*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hiện tại Vân gia gặp chuyện không may, phụ thân không dám nhúng tay vào chuyện này cũng như không cho phép ta gặp mặt nàng ấy, vì thế nên ta chỉ có thể lén lút đưa ra một chút bạc, hy vọng có thể giúp được phần nào hay phần đó, xin Thái tử hãy đồng ý!” Hạ Tiểu Hi lại tiếp tục hành lễ
Lạc Tử Dạ gật gật đầu, nói: “Ta đồng ý! Ngươi và Vân Tiêu Náo là bạn bè với nhau mà có thể có cảm tình sâu nặng như vậy, âu cũng là may mắn của cả hai!” Thật là làm cho người ta hâm mộ, việc này làm nàng nhớ tới Yêu Nghiệt kiếp trước với mình, dù cho một đồng tiền cũng phải tính toán rạch ròi2ra, ai dám nói tiến với nàng nàng liền liều mạng với người đó
Kiếp này khó khăn lắm mới gặp được một người bạn để mình hài lòng như Doanh Tẩn, thể mà hắn rõ ràng là có tiền lại làm bộ nói là không có
Bạn bè so với bạn bè thật là khiến cho nàng tức chết mà! Nàng bắt đầu hoài nghi nhân phẩm và vận may của mình, vì sao bạn bè kiếp trước lẫn kiếp này của nàng đều là những tên yêu tiền như mạng vậy chứ? Hạ Tiểu Hi nghe xong liền cười nói: “Bạn bè nên giúp đỡ lẫn nhau mới đúng, sao có thể bỏ mặc bạn bè trong lúc họ đang lâm vào tình cảnh khó khăn được cơ chứ? Tạ ơn Thái tử đã9đồng ý giúp đỡ! Nếu vậy thì xin công tử Thanh Thành hãy đưa số tiền này cho Thái tử!”
Thanh Thành chịu đựng ánh mắt nhìn chằm chằm như muốn giết chết mình của công tử, áp lực gật gật đầu: “Ừm, ừ ừ, ta biết rồi!” Làm sao gã biết Hạ cô nương sẽ tìm tới cửa chứ? Lúc đó trong lòng gã nghĩ rằng kỹ năng thêu thùa của Hạ cô nương không chỉ nổi tiếng trong giới quý nữ của Thiên Diệu mà còn tăng thêu một bức “Núi sông gấm vóc” theo lệnh của Hoàng đế Thiên Diệu nữa, cho nên danh tiếng ở các quốc gia khác cũng không kém
Vì thế nên gã đã nghĩ tới Hạ cô nương ngay khi công tử nói muốn may quần áo
Dù sao6người ta cũng là con gái của quan nhất phẩm trong triều đình, khi gã tìm tới cửa còn đang lo lắng suy nghĩ nên thuyết phục nàng ta như thế nào.
Không ngờ khi gã vừa nói ra yêu cầu thì đối phương liền đáp ứng ngay lập tức, thế nhưng tình hình hiện tại đã vượt ra khỏi dự kiến của bản thân rồi.
Hạ Tiểu Hi nhận được sự đồng ý của Thanh Thành xong rồi mới nhìn sang Doanh Tẩn
Nàng vừa nhìn một cái thì gương mặt phía dưới khăn che lập tức ửng đỏ, nàng vội vàng quay đầu đi không dám nhìn nữa, tiếp tục nói với Thanh Thành: “Công tử Thanh Thành đã lén lút cho người đưa tới phủ của ta các loại vải vóc như Lưu vận0đoàn, Vận cẩm đoàn, Minh hoa hòe, Thủy tiên tuyết, đây đều là những loại vải vóc trân quý và khó tìm nhất trên đời, đặc biệt là trên đời này chỉ có ba cuộn Minh hoa hòe mà thôi, thế mà công tử lại mang đến tận hai cuộn, đó là chưa nói tới vô số tơ vàng chỉ bạc
Khả năng kinh tế của công tử khiến cho tiểu nữ vô cùng thán phục, tiểu nữ chắc chắn sẽ hoàn thành ủy thác của công tử thật tốt, tuyệt đối không làm cho ngài thất vọng!” Lạc Tử Dạ chưa nghe rõ những loại vải vóc này, thế nhưng nàng dã nghe rõ từng lời giải thích mà Hạ Tiểu Hi nói
Loại vải sang quý như thế này trên đời chỉ có ba7cuộn mà thôi, thế mà người ta lại có tận hai cuộn!
Còn có vô số tơ vàng chỉ bạc để may một trăm bộ quần áo, lúc nàng đã nghèo tới mức phải ăn rau dại cầm hơi thì hắn lại dám nói bản thân không có tiền, trong khi đó rõ ràng là giàu nứt đố đổ vách tới cỡ này rồi?! Nàng thật sự muốn cười ha ha hai tiếng khinh bỉ đó!
Thanh Thành biết Hạ Tiểu Hi không biết rõ tình huống hiện tại cho nên mới nói những lời này, nhưng trong lòng gã thật sự cảm thấy nàng ta đúng là một tay đâm thọc tài năng, rõ ràng Thái tử đã dùng ánh mắt quái dị như thế nhìn công tử rồi mà nàng ta còn bổ sung thêm về giá trị của những thử kia nữa chứ, thật sự là...