Nhất Phẩm Quý Thê

Chương 33: Tranh Chấp





Trên giường đất ở thượng phòng, lão thái thái kéo tay Trâu thị, trên mặt không thấy vui sướng chút nào, ngược lại vỗ chính mình mặt già, căm hận nói: “Nha đầu kia khiến cái mặt già này của ta không còn lại một chút thể diện nào, nàng chính là tầm mắt quá cao, việc hôn nhân như vậy mà cũng giương nanh múa vuốt, mấy ngày nay xem người trong nhà đều là trợn trắng mắt, thật là tạo nghiệt.


Trong lòng Trâu thị cũng không biết là tư vị gì, nhìn thấy lão thái thái như vậy, thật đúng là không biết nên an ủi như thế nào.

“Chuyện đều đã như vậy, cô mẫu cũng đừng nghĩ quá nhiều, sau này cơ hội nàng có thể về nhà không nhiều lắm, hơn nữa con cũng biết Trương công tử, là người phong lưu, hình như Trương thiếu nãi nãi cũng mặc kệ Trương thiếu gia, nếu Hân Nhi an phận thủ thường, phỏng chừng còn có thể sống tốt, nhưng nếu lòng dạ quá cao, muốn kéo vị thiếu nãi nãi kia xuống ngựa, phỏng chừng không chiếm được chỗ tốt.


“Hừ, nàng mà an phận thủ thường, còn có thể đi làm thiếp cho người ta sao? Làm sao tiểu cô nương an phận thủ thường có thể làm ra việc vội vàng nhào vào lòng công tử có tiền được? Con gái xuất giá như bát nước hắt đi, ta xem như hiểu rõ, cháu gái lớn mà mấy năm nay ta yêu thương tâm nhãn nhiều muốn chết, về sau nàng thích làm như thế nào thì làm như thế đó, Đường gia chúng ta không dính chỗ tốt từ nàng, nàng cũng đừng nghĩ chúng ta giúp nàng, không thể để một nha đầu không biết liêm sỉ như vậy huỷ hoại Đường gia.


Canh giờ đón dâu là giờ Thân, mà lúc này ở Trương gia, Trương Lập Khôn mặc quần áo mới màu đỏ, nghiễm nhiên muốn làm tân lang lần nữa.

Trương lão gia và thái thái ngồi ghế trên ở nhà chính, nhìn bộ dáng không tiền đồ của con trai, sắc mặt đều trở nên rất khó coi.

Trương lão gia tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng qua chỉ là thiếp, cũng đáng để con tự mình đi nghênh cưới? Làm quản gia đi là được.


Trương Lập Khôn lại cợt nhả nói: “Cha, đó là quý thiếp.



“Quý thiếp chẳng lẽ không phải thiếp? Còn mặc đồ đỏ? Mau thay đồ cho ta, nếu không con đừng nghĩ ra khỏi cửa.

” Thứ gì, thấy nữ nhân liền không đi nổi, nha đầu nông thôn hạ tiện kia, nhìn thấy người có tiền liền nhào lên, không phải thứ gì tốt, không tốt hơn kỹ nữ trong nhà thổ bao nhiêu.

Mắt thấy cha già nhà mình thật sự khó thở, Trương Lập Khôn cũng không dám ngỗ nghịch quá mức, chỉ có thể trở về phòng thay quần áo.

Trương phu nhân nhìn nữ tử đứng bên người mình, lôi kéo tay nàng thở ngắn than dài, “Thu Lâm, cũng là nương vô dụng, quản giáo không được tiểu tử thúi kia.


Trương thiếu nãi nãi lại dịu dàng cười: “Nương, chẳng qua chỉ là một thiếp thất thôi, Khôn ca nguyện ý đón vào phủ, chúng ta liền dưỡng, lại không phải nuôi không nổi, nghe nói cô nương kia là người nịnh nọt, mà trong lòng Khôn ca cũng nhớ thương, nếu không cho đón vào, khó tránh khỏi sẽ ở bên ngoài thành ngoại thất, như vậy mặt mũi Trương gia chúng ta cũng không còn, không bằng đặt dưới mí mắt mình, dù sao cũng không kém một miệng ăn.


“Là không kém.

” Trương phu nhân gật gật đầu, “Cứ cho là dưỡng một con chó đi, nữ nhân kia có thể sử dụng thủ đoạn như vậy gả vào, chính là tâm tư bất chính, về sau con cần cẩn thận chút, hiện tại con đang có mang, không nên nghĩ lung tung rối loạn, nữ nhân mà, sinh con trai mới là chính sự, mặc kệ như thế nào, ở trong nhà này, ta và cha con cũng chỉ nhận một con dâu là con thôi.



“Con dâu đều hiểu rõ, nương yên tâm đi.


Nàng từng là người ôn hòa, hiện giờ trong phủ đã có hai người thiếp, một người là thông phòng mẹ chồng cho, một người là sau khi nàng có mang đề bạt nha đầu hồi môn của chính mình, hai người đều an phận, nhưng thực hiển nhiên, người thiếp kế tiếp này hướng về vị trí chính thê của mình, trước nay Đỗ Thu Lâm nàng cũng không phải người lương thiện, kế tiếp như thế nào, đều phải xem thủ đoạn từng người.

