được loại vận khí này, thì chính là một kiện trọng bảo được Luyện Linh ba lượt a!!”

Thậm chí thần sắc của những tu sĩ Trúc Cơ ở bên trong tầng lầu cũng trở nên cổ quái, cũng bị đại thủ bút của đan dược này làm cho giật mình.

Bạch Tiểu Thuần ở trên ban công thấy được một màn như vậy thì hít vào một ngụm khí, có chút kinh hãi. Hắn ngơ ngác nhìn mọi người từng cái đều đang xúc động phẫn nộ đỏ mặt tía tai, cảm thấy mình hình như... có chút làm hơi quá, vội vàng bày ra bộ dạng đáy lòng căm phẫn, chỉ vào viên đan dược ở trên đài đấu giá, gầm nhẹ rất là phẫn nộ.

“Phá sản a, quá phá sản rồi!”

Tôn Trần ở phía xa, giờ phút này đang cười khổ. Lúc trước khi gã nhận được viên đan dược này thì cũng có cái loại cảm giác như thế, bây giờ chợt nhìn thấy bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần ở trên ban công, thì sửng sốt một chút, cái trán chảy ra mồ hôi lạnh...

Đúng lúc này, ở trong đám người ở gần đài đấu giá, có người tinh mắt nhìn thấy ở trên viên đan dược trong tay cô gái trẻ tuổi kia, có một cái đồ án Tiểu Ô Quy.

“Ồ? Cái hình vẽ Tiểu Ô Quy này thế nào nhìn có chút quen mắt...” Lời gã vừa nói ra, mọi người ở bốn phía đều rối rít nhìn lại. Vừa rồi bọn hắn đều bị ba đạo ngân văn hấp dẫn, nên không có chú ý qua những chỗ khác, giờ phút này nhìn qua như vậy, lập tức nhìn thấy được đồ án Tiểu Ô Quy.

“Tiểu Ô Quy này... Ta nhớ ra rồi. Đây không phải là Tiểu Ô Quy đứng đầu mười tòa bia đá của Hương Vân Sơn Vạn Dược Các hay sao!!”

“Giống như đúc, thần vận đều giống hệt. Đây là... Đều do một người vẽ!”

“Chẳng lẽ người luyện chế viên thuốc này, hơn nữa còn phát rồ đi Luyện Linh ba lượt lại chính là vị thiên kiêu Tiểu Ô Quy thần bí khó lường của Hương Vân Sơn kia!”

Lập tức mọi người ở bốn phía càng thêm xôn xao. Nơi đây đều là đệ tử của Linh Khê Tông, đệ tử Hương Vân Sơn cũng có không ít. Giờ phút này sau khi toàn bộ chú ý tới Tiểu Ô Quy, thì lập tức kinh hô.

Dần dần càng có nhiều người đều thấy được đồ án Tiểu Ô Quy. Cả đám đều hít vào một hơi, vô số người còn trực tiếp đứng lên. Phải biết rằng Hương Vân Sơn Tiểu Ô Quy, mặc dù mai danh ẩn tích đã lâu, nhưng thanh danh hiển hách đã sớm truyền khắp tông môn, thường xuyên bị mọi người suy đoán xem đối phương rốt cục là người nào.

Đáng tiếc đến hôm nay vẫn không có đáp án. Đối phương quá thần bí, thần bí tới trình độ không ai có thể biết, mà lại ít khi xuất hiện. Dường như tính cách lãnh đạm, không thèm để ý đến tất cả mọi chuyện bên ngoài.

Hôm nay, hắn rõ ràng... lại xuất hiện!

Hơn nữa vừa mới xuất hiện, chính là dùng phương thức này làm rung động phòng đấu giá, rung động tất cả mọi người.

Chu Tâm Kỳ cũng ở trong đám người, giờ phút này hai mắt lộ ra tinh mang, nhìn chằm chằm vào viên đan dược, bộ ngực phập phồng, tâm tình biến hóa mãnh liệt.

