*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3��Ngươi biết Lạc Tử Dạ là nữ từ lúc nào?” Thân Đồ Miêu liếc nàng, ánh mắt kia còn âm u hơn Tiêu Sơ Ảnh mấy phần. Giống như một con rắn độc dưới bóng râm đang thè lưỡi cảm nhận nhiệt độ xung quanh, nhưng cũng không có ý định tấn công ngay, dường như đang tìm kiếm nhiệt độ và thời cơ thích hợp hơn.
Nghe nàng ta hỏi vậy, Tiêu Sơ Ảnh nhìn về phía nàng ta: “Chuyện này ngươi không cần biết! Ngươi chỉ cần biết điều này ta và ngươi biết, người trong thiên hạ không thể biết. Đây cũng là điều kiện ngươi đồng ý trước khi ta nói bí mật này cho ngươi!”
Ban đầu là lời Long Ngạo Địch nói tiết lộ cho nàng biết giới tính3của Lạc Tử Dạ. Nhưng trong lòng nàng biết rõ tính tình người kia, nếu nàng dám công khai lan truyền chuyện này ra, gây phiền toái gì cho Lạc Tử Dạ, Long Ngạo Địch thật sự sẽ không bỏ qua cho nàng. Đương nhiên nàng không sợ chết, nhưng nàng sợ liên lụy tới cha, liên lụy tới vương phủ Dục Thành.
Nàng vừa nói ra lời này, Thân Đồ Miêu lập tức cười lạnh: “Ngươi cho là ta ngu lắm à? Lúc này trong mắt người trong thiên hạ Lạc Tử Dạ là đàn ông, đây chính là chướng ngại lớn nhất ngăn giữa bọn họ, nếu không phải Lạc Tử Dạ bằng lòng buông bỏ thân phận và địa vị hiện tại, như vậy Phượng Vô Trù sẽ không có cách1nào danh chính ngôn thuận đến với nàng ta, nhưng nếu chúng ta chọc thủng chuyện này thì có ý nghĩa gì?”
Nói rồi, nàng ta nghiêng đầu nhìn Tiêu Sơ Ảnh.
Tiêu Sơ Ảnh nghe đến đây, nhanh chóng đoán ra ý đối phương: “Đúng vậy, với ngươi mà nói, chuyện này không thể vạch trần được. Lấy tính cách của Phượng Vô Trù, chuyện hắn muốn làm cho tới giờ không có ai ngăn cản được, hắn nhất định muốn bảo vệ Lạc Tử Dạ, những người khác lại gây khó dễ khiến hắn không có cách nào. Mà lúc này ngươi công bố chuyện Lạc Tử Dạ là nữ, ngược lại sẽ khiến bọn họ sớm danh chính ngôn thuận đến với nhau hơn!”
“Cho nên ngươi cứ việc yên tâm, ta sẽ9không nói! Như vậy ta có thể hỏi ngươi, không phải ngươi vốn là người bên cạnh Lạc Tử Dạ hay sao, sao lại tới giúp ta?” Lúc Thân Đồ Miêu nói ra lời này, ánh mắt nhìn Tiêu Sơ Ảnh lộ ra chút hoài nghi.
Tiêu Sơ Ảnh liếc nàng ta: “Nếu ngươi không muốn tin tưởng ta, có thể coi như hôm nay ta chưa tới tìm ngươi!”
Nàng nói vậy, Thân Đồ Miêu lập tức cười: “Được, là ta không đúng. Nếu đã quyết định hợp tác, bản thân không nên hoài nghi! Lạc Tử Dạ nói nàng ta định ra tay với kền kền của ta như thế nào? Chỉ là một con chim mà thôi, nếu dùng tốt, nói không chừng còn có thể khiến Phượng Vô Trù mích lòng3với nàng ta!”