*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3hưng trong lòng nàng có một cảm giác rung động quen thuộc, cái cảm giác này nàng hết sức quen thuộc, đã từng trải qua năm lần! Nó khiến nàng cảm nhận rõ công lực tầng thứ sáu của mình sẽ đột phá vào lúc này! Nó khiến nàng trầm ổn hơn, dưới sự giúp đỡ của hắn, nàng từ từ dẫn dắt nội lực trong cơ thể, từ từ xông phá cánh cửa đó, không dám liều lĩnh, sợ sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng lúc luồng nội lực kia sắp đến cánh cửa nọ, đôi mắt ma mị của hắn híp lại, nội lực trong lòng bàn tay tràn vào trong cơ thể nàng khiến nàng ngẩn người. Kế hoạch3của nàng vốn định từ từ phá cánh cửa đó nhưng giờ đã bị hắn đảo loạn hoàn toàn, ầm một tiếng, cánh cửa kia đã bị hắn ngang nhiên dùng nội lực phá giúp! Sau đó, dường như có một dòng điện tỏa ra, bắn tung trong đầu nàng, giống như đốt từng đốm lửa khiến thân thể nàng cũng hơi run rẩy.
Sau đó tinh thần của nàng thoải mái, tinh lực dư thừa giống như trong cơ thể có một dòng nước chảy xiết, sắp lập tức phá cơ thể trào ra! Sau lần cọ xát này, nàng bỗng nhiên mở mắt ra, nâng hai tay lên... Ầm một tiếng! Dòng nước chảy xiết kia tuôn ra từ lòng1bàn tay, sau khi dòng khí kia rời khỏi lòng bàn tay nàng, nó đánh thẳng về phía một sườn núi cao phía trước, cách nàng mấy chục mét!
Lại “ầm” một tiếng thật lớn!
Sườn núi kia vang lên tiếng rồi đổ sụp, bùn đất và đá vụn trên mặt đất cũng bị nổ tung, lăn xuống hòa vào bụi đất trong tiếng ầm ầm chấn động! Sau đó tất cả bỗng yên tĩnh không tiếng động.
Lạc Tử Dạ không dám tin mở mắt ra, trợn to mắt nhìn tay mình, lại nhìn đống đá cách đó không xa.
Nàng thật sự quá quen thuộc, lúc bình thường Phượng Vô Trù đánh nàng cũng dùng lực công kích gần như vậy, mang theo9lực tàn phá và hủy diệt mạnh mẽ, khiến người khác nhìn mà... hưng phấn cả người! Khóe miệng nàng giật giật, đây chính là sức mạnh tầng sáu trong cơ thể nàng?
Trong lúc đang ngẩn người, nàng bỗng nghe thấy giọng nói ma mị lạnh lùng trong trẻo của hắn từ phía sau truyền tới: “Bị dọa rồi?”
Trong lời nói còn mang theo ý cười, Lạc Tử Dạ đưa mắt nhìn hắn, đối diện với đôi mắt ma mị kia của hắn, bỗng nhiên nhảy lên, nhào vào trong ngực hắn, môi chạm môi hắn, trong giọng nói mang vẻ hưng phấn: “Cục cưng nhảy lên moaz moaz moaz một cái!”
Sau khi ấn môi lên, cả hai cảm nhận được3nhiệt độ giữa môi của nhau.