*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Quả gia là một con chim thù dai! Bình thường nó hay bị Vương mắng là vô dụng, nên bây giờ tóm được cơ hội, tất nhiên là nó cũng muốn mắng Vương vô dụng
Nhưng nó gọi Thái tử là vợ của Vương, thế này cũng thật là...
Khụ khụ.
Nghe Diêm Liệt nói xong, Ma Tà và Ma Già gật đầu
Ma Già nói: “Vậy cũng đúng! Nhưng thủ lĩnh à, ngài có từng nghĩ tới chuyện nếu tiểu thư Tịch Nghiêu trở về, nàng ấy và Vương có phải sẽ..” Diễm Liệt dựa vào con sư tử đá, khẽ cụp mắt, làm như chưa nghe thấy gì...
Mà lúc này, trong phủ đệ của Lạc Tử Dạ
Tiểu thụ Doanh Tần đã nghỉ ngơi
Lạc Tử Dạ quan sát hắn một lát, cảm thấy chắc là sẽ không2có gì bất thường đâu
Thế nhưng nàng vẫn không yên tâm lắm, vì vậy vẫn chưa rời đi
Giường rất lớn, nàng dứt khoát ngồi trên đó vận công!
Nàng phong bể năm giác quan, sau đó điều chỉnh hô hấp, điều động nội lực toàn thân lưu chuyển khắp cơ thể.
Cảm giác thoải mái khi nội lực lưu chuyển nhanh chóng lan khắp toàn thân khiến nàng cảm thấy mình như đang ở trên một bãi cỏ xanh mát, liễu rủ bờ sông, gió nhẹ hiu hiu làm say lòng người
Nhờ vậy, cảm giác mệt mỏi trên người nàng dần giảm bớt
Đến hôm nay nàng mới biết, thì ra nghiêm túc vận công còn thoải mái hơn cả đi ngủ, lại còn có thể xua tan mệt mỏi nữa! Trăng lên đỉnh đầu
Thanh Thành canh9giữ trước cửa
Cứ canh một lát, gã lại quay đầu kể sát vào cửa nhìn trộm vào trong xem là công tử nhà mình có bị Lạc Tử Dạ “dê” hay không
Dẫu sao thì bây giờ công tử đang say rượu, rất có khả năng ngài ấy sẽ bị Lạc Tử Dạ nhân lúc cháy nhà hôi của.
Tuy nhiên, sau nhiều lần nhìn trộm, gã phát hiện quả thật Lạc Tử Dạ đang nghiêm túc luyện công, không có ý định làm gì công tử nhà mình.
Thế nên Thanh Thành không nhìn nữa
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi kia, nhìn tình trong phòng, hẳn không biết là nên mừng vì công tử không bị người ta “dê”, hay là có chút thất vọng và tiếc nuối nữa! Tới tận lúc nửa đêm về sáng, Doanh6Tần mới tỉnh lại! Cặp mắt đào hoa quyến rũ khẽ mở, sau đó nhìn chằm chằm nóc giường, rồi hơi ngây ngẩn một lát
Tiếp đó, hắn cảm thấy trán đau kinh khủng, đó là phản ứng đặc trưng sau khi say rượu
Hắn dần tỉnh táo lại
Hình như lúc hắn uống say, Tiểu Dạ Nhi đã trở lại thì phải
Chuyện này là sự thật hay là mơ nhỉ?
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ vẩn vơ, chợt nghe thấy tiếng hít thở đều đều bên tai
Hắn nghiêng đầu nhìn sang, thầy Lạc Tử Dạ đang ngồi xếp bằng, chắc là đang luyện công
Hẳn sững người, sau đó đôi môi mỏng khẽ nhếch lên
Dạ dày vẫn còn hơi quặn thắt, đây là phản ứng bình thường sau khi lên cơn đau dạ dày
Hắn chẳng cần0nghĩ cũng biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì
Lúc này, Thanh Thành ngoài cửa nhẹ nhàng bước vào phòng
Lạc Tử Dạ đã phong bể năm giác quan nên không hay biết gì.
