Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 787: Đại hồn?



Nếu đổi thành người khác, trừ khi xác định địa điểm ngay chỗ này, nếu không cũng không ai dừng lại quan sát quá lâu, Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, hắn dứt khoát không tìm kiếm chung quanh, thỉnh thoảng thi triển Thông Thiên pháp nhãn, lại qua mấy canh giờ, vào thời khắc tảng sáng, hình ảnh dãy núi trọng điệp dung hợp với nhau mới sinh ra một chút biến hóa, Bạch Tiểu Thuần vận dụng Thông Thiên pháp nhãn nhìn thấy điểm khác biệt thật nhỏ vừa sinh ra.

- Thì ra là thế!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động!

Cấm chế tự nhiên nơi này nhìn như phức tạp nhưng trên thực tế nó vô cùng đơn giản, vào thời điểm dãy núi và bóng của chúng trọng điệp với nhau sẽ xuất hiện biến hóa ngắn ngủi.

Thời gian trọng điệp khác nhau, phương pháp ra vào cũng khác nhau, lúc trước Bạch Tiểu Thuần bước vào nơi này là thời điểm cấm chế không tồn tại, lúc rời đi đã là sáng sớm.

Cho nên hắn nhớ rõ lộ tuyến, nhất định phải tới sớm hơn thời điểm tảng sáng một khắc, nếu hắn xuất hiện trong thời gian khác sẽ không tìm thấy đường vào.

Cho dù là thời điểm tảng sáng cũng cần một ít thủ đoạn đặc thù nào đó mới có thể giúp ngươi tìm được con đường chính thức, Bạch Tiểu Thuần không phải rất xác định nhưng lại có Thông Thiên pháp nhãn, nếu không hắn khó tới đây lần nữa.

Sau khi hiểu ra những điểm này, Bạch Tiểu Thuần lập tức bay xuống phía dưới.

Hắn thuận lợi tiến vào con đường xuyên qua cấm chế, trên đường đi hắn liên tục vận dụng Thông Thiên pháp nhãn dò xét chung quanh, rốt cục phải mất một giờ mới có thể tìm được động quật hắn rời đi vào mấy ngày trước!

Sau khi tới nơi này, Bạch Tiểu Thuần áp chế kích động trong nội tâm, hắn không lập tức đi vào động quật, hắn đi dạo chung quanh một vòng, lúc trước hắn rời đi đã từng lưu lại một ít bố trí, nếu có người đến sẽ xuất hiện một ít mánh khóe lưu lại trên các bố trí.

Sau khi kiểm tra, Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn biết rõ mấy ngày qua không ai đến nơi này, lập tức yên tâm, lúc này hắn bay vào trong hố sâu, hắn theo thông đạo trực tiếp đi vào bên trong cung điện.

Vừa bước vào, Bạch Tiểu Thuần kinh hỉ nhìn thấy số lượng hồn trong cung điện đã khôi phục hơn trăm triệu như ban đầu, phải biết rằng lúc hắn rời đi đã thu thập hơn một nửa.

- Chẳng lẽ hồn nơi đây vô cùng vô tận.

Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ, hắn lập tức ném ra Tụ Hồn Đan sau đó kêu gào ngao ngao thu hồn cầu.

- Mười vạn chiến công!

- Trăm vạn chiến công!

- Ha ha, ngàn vạn chiến công!

Cảm xúc Bạch Tiểu Thuần sục sôi, hắn chỉ hận Tụ Hồn Đan của mình quá ít, lúc này hắn dùng thời gian hai ngày mới dùng hết hơn năm ngàn Tụ Hồn Đan, sở dĩ hao phí thời gian dài như vậy là bởi vì hắn muốn mỗi một viên Tụ Hồn Đan có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất, cho nên hắn không ngừng đi về phía trước, đi vào giữa đám oan hồn và bóp nát đan dược.

Hai ngày sau mang theo hơn năm ngàn vạn oan hồn trở về, Bạch Tiểu Thuần hưng phấn rời khỏi hang động, lúc ra bên ngoài liền chờ thời điểm tảng sáng, hắn theo con đường lúc trước rời khỏi nơi đây, hắn quay về Trường thành.

Hắn vô cùng khẩn trương trên đường quay về, có cảm giác người mang tài bảo quá lớn sợ mình bị người khác ăn cướp, càng sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn làm mình không thể thuận lợi quay về Trường thành, khi đó giấc mộng Vạn phu trưởng sẽ tan nát.

Cũng may mặt nạ của hắn vô cùng cường đại, đám thổ dân và hồn tu Man Hoang xem Bạch Tiểu Thuần như hồn tu, hơn nữa hắn cẩn thận cho nên đoạn đường này không gặp trở ngại gì, rốt cục đi tới c chiến trường bên ngoài Trường thành, lúc này hắn bước ra một bước, lại thi triển thần thông dung nhập hư không của Bất Tử Cấm, hắn thành công quay về Trường thành.