Giữa trưa dùng xong cơm trưa, Trâu thị giúp đỡ Trương thị thu thập chén đũa.

Trần thị mặt mày hớn hở đi vào, nhìn thấy Trâu thị lại hỏi: “Ai da tẩu tử, sao nha đầu Mẫn Nhi không tới?”
“Mẫn Nhi bị bệnh, thân thể không nhanh nhẹn, hôm nay là ngày lành của Hân Nhi, nên không cho nàng lại đây, miễn cho đen đủi.


“Haizz, này có gì đen đủi, đều là tỷ muội, tẩu nói một chút xem, sao lại trùng hợp sinh bệnh hôm nay chứ?”
Trâu thị đứng dậy, nhìn Trần thị, cười lạnh nói: “Có lời gì cứ việc nói thẳng, khuê nữ nhà đệ muội mệnh tốt không sai, con dâu bảo bối của ta cũng không phải tiện mệnh, người làm mẹ chồng như ta chính là yêu thương thực, đừng nói là bị bệnh, cho dù không bệnh, nếu nàng không muốn tới, ta cũng sẽ không miễn cưỡng, đệ muội chính là đại bá nương của con bé mà lại tàn nhẫn như vậy sao?”
“Nha, tẩu tử nói gì vậy? Muội cũng không có ý gì khác? Chẳng lẽ là tẩu chột dạ?”
“Ta chột dạ cái gì? Là chưa cho nhà ngươi tiền mừng cưới hay là sao?”
Vừa nói đến tiền mừng cưới, sắc mặt Trần thị liền trở nên rất khó xem, Bùi gia rõ ràng rất có tiền, lại keo kiệt chỉ cho mười đồng.

Đây rõ ràng là xem thường đại phòng bọn họ, thật là khinh người quá đáng.


“Tẩu……”
“Nương, Hân Nhi tìm ngài có việc.

” Đường Khiêm từ phía sau đi tới, nhìn Trần thị sắc mặt có chút khó coi.

Trần thị từ đáy lòng đánh rùng mình, mấy ngày nay hình như cả người con trai đều thay đổi, nàng nhìn tổng cảm thấy trong lòng mao mao, rõ ràng muội muội của hắn tìm một nhà chồng tốt, con trai lại không cao hứng chút nào.

Nhìn Trần thị mau chân rời đi, Đường Khiêm đi lên trước, áy náy nói: “Cữu mẫu đừng chấp nương con, nàng chính là như vậy, sửa không được.


Trâu thị cũng có chút tức giận, nhưng nhìn Đường Khiêm, trong lòng nàng cũng có chút tiếc hận, cũng cảm thấy không đáng giá thay đứa nhỏ này, có một đôi cha mẹ như vậy.

“Ta so đo gì chứ, chẳng qua là tranh chấp hai câu, bên này không cần con, con đi phía trước bận đi, phỏng chừng cỗ kiệu đón dâu sắp tới rồi.


“Dạ.

” Đường Khiêm cười khổ lắc đầu rời đi.

Trâu thị trở về ngồi xuống, chán ghét nói: “Đây đều là người nào a, đại phòng cũng chỉ có Khiêm Nhi là hiểu chuyện.



Trương thị cười cười, cũng không nói gì, vốn dĩ nàng không phải người hay nói xấu sau lưng người khác.

Mà Trâu thị nhìn Trương thị mềm yếu, lại đột nhiên thương tiếc con dâu mình, đại phòng là một ổ chuột lang, cha mẹ Mẫn Nhi vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng, rốt cuộc trước kia sống như thế nào, ngẫm lại cũng khiến cho lòng người run sợ.

May mắn là nàng gả tới nhà bọn họ, nếu không cô nương đang êm đẹp, không biết thanh danh bị người bại hoại đến mức nào.

Trâu thị không phản đối Đường Hân đề cao thanh danh chính mình, nhưng cũng không thể dẫm lên Mẫn Nhi chứ? Thật đúng là tàn nhẫn độc ác.

Buổi chiều giờ Thân vừa đến, đội ngũ đón dâu liền tới, Đường Hân cũng được bà mối phủ khăn voan.

Trương Lập Khôn tiến vào, đầu tiên là chắp tay với cha mẹ Đường Hân, sau đó đi thẳng đến trong phòng Đường Hân, nhìn thấy mỹ nhân dáng người quyến rũ, trái tim Trương Lập Khôn liền xôn xao, hai lời chưa nói, tiến lên trực tiếp chặn ngang ôm Đường Hân lên, sau đó gật gật đầu với gã sai vặt bên người, cảm thấy mỹ mãn bước nhanh rời đi.

Còn về lão gia tử và lão thái thái đang ở thượng phòng, cũng không mong Trương công tử có thể tiến vào khái đầu với bọn họ, ngược lại là một gã sai vặt đi đến.

Nhìn hai vị lão nhân tóc xám trắng, một thân mộc mạc, trong mắt gã sai vặt hiện ra một tia châm chọc.

“Lão gia tử, đây là một trăm lượng bạc thiếu gia nhà chúng ta cho các người, ngày hồi môn Đường Di nương sẽ không về, chính các người thu xếp một chút là được.

” Nói xong, gã sai vặt liền mau chân rời đi.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.