Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 208: Gọi một tiếng phu quân cho ta nghe xem (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

5au đó hắn mở rộng vạt áo của mình ra, để vạt áo trải dài trên nóc nhà như đóa hoa bỉ ngạn đang nở rộ, đôi mắt đào hoa tà mị của hắn cũng chứa đựng ý cười dịu dàng nhìn nàng, giống như đang đợi nàng đồng ý! Lạc Tử Dạ tối sầm mặt mày, nàng thấy hắn làm như vậy liền biết hắn nói được làm được. Nhưng mà người thì đã đến rồi, còn cậy giúp một lỗ trên nóc nhà, thế mà giờ lại ngồi chặn ở đó không cho nàng đi lên, thật là quá đáng mà!

Nàng nghiến răng nghiến lợi: “Doanh Tần, ngươi là bạn của ta mà lại làm khó dễ ta ngay2lúc này, người cảm thấy làm vậy hay ho lắm sao?” Nàng vừa nói xong, hắn nháy mắt mấy cái, cặp mắt kia giống như có thể hút hồn người khác. Thế nhưng khi nhìn nàng, ánh mắt hắn lại như mang theo nỗi buồn khó nói thành lời, hắn chậm rãi nói: “Thân là bạn tốt của ngươi, tất nhiên ta sẽ trực tiếp cứu người ra ngoài mà không dài dòng làm gì! Nhưng mà Tiểu Dạ Nhi à, trước khi vào thiên lao người nói với Lộ Nhi rằng nếu ta không đi cứu người thì bảo chủ tử của nàng ta đến cứu ngươi, nếu không người sẽ hãm hại Hiên Thương Dật Phong... Tiểu Dạ Nhi,8dù đã tìm ta rồi nhưng người vẫn để dành phương án dự phòng, thật sự làm cho người ta đau lòng mà!”

“Ha ha...” Trước nay nàng làm việc gì cũng có phương án dự phòng, đây là thứ mà lão đại dạy nàng nhiều nhất. Đặc biệt là khi nàng còn đang suy xét độ đáng tin của Doanh Tần, hiển nhiên là nàng sẽ không dễ dàng giao tính mạng của chính mình cho hắn!

Vì thế nên nàng mới nói với Lộ Nhi đi báo tin cho Doanh Tần đến cứu mình vào tối nay, nểu Doanh Tẩn không đến thì tìm Hiển Thương Dật Phong.

Nàng không ngờ rằng Lộ Nhi lại nói hết với hắn như thế, để6cho mình bị tên này gây khó dễ! Lạc Tử Dạ lau mồ hôi trên trán, suy nghĩ nên giải thích chuyện này như thế nào. Nhìn kiểu này thì e là hắn thật sự muốn tính sổ với nàng đây mà, nàng đành phải đồng ý thôi! Có điều, muốn nàng gọi hắn là “phu quân” để ra khỏi thiên lao cũng là một chuyện vô cùng thử thách người khác!

Vì thế nàng yên lặng không nói nữa. Không ai mở lời, bầu không khí bỗng nhiên trở nên căng thẳng.

Ngay lúc này đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến! Là Cấm vệ quân đang đến, không bao lâu nữa sẽ nhìn thấy có người trên nóc nhà, nếu3hiện tại không đi thì sợ rằng không kịp! Tròng mắt Doanh Tần lóe lên, không làm khó nàng nữa. Hắn nhấc tay lên, năm ngón tay khép lại, thân thể Lạc Tử Dạ lập tức bị nội lực cuốn lấy, không cần nàng dùng sức hắn đã kéo nàng ra ngoài!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.