Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, thừa dịp hoàn hôn lại đi Bạch gia, xem xét cẩn thận bên ngoài hồn triều của Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần phiền muộn phát hiện số lượng hồn triều không nhiều.
- Số lượng ít như vậy, ta đoán sẽ bị phát hiện rất nhanh, vì vậy nếu như muốn cướp phải đoạt cái lớn nhất.
Bạch Tiểu Thuần lại đi Thái gia.
Lúc này mây trên trời tối đen, rốt cuộc hắn đi tới bên ngoài hồn tràng của Thái gia, hắn dừng bước nhìn sang.
Hồn trận của Thái gia khác với Trần gia, cũng không vờn quanh Thái gia, chúng tương đối rải rác, lại vô cùng gần hoặc xa nhau vài chục dặm, trước mắt Bạch Tiểu Thuần đoán nơi này cách Thái gia hai mươi dặm, nơi này cũng không phải một chỗ, mà là có nơi khác tiếp nối.
Bốn phía hai hồn trận đều có trận pháp đơn độc, cho dù là đêm tối cũng sinh ra hào quang lạnh như băng, nếu muốn đánh phá, cho dù làNguyên Anh cũng cần công kích thật lâu mới có thể.
Một khi dẫn động trận pháp sẽ làm người Thái gia chú ý.
Trong trận pháp có một kiến trúc lơ lửng như tổ ong, mặt ngoài có vô số cái lỗ, có vô số hồn chui ra chui vào, số lượng nhiều tới mức Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập.
Bên trong hồn cấp độ nào cũng có, Nguyên Anh hồn rất nhiều, cũng có không ít hồn đặc thù xen lẫn bên trong... Trừ trong khu vực trận pháp ra, còn có hơn vạn hồn vệ huyễn hóa áo giáp bay ngang, trong mắt bọn chúng xuất hiện hào quang màu đỏ bảo hộ quanh hồn tràng, một khi có người ngoài bước vào trận pháp, bọn chúng sẽ lập tức liều chết tấn công.
Thậm chí trong hồn tràng còn có một ít kiến trúc, có thể nhìn ra đó là nơi Hồn Tu Thái gia đóng quân, tuy chỉ có hơn mười người và tu vi không cao, bọn chúng có thể điều khiển lực lượng trận pháp, đủ để kéo dài thời gian chờ người trong gia tộc tới.
Bởi vì khoảng cách hai hồn trận gần nhau, vì vậy tộc nhân Thái gia trú đóng ở nơi đây tụ tập trong một hồn tràng.
- Các ngươi đoạt của ta, ta liền đoạt các ngươi!
- Chỉ là hồn trận, đối với người khác mà nói khó như lên trời, đối với ta nó lại đơn giản... Bạch Tiểu Thuần ta phất tay cũng làm các ngươi tan thành mây khói...
Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lòng, hắn đi tới phía trước một bước, một bước này vừa bước tới, thân thể của hắn dung nhập vào trong hư vô, lúc xuất hiện đã không nhìn hồn trận, thậm chí còn không làm trận pháp sinh ra chấn động, trực tiếp xuất hiện bên trong trận pháp.
Sự xuất hiện của hắn quá đột nhiên, chẳng những làm tộc nhân Thái gia không kịp phản ứng, ngay cả hồn vệ chung quanh cũng sững sốt.
- Ngươi...
Tộc nhân Thái gia mở to mắt ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần, không đợi bọn họ bừng tỉnh, Bạch Tiểu Thuần đã nâng tay phải đánh một quyền.
Tiếng nổ lớn bộc phát trong hồn trận, khi bộc phát hóa thành cơn gió trực tiếp quét ngang tộc nhân Thái gia, vừa mới đụng chạm, đám người kia phun máu tươi, thậm chí không kịp kêu thảm hiết đã hôn mê bất tỉnh.
Vào lúc này đám hồn vệ đã kịp phản ứng, lập tức gào rú sắc bén, chúng từ bốn phương tám hướng bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần vô cùng bình tĩnh, hắn bước vào trong kiến trúc như tổ ong kia, bên trong có tiếng rít quanh quẩn, hồn triều bộc phát, chúng lao ra ngoài nhưng lại không nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, chỉ có thể vờn quanh và không ngừng kêu thảm thiết.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, nhìn vô số hồn triều trước mặt, hắn kích động nhưng không dám do dự, lập tức ném Tụ Hồn Đan ra ngoài.
- Phải nhanh... Tốc chiến tốc thắng!