- Đã có hơn bảy nghìn vạn oan hồn, nếu đổi thành chiến công sẽ có số lượng khủng bố... Ta còn cách Vạn phu trưởng không ít... Ta phải cố gắng nhiều hơn.

Bạch Tiểu Thuần hưng phấn, hắn lại lo lắng trong động quật xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, vì vậy sau khi hắn quay về Trường thành cũng không đi luyện chế Tụ Hồn Đan nữa, hắn an bài thủ hạ đi năm đại quân đoàn mượn Tụ Hồn Đan.

Dù sao Bạch Tiểu Thuần luyện chế Tụ Hồn Đan suốt mấy năm qua đều chia cho tu sĩ năm đại quân đoàn.

Lúc này hơn ngàn người dưới trướng hắn đi mượn Tụ Hồn Đan, Bạch Tiểu Thuần không có nhàn rỗi, hắn đi vào trong chủ thành, đi tới bên ngoài cửa hàng trận pháp mua hết không biết bao nhiêu bộ trận pháp.

Dù sao hắn không biết thủ hạ của mình mượn được bao nhiêu Tụ Hồn Đan, hắn cũng muốn chuẩn bị quay về động quật nhiều lần để bắt oan hồn.

Mấy ngày sau, khi hơn ngàn thủ hạ dưới tay hắn mượn được chín vạn viên Tụ Hồn Đan giao cho Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần mừng như điên.

- Nhiều như vậy, nếu lần này ta có thể thành công... Như vậy thân phận Vạn phu trưởng sẽ là của ta, hơn chín vạn Tụ Hồn Đan, tăng thêm trước kia ta có không ít oan hồn...

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, hắn lại ra ngoài trong đêm.

Lúc này hắn quen việc dễ làm, sau khi đi vào dãy núi trùng điệp đúng vào lúc tảng sáng, hắn cũng không chậm trễ thời gian, Bạch Tiểu Thuần xuất hiện bên ngoài động quật và bố trí trận pháp chung quanh mới tiến vào trong động quật.

Nhìn oan hồn trong cung điện dưới mặt đất, chúng đã khôi phục số lượng hơn trăm triệu, Bạch Tiểu Thuần cười lớn.

- Lúc này ta sẽ có thân phậnVạn phu trưởng, nhất định có thể thành công!

Bạch Tiểu Thuần thoả thuê mãn nguyện, hắn lập tức tiến vào trong cung điện sau đó ném từng viên Tụ Hồn Đan ra ngoài.

Đan dược nổ tung ầm ầm không gián đoạn, mỗi một lần có Tụ Hồn Đan vỡ vụn sẽ có hơn một vạn oan hồn hóa thành hồn cầu, Bạch Tiểu Thuần hưng phấn không nhỏ, hôm nay số lượng Tụ Hồn Đan dồi dào chưa từng có, hắn kích động dùng thời gian ba ngày, rốt cục lần đầu... Thu sạch oan hồn trong nội cung.

Lại không qua một nén nhang, rất nhanh, trên không trung cung điện dưới đất xuất hiện một đám sương mù, không ngờ lại hóa thành hằng hà oan hồn, sau khi đám oan hồn vừa xuất hiện đều gào rú và không ngừng dò xét khắp cung điện, dường như chúng đang tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, lúc oan hồn vừa xuất hiện, hắn dứt khoát chờ đợi, tới khi oan hồn nơi đây đạt tới trăm triệu, lúc này hắn bắt đầu thu hoạch.

- Của ta!

- Đều là của ta!

- Ha ha, ta sắp trở thành Vạn phu trưởng!

Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, dường như nắm giữ được bí quyết cho nên tốc độ thu hồn nhanh hơn không ít, lúc hắn chỉ dùng hai ngày đã thu sạch oan hồn trong cung điện...

Không bao lâu, oan hồn đợt thứ ba xuất hiện...

Thời gian trôi qua bảy ngày, lúc Bạch Tiểu Thuần chờ đợi một đợt oan hồn mới xuất hiện, Tụ Hồn Đan của hắn còn thừa lại mấy ngàn viên.

Nếu Tụ Hồn Đan vẫn còn, Bạch Tiểu Thuần sẽ không rời đi, hắn hạ quyết tâm, nhất định phải sử dụng tất cả Tụ Hồn Đan mới rời đi, nhưng không biết tại sao, lúc này đã qua một nén nhang lại không có hồn mới xuất hiện.

- Ân? Không còn?

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy kỳ quái, hắn bay tới bay lui trong cung điện dưới lòng đất, sau khi chờ đợi suốt nửa canh giờ cũng không xuất hiện oan hồn mới, hắn ngạc nhiên không nhỏ.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.