Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 330: Thái tử đang show ân ái (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

7ân thường D: “Đúng vậy, ta cũng có cảm giác như thế

Có lẽ Thái tử đang muốn chứng minh cho bàn dân thiên hạ biết, ai dám chọc vào Nhiếp chính vương điện hạ, kết quả đều rất thảm

Nhưng y lại ngoại lệ, cho dù có mang binh lính tới mắng Nhiếp chính vương cũng không hề gì?” Lạc Tử Dạ ngồi ở đằng kia, vừa chỉ huy thuộc hạ đứng trước phủ Nhiếp chính vương gào thét, vừa nghe những đối thoại này, khóe miệng không nhịn được mà giật mạnh mấy cái, mí mắt cũng nháy liên tục! Những người này thật đúng là, không biết tại sao bọn họ đều mù quáng tin tưởng Phượng Vô Trù như vậy, tên khốn kiếp Phương Vô Trù kia, rõ ràng, rõ ràng là hắn đã giữ tiền của nàng, thế mà bọn họ đều tin rằng hắn không làm2như vậy!

Còn nữa, show ân ái là cái quỷ gì?

Hóa ra người cổ đại đã biết dùng những từ ngữ như vậy rồi ư? Mà Ma Già và Ma Tà ở cửa phủ Nhiếp chính vương nghe được đối thoại của dân chúng, cảm thấy chuyện này rất có khả năng, rất nghi ngờ Thái tử đến đây để..

show ân ái! Người của Thần Cơ doanh đều thấp thỏm trong lòng, nói thật, bọn họ vẫn hy vọng Thái tử tới chỉ để khoe ân ái, bởi vì mặc dù bọn họ tình nguyện vào sinh ra tử với Thái tử, nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ thích đang yên đang lành lại tìm đến cái chết đầu

Đứng chửi mắng trước cửa phủ Nhiếp chính vượng, đúng là có mấy cái đầu cũng không đủ chém!

Cho nên, tốt nhất là Thái tử điện hạ chỉ đến để9đùa vui một chút là được, giống như những gì dân chúng phỏng đoán, Thái tử có thể khoe ân ái, Nhiếp chính vương điện hạ sẽ không làm gì bọn họ hết

Bọn họ còn chưa muốn chết

đâu..

Biểu cảm của Tiêu Sơ Cuồng và Thượng Quan Ngự đều hơi phức tạp, trong lòng bọn họ đều biết Thái tử không phải người rảnh rỗi, cho nên ngài ấy làm như vậy nhất định là có lý do của mình, nhưng bọn họ ngẫm nghĩ hồi lâu mà vẫn không biết lý do mà Thái tử làm vậy là gì...

Lẽ nào là chri số thông minh của bọn họ đã tụt giảm rồi sao? Mà vào lúc này, bên trong phủ Nhiếp chính vương

Diêm Liệt đứng ở giữa đại điện, không dám ngẩng đầu lên, hỏi: “Vương, ngài nói xem Thái tử đang muốn làm gì? Y thật sự không muốn6sống nữa, muốn đối đầu với chúng ta?” Dảm mang quân đến trước cửa gào tên của Vương, tự xưng “ông dây”, đòi trả tiền! “Hừ!” Nhiếp chính vượng điện hạ cười lạnh một tiếng, tiện tay buông ly rượu đang cầm xuống, giọng nói uy nghiêm lẫm liệt đầy áp bức vang lên: “Không phải Lạc Tử Dạ không cần mạng nữa, y chỉ muốn đòi tiền, còn muốn Cô luyện binh giúpy mà thôi!” Diêm Liệt hơi sững sốt, không hiểu cho lắm

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn sang Phượng Vô Trù: “Giúp Thái tử luyện binh” “Biện pháp có thể khiến cho binh lính nâng cao sức chiến đấu và sát phạt trong thời gian ngắn nhất là gi?” Phượng Vô Trù không trả lời câu hỏi kia mà hỏi ngược lại Diêm Liệt.

Diêm Liệt lập tức trả lời: “Muốn trở thành một quân nhân đúng nghĩa thì0nhất định phải rèn luyện ở trên chiến trường

Ý của Thái tử là muốn thông qua việc ra tay với chúng ta, để binh lính của phủ Nhiếp chính vương xuất quân, giao đấu với người của Thần Cơ doanh, nâng cao sức chiến đấu?”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.