Âm thanh oanh oanh quanh quẩn bốn phía, khi Bạch Tiểu Thuần ném Tụ Hồn đan ra ngoài, trong hồn tràng xuất hiện vòng xoáy, đám oan hồn bốn phía kêu tharmt hiết, chỉ trong nháy mắt lực hấp xả hút chúng tạo thành hồn cầu.
- Thật kích thích!! Phát đạt!!
Bạch Tiểu Thuần phấn khởi, ánh mắt không tự chủ nhìn hồn trận, hai mắt tỏa sáng, hoặc không làm, đã làm phải làm cho xong, hắn thừa dịp oan hồn tụ tập, hắn thu Tụ Hồn đan sau đó bước tới phía trước, trực tiếp xuất hiện trong hồn tràng thứ hai, cảnh tượng tương tự xuất hiện, ngay sau đó tiếng nổ mạnh quanh quẩn chung quanh, tiếng oan hồn gào thét, trong hồn tràng thứ hai xuất hiện nhiều vòng xoáy sinh ra hấp lực đáng sợ...
Cho dù là hồn vệ cũng không thể chạy thoát, Bạch Tiểu Thuần thuận tay thu đi, không qua nửa nén ngang, hai hồn tràng trống rỗng...
Bạch Tiểu Thuần rất cao hứng, hắn thu hồn cầu, oan hồn nơi đây quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần xem chừng đủ cho hắn sử dụng trong thời gian ngắn.
Nơi này có hai hồn tràng nhưng bị Bạch Tiểu Thuần cướp sạch, dường như trận pháp nào đó bị kích hoạt, chỉ trong nháy mắt trận pháp sinh ra tiếng cảnh báo và sinh ra ánh sáng cực mạnh, tia sáng phóng thẳng lên trời, Thái gia cách đó hai chục dặm có thể nhìn thấy.
- Đáng chết, hồn trận trống rỗng liền phát động trận pháp?
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, cùng lúc đó bên phía Thái gia nhìn thấy hào quang liền báo động, từng tiếng kinh hô trong Thái gia vọng ra ngoài, rất nhiều thân ảnh bay lên không trung.
- Xảy ra chuyện gì?
- Chỗ đó... Là hồn tràng!
- Xảy ra chuyện gì, trận pháp hồn trận bị dẫn động, hơn nữa còn là hai trận pháp cùng dẫn động.
Khi âm thanh quanh quẩn, tộc lão Thái gia không ngừng bay thẳng về phía hồn trận.
Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, hắn đang muốn rời đi liền dừng lại.
- Sau khi sử dụng Tụ Hồn đan sẽ tồn tại một ít dấu vết, nếu người có tâm nghiên cứu, nói không chừng sẽ đoán ra thân phận cảu ta... Muốn hủy diệt dấu vết nơi đây, bọn chúng biết ta làm là xong, cũng không liên tưởng tới dấu hiệu kia.
Bạch Tiểu Thuần biết rõ thời gian cấp bách, hắn lấy một đám hỏa diễm mười hai màu chuẩn bị luyện thành mười ba màu ra, trên thân thể xuất hiện trọng điệp, phân thân của hắn bước ra sauđoó luyện hỏa.
Nếu như muốn luyện hỏa diễm mười hai màu thành mười ba màu, động tác của hắn nước chảy mây trôi, có phân thân phối hợp nên tốc độ nhanh hơn.
Mà luyện hỏa không phải mục đích, thời điểm hỏa diễm mười ba màu xuất hiện, bởi vì phân thân tham dự cho nên bất ổn, đám hỏa diễm này bộc phát.
Khi bộc phát, thiên địa nổ vang, bầu trời biến thành màu đỏ, ngay sau đó từng đám mây lửa mười ba màu giáng xuống nơi đây...
Từ xa nhìn thấy thiên địa đỏ rực, hỏa diễm mười ba màu hàng lâm tạo thành nhiệt độ cao không cách nào tưởng tượng nổi, trực tiếp đốt cháy hai hồn tràng nơi đây.
Chẳng những đốt cháy tất cả dấu vết Tụ Hồn đan, ngay cả trận pháp cũng không chịu nổi, đã bắt đầu sụp xuống và tan vỡ, trong khoảng thời gian ngắn, ánh lửa ngập trời, thanh thế kinh người, đám người Thái gia hôn mê có thù hận với Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần không phải kẻ thích lạm sát người khác, trước thiên hỏa rơi xuống đã ném bọn họ ra xa.