Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 346: Cô đi ra trừng trị cái tên đê tiện lắm mồm kia (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chờ hai người đi vào hậu viện, hắn lại nhìn Ma Tà một cái, hạ giọng nói: “Dựa theo tính tình của Lạc Tử Dạ thì e rằng không qua bao lâu nữa y sẽ trốn đi vì thể diện của mình! Trước khi cô trở về nhớ ngăn Lạc Tử Dạ lại!” Ma Tà lập tức nói: “Vương, thuộc hạ biết rồi!” Phượng Vô Trù vừa dứt lời liền hừ một tiếng rồi đi ra ngoài!

Ma Tà nhìn theo bảng lưng chủ nhân của mình, quanh thân hắn tràn ngập sự tàn bạo, đáng sợ, ma quái, tất cả đều chứng tỏ một chuyện duy nhất, lần này Vương thật sự muốn giết người! Cho nên Vương muốn ngăn cản Thái tử chắc là để Thái2tử không đi ra ngoài phá hỏng việc này chăng? Vương muốn giết người mà bị Thái tử trông thấy thì không tốt lắm, nếu như không ngăn cản thì cũng là phiền toái không nhỏ đâu!

Gã nghĩ tới đây liền lắc lắc đầu, ôi, đàn ông khi yêu thật là..

À, hở!!

Hiện tại Thanh Thành đang ở bên ngoài cũng trong tình trạng câm nín, gã liếc Doanh Tần một cái, lén lút nói: “Công tử, tuy rằng dựa theo tính nết của Phượng Vô Trù thì hắn ta dễ bị ngài chia rẽ thật, nhưng mà Phượng Vô Trù không phải đồ ngốc, vì sao ngài lại làm vậy...” Chẳng lẽ là rảnh rỗi quá không có chuyện gì làm à? Đúng vậy, tuy rằng người9dân ở đây đều đang đồng cảm với công tử nhà bọn họ, nhưng mà việc này có tác dụng gì đâu? Làm gì có người dân bình thường nào dám đi vào lôi Thái tử ra đây? Sau khi Doanh Tần nghe xong liền nhếch đôi môi mỏng đẹp đẽ lên, tạo ra độ cong cực kỳ xinh đẹp và hấp dẫn, giống như một con hồ ly tinh đã tu luyện ngàn năm vậy, đúng là không uổng công Phượng Vô Trù mắng hắn là hồ ly tinh!

Đôi mắt tà mị của hắn hơi nheo lại, giọng nói lơ đãng chậm rãi vang lên: “Nhưng mà người quên rồi à, Tiểu Dạ Nhi là chúa sĩ diện, sao mà y có thể mặc cho mấy6người này nói bậy bạ được, như vậy có khác gì nói cho tất cả mọi người rằng Phượng Vô Trù mới là người chủ động trong mối quan hệ giữa hai người bọn họ không? Nhất định, sẽ ra đấy, mày tự ra ngoài thì tốt hơn nhiều so với việc ta hay bất cứ người nào lồi ra, đúng không?” Việc Tiểu Dạ Nhi đi ra vì không muốn ở bên cạnh Phượng Vô Trù, không muốn sống dưới một mái hiên với hắn ta chẳng phải là tốt hơn so với việc hẳn ép buộc đưa Tiểu Dạ Nhi đi sao? Nếu Phượng Vô Trù biết chuyện này thì chắc chắn sẽ cảm thấy không thoải mái trong lòng.

Thanh Thành nói: “Chưa chắc là0Thái tử sẽ đi ra...”.

Phượng Vô Trù không phải là đồ ngốc! Phượng Vô Trù không phải là đồ ngốc! Phượng Vô Trù không phải là đồ ngốc! Điều quan trọng niệm ba lần

Doanh Tần khẽ cười: “Ta tin tưởng thực lực của Lạc Tử Dạ...” Doanh Tần tin, Phượng Vô Trù cũng không xem thường thực lực của Lạc Tử Dạ, cho nên hắn bước đi thật nhanh, muốn kết thúc trận giao tranh này trong thời gian ngắn nhất có thể!

Lạc Tử Dạ ở trong phòng đúng là cũng không làm bọn họ thất vọng

Nàng đi theo Ma Già lấy tiền, khiêng tài sản trên vai rồi sung sướng rời đi, trong đây toàn là đồ đáng giá của phủ Thái tử, không những thế,7khi nàng nói rằng Phượng Vô Trù đồng ý đưa nhiều tiền hơn thì ngay lập tức Ma Già cũng không hề hỏi nhiều mà đưa cho Lạc Tử Dạ một chống ngân phiếu, tổng cộng hơn mấy vạn lượng hoàng kim, nhiều đây là biết được phủ Nhiếp chính vương hào phóng tới mức nào! Sau khi nàng khiêng tiền đi ra liền nói bản thân phải đi vệ sinh, không thích bị nhìn lén nên bảo bọn họ tránh xa ra một chút

Trong lòng Ma Già biết sẽ xảy ra chuyện, nhưng vì Lạc Tử Dạ cứ đòi như vậy nên chỉ có thể tránh xa một chút

Cho nên kết thúc của câu chuyện là! Khi Lạc Tử Dạ sử dụng khinh công không thuần thục của mình lật người leo lên vách tường thì gặp phải Ma Già, hắn ta kéo nàng lại nhưng bị nàng đá ra, đám hộ vệ chạy đến bao vây nhưng không dám ra tay cũng không dám bắn tên

Lạc Tử Dạ leo lên làm gãy mấy nhánh cây, sau khi trải qua những sự kiện này.

Nàng đã chạy ra ngoài thành công!

Nàng vừa đứng trên nóc nhà thì nghe thấy một tiếng “Ầm” vang dội, Phượng Vô Trù và Doanh Tần ở ngoài cửa vẫn còn đang đánh nhau! Nàng quay đầu nhìn tài sản trên lưng mình, nếu hiện tại đi qua đó bác bỏ tin đồn, dù tài sản của nàng không bị nội lực của bọn họ làm cho nổ bay thì nàng cũng sẽ mù mất

Bây giờ nàng phải mang tài sản về phủ Thái tử trước đã rồi hẵng bàn tới những chuyện khác

Nàng nghĩ tới đây liền công tài sản chạy trước

Phượng Vô Trù đột nhiên quay đầu lại nhìn bóng lưng khiêng tiền chạy như bay của nàng, trong lòng tự nhiên thấy vừa tức giận vừa buồn cười, thế nhưng hắn vẫn ra tay đánh Doanh Tẩn không chút nương tay! Doanh Tẩn cũng thấy Lạc Tử Dạ, hắn nở nụ cười hài lòng..

Sau khi Lạc Tử Dạ trở về phủ Thái tử liền cất tiền ngay lập tức, đồng thời nhanh chóng lấy một phần đưa cho Thượng Quan Ngự và Tiêu Sơ Cuồng để bọn họ giải quyết chuyện binh khí

Đợi hai người bọn họ ra khỏi phòng của nàng thì nàng nhanh chóng ra khỏi cửa, muốn đi xem hai người đánh nhau thế nào rồi! Nhưng mà nàng chưa kịp ra khỏi sân của mình thì đã bị một cái bao tải trùm lên đầu! Bao tải buộc lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.