“Rốt cuộc ngươi đã xuất hiện, thiên kiêu như ngươi, không có khả năng sẽ biến mất trong biển người. Ngươi giỏi che giấu, bất động thanh sắc, nhưng thiên phú của ngươi đã quyết định rồi. Vô luận ngươi có che giấu như thế nào cũng đều sẽ phải hiện thân. Ta nhất định sẽ tìm được ngươi!” Chu Tâm Kỳ thở sâu. Nàng đã âm thầm tìm kiếm Tiểu Ô Quy thật lâu rồi, đã từng hoài nghi Bạch Tiểu Thuần, nhưng rất nhanh đã phủ nhận. Trong lòng nàng, đã đem Tiểu Ô Quy buộc vòng lên một thân ảnh, đó là một người tỉnh táo cố chấp, sẽ không vì thanh danh làm cho mệt mỏi, là một người không màng danh lợi.

Trên thực tế đó cũng không phải ý nghĩ của một mình Chu Tâm Kỳ, mà hầu hết mọi người đều nhận thức như vậy, ngay cả Hầu tiểu muội cũng cho là như thế. Cái này chủ yếu là do Bạch Tiểu Thuần phóng đại Tiểu Ô Quy mà tạo thành.

Thậm chí mọi người còn phân tích vì sao đối phương lại vẽ con rùa đen, và đáp án dĩ nhiên là người này tính cách lãnh đạm, nhưng lại có chí lớn, lấy con rùa đen để ví von đan dược của hắn có thể vạn năm trường tồn.

Hầu tiểu muội đứng ở cách đó không xa, giờ phút này hai mắt mở to, lộ ra vô cùng sùng bái. Bởi vì bị Bạch Tiểu Thuần dạy dỗ, nên bây giờ nàng đã là người sùng bái Tiểu Ô Quy nhất ở trong tông môn, thậm chí nàng còn phát động không ít đồng môn cùng hợp lại một chỗ, tạo thành một cái Tiểu Ô Quy liên minh.

“A, là Tiểu Ô Quy!” Hầu tiểu muội thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên, kinh hỉ chỉ vào bàn đấu giá.

Âm thanh xôn xao, bởi vì Tiểu Ô Quy xuất hiện mà lập tức oanh động. Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc này lại không còn là chất vấn, hay tức giận mắng nữa, mà tất cả sau khi nghĩ tới điều gì, đều chấn động tâm thần.

“Đây là biểu hiện truy cầu cực hạn của hắn!”

“Người này là thiên kiêu, tính cách cao ngạo. Luyện Linh đan dược không phải là vì mua bán, mà là vì sự tinh túy của dược đạo, vì kiếm tìm, vì cố chấp!”

Ngay cả những đệ tử nội môn vô cùng đau đớn lúc trước kia, lúc này cũng hai mặt nhìn nhau, dồn dập thở sâu, ngưng trọng nhìn qua viên thuốc đó. Giờ phút này đã không còn có ai cho rằng đối phương là đang khoe khoang Luyện Linh ba lần nữa.

“Thì ra là vị thiên kiêu này. Ta hiểu rồi, người này không phải là phát rồ, cũng không phải vì buôn bán. Người này có chí lớn, đây là biểu hiện của cố chấp, cố chấp với đan dược của chính mình, muốn phẩm chất phải đạt đến tận cùng!”

“Rất lợi hại, cũng rất kinh người. Loại cố chấp với hoàn mỹ đan dược này, loại nghị lực này rất đáng để cho mọi người chúng ta học tập!”

“Luyện Linh ba lần, có thể tăng lên ba phẩm chất. Nói cách khác... Bản thân viên thuốc này chính là trung phẩm, không hổ là Tiểu Ô Quy, luyện dược tạo nghệ đã vượt xa chúng ta!”

“Viên thuốc này đáng để lưu niệm, ta xác định muốn có rồi!!” Trong mắt của từng tên đệ tử nội môn kia lộ ra ánh sáng mãnh liệt. Viên đan dược này không thích hợp để cho bọn hắn nuốt vào, nhưng lại làm cho bọn họ cảm nhận được từ trên đó một cỗ tinh thần.

