*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phượng Vô Trù liếc Diễm Liệt một cái, giọng nói từ tính lạnh lẽo của hắn mang theo một chút ngạo mạn và kiên trì: “Ngươi nghĩ là Cô không thể chịu nổi nữa hoặc là Cô sẽ ngã xuống?” Diêm Liệt ngày người, không dám nói tiếp nữa
Hắn thật sự cảm thấy nếu như bình thường thì Vương vốn phải ngã xuống từ lúc bọn họ đang đi xuống chân núi rồi, hơn nữa hắn cũng khẳng định rằng Võ Tu Hoàng không chạy được bao xa liền có người đến nâng ông ta về
Tính ra thì tình trạng của ông ta không tốt hơn Vương được bao nhiêu.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Phượng Vô Trù, hắn lại không dám nói ra câu này.
Nhiếp chính vương điện hạ cười giễu cợt một tiếng, trong lúc đang nói chuyện2thì hai người đã đi đến chân núi
Hắn hạ giọng nói rằng: “Diêm Liệt, người phải nhớ kỹ một điều, trên thế gian này không có ai có thể đánh bại Cô, nếu có kẻ như thể xuất hiện thì kẻ đó cũng sẽ chết trước Cô
Hiện tại Cô vẫn chưa tới lúc chết, dù thế nào đi nữa thì Cô cũng sẽ không ngã xuống, đặc biệt là khi chưa xác định được rằng Lạc Tử Dạ an toàn!”
Giọng nói của hắn vô cùng ngạo mạn, rét lạnh, mang theo sự khinh miệt với đối thủ của mình.
Diêm Liệt chợt hiểu ra vì sao Vương lại kiên trì như vậy! Vương bị thương nặng đến thế mà vẫn kiên trì ôm Lạc Tử Dạ xuống núi, không cần ai giúp đỡ là vì trong mắt Vương, ngài ấy có đủ9năng lực đồng thời bắt buộc mình phải có đủ năng lực để bảo vệ Lạc Tử Dạ
Cho nên trước khi Lạc Tử Dạ tỉnh dậy, Vương nhất định sẽ giữ bản thân tỉnh táo để canh chừng cho Lạc Tử Dạ.
Diêm Liệt không ngưỡng mộ Lạc Tử Dạ, hắn chỉ cảm thấy đau lòng cho bản thân vì hiện tại Vương đã rơi vào hố sâu vạn trượng rồi
Đêm qua hắn còn nhận được thư bí mật của lão vương gia gửi đến, trong thư nói rằng lão vương gia đã sớm biết hắn là người làm mai cho mối tình đoàn tụ này, nếu trước khi lão vương gia trở về hắn không...
Hắn không nghĩ ra cách phá hoại quan hệ của Vương và Thái tử, thì sau khi lão vương gia trở về nhất định sẽ trái chém6phải giết, nấu hắn thành một mâm đồ ăn
Hiện giờ mọi chuyện đã phát triển tới mức này rồi, sao hắn có thể phá hoại quan hệ của hai người được nữa? Hắn cảm thấy Vương không chỉ rơi vào hố sâu này mà khi Vương ôm Lạc Tử Dạ, thật giống như ngài ấy đang ôm thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của mình vậy
Mà đặc biệt là vẻ ỷ lại của Thái tử khi nằm trong lòng Vương cũng giống như y không còn gì để lo lắng nữa..
Hai người này rõ ràng là đều yêu thương lẫn nhau mà, làm sao mà phá đây?
Diêm Liệt chỉ có thể làm sao Kim Ngưu tác hợp cho Ngưu lang và Chức nữ, sao lão vương gia có thể mong đợi rằng hắn có thể làm Vương mẫu nương nương0chia rẽ uyên ương được chứ? Thêm nữa là hắn vô cùng khẳng định, dù cho bản thân muốn phá hoại thì tỷ lệ thành công cũng rất nhỏ, nhưng khả năng cao là hắn sẽ bị Vương chặt thành hai mâm đồ ăn
Cho nên hắn cảm thấy vô cùng đau lòng cho mình, đặc biệt đau lòng..
Mân Việt nhìn thấy bọn họ đi xuống núi mới thở phào nhẹ nhõm, hắn thấy sắc mặt Phượng Vô Trù không tốt, không cần nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra
Vì vậy hắn không nói gì mà trực tiếp đưa cho Phượng Vô Trù một cái bình sứ, bên trong bình có chứa thuốc có thể tạm thời kiềm chế nội thương.
Phượng Vô Trù không quan tâm thuốc ở trong bình là gì, hắn dùng một tay ôm Lạc Tử Dạ, tay7còn lại nhận lấy bình thuốc rồi uống luôn.
Đám người nhanh chóng quay về phủ Nhiếp chính vương, dù Lạc Tử Dạ trúng cổ độc gì thì cũng phải trở về phủ Nhiếp chính vương rồi Mân Việt mới có cách giải được, bởi vì toàn bộ thuốc và lò luyện thuốc đều ở trong phủ Nhiếp chính vương
Có điều, mọi người chưa đi được mấy bước
Bọn họ gặp được Doanh Tân đang vội vàng chạy đến, tình trạng của hắn không tốt hơn Phượng Vô Trù bao nhiêu, thậm chí là toàn thân hắn dính đầy vết máu, nhìn qua hơi thảm hại
Khi Nhiếp chính vương điện hạ nhìn thấy Doanh Tần thì hơi sửng sốt một lát, sau đó đôi mắt ma quỷ của hắn hơi nheo lại, ánh sáng màu vàng xuất hiện trong mắt.