Tựa như bọn hắn nhìn đan dược cũng như nhìn thấy được một thân ảnh thiên kiêu không màng danh lợi, một lòng mang chấp niệm truy cầu dược đạo cực hạn.

Nhìn thấy mọi người ở bốn phía cải biến, Bạch Tiểu Thuần vốn đang theo cùng với mọi người một lòng căm phẫn, giờ phút này tay đang giơ lên, mở to mắt, ng8 ngác nhìn xuống. Nghe thấy lời của bọn hắn, mặt Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên đỏ rần.

“Bọn hắn...Bọn hắn đang nói ta sao...” Bạch Tiểu Thuần kích động run rẩy. Chính hắn cũng không phát hiện ra, mình vốn lại ưu tú đến vậy. Giờ phút này hắn như bừng tỉnh đại ngộ, rất muốn hét lớn lên một tiếng, nói với tất cả mọi người, mình chính là cái tên Quy gia danh chấn thiên hạ kia!

Đúng lúc này, Tiền Tụng đứng ở trên đài đấu giá ho khan một tiếng, trong mắt lộ ra một vòng vui vẻ.

“Nếu như tất cả mọi người đã nhìn ra, như vậy viên đan dược có ý nghĩa tượng trưng này, giá thấp nhất năm trăm linh thạch, mỗi lần ra giá không thấp hơn năm mươi linh thạch!”

Phương thức đấu giá này làm cho Bạch Tiểu Thuần hít vào một ngụm khí. Đây đã là một cái giá trên trời, tuyệt đại đa số đệ tử ngoại môn căn bản là mua không nổi. Nhưng ngay sau đó, Bạch Tiểu Thuần lập tức trợn mắt há mồm.

“Sáu trăm linh thạch!”

“Bảy trăm linh thạch. Ở trên viên thuốc này có ẩn chứa tinh thần dược đạo, ta nhất định phải có!”

“Tám trăm, người nào dám tranh giành cùng với ta!” Những đệ tử nội môn kia lập tức ra giá, âm thanh vang lên khắp bốn phía, trong thời gian ngắn ngủi đã làm cho nơi đây nhen nhóm sôi trào.

Rất nhiều âm thanh ra giá không ngừng truyền ra, rất nhanh đã đẩy lên tới một ngàn năm trăm linh thạch.Bạch Tiểu Thuần miệng đắng lưỡi khô, hô hấp của hắn dồn dập, không cách nào tin vào tất cả những điều này.

“Điên rồi, đều điên cả rồi... Lại điên thêm một chút nữa đi... Cố gắng lên!! Các ngươi đều như vậy mới tốt chứ!” Bạch Tiểu Thuần kích động mở miệng.

“Một ngàn tám trăm linh thạch.” Chu Tâm Kỳ ở trong đám đông bỗng nhiên mở miệng. Âm thanh truyền ra lập tức làm cho vô số người nhìn lại, Bạch Tiểu Thuần cũng vội vã nhìn lại, cho Chu Tâm Kỳ cố gắng lên.

Giá cả cỡ này đã là cực hạn đối với đám đệ tử nội môn. Từng người, cho dù không cam lòng, nhưng lại chỉ có thể thở dài. Dù sao người nói ra cái giá tiền này chính là Chu Tâm Kỳ, mà bản thân nàng chính là thiên kiêu dược đạo, nàng đã lộ ra quyết tâm mua viên đan này, tất cả mọi người đều là đồng môn, cũng không tiện tiếp tục tranh đoạt.

Bạch Tiểu Thuần cũng phi thường hài lòng với cái giá này rồi. Hắn hận không thể chạy tới thay Tiền Tụng chốt giá. Nhưng nháy mắt, khi mọi người ở bốn phía không tiếp tục ra giá nữa, thì đột nhiên, một cái âm thanh thiếu nữ, mang theo kiêu ngạo cùng với không phục, mang theo một cỗ kình phong cay xè, bỗng nhiên truyền ra.

“Hầu tiểu muội ta là gia tộc tu chân đấy. Ta trả ba ngàn linh thạch!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.