Sau khi Thanh Thành vào phòng, để tránh mình nói to quá sẽ quấy rầy tới Lạc Tử Dạ, gã trực tiếp dùng thuật truyền âm, bí mật hỏi Doanh Tân: “Công tử, ngài vẫn ổn chứ?” Doanh Tần gật đầu, tự mình ngồi dậy.
Hắn nhìn lướt qua vò rượu trên đất, nhìn Lạc Tử Dạ rồi lại nhìn Thanh Thành
Sau đó hẳn khẽ mỉm cười, dùng thuật truyền âm không biết là đang hỏi nàng hay hỏi Thanh Thành nữa: “Ngươi có cảm thấy ta rất vô dụng không?”
Đương nhiên là Lạc Tử Dạ không thể nghe thấy truyền âm rồi.
Nhưng7Thanh Thành thì nghe được
Gã lặng đi trong giây lát, cũng dùng truyền âm trả lời: “Công tử, thuộc hạ đã theo ngài bao nhiêu năm nay, thuộc hạ hiểu ngài mà! Ngài cố tình uống rượu, tự hành hạ bản thân như thể chẳng phải là vì mong được Thái tử tha thứ mà thôi
Thế nhưng, cái giá này quá lớn
Vả lại đêm qua, trước khi ngài uống rượu cũng không chắc chắn đêm nay Thái tử có trở về hay không?” Thật ra gã thầm cảm thấy, tự làm tổn thương bản thân để mong người ta tha thứ là hành động cực kỳ ngu xuẩn
Thanh Thành nghĩ vậy, đương nhiên Doanh Tân cũng nghĩ đến.
Doanh Tần lặng người trong chốc lát, sau đó đôi môi mỏng khẽ nhếch lên
Lúc này, trong cặp mắt đào hoa trời sinh quyến rũ kia lộ ra một chút cô đơn
Hắn vẫn dùng thuật truyền âm, khẽ nói: “Nhưng ta hết cách rồi! Có lẽ trong mắt người khác, hành động này cực kỳ ngu xuẩn
Có lẽ sau lần say rượu này, bệnh của ta không thể khống chế được nữa, và ta không thể tỉnh lại nữa
Thế nhưng ta không quan tâm mấy chuyện này, ta chỉ muốn y tha thứ cho ta, tha thứ không còn một chút khúc mắc nào!”
Chứ không phải như nàng đã nói, tuyệt giao ba ngày, sau đó lại làm lành
Như vậy, cho dù có làm lành đi chăng nữa, nhưng cuối cùng quan hệ của bọn họ có tốt hơn không? Giữa hai người vẫn sẽ có vết nứt!
Hơn nữa, hắn không muốn đợi ba ngày.
Thanh Thành cúi đầu, muốn cười không được, mà muốn khóc cũng chẳng xong, lại càng không biết nên bày ra biểu cảm gì
Cuối cùng, gã đành nói: “Công tử, ngài có nghĩ tới chuyện sau khi ngài uống rượu, y vẫn thờ ơ với ngài hay chưa? Lần đánh cược này, phần thắng không nhiều, nhưng cái giá bỏ ra lại...” “Ngay từ lúc bắt đầu, ta chỉ xem như đây là ván cược nhất định sẽ thua!” Ngay từ đầu, hắn đã không dám hy vọng mình có thể thắng.
Thậm chí, hắn còn không dám chắc tối nay y có trở về hay không
Làm sao hắn có thể nắm chắc phần thắng đây? Thế nhưng, nếu không đánh cược một lần, ai mà biết được kết quả sẽ ra sao? Tiểu Dạ Nhi coi hắn là bạn, mà từ trước tới nay y vẫn luôn mềm lòng với bạn bè
Nhìn thấy hắn thành ra như vậy, cho dù Tiểu Dạ Nhi có oán có hận thể nào cũng sẽ xí xóa và tha thứ cho hắn.
Có lẽ ý nghĩ này rất đê tiện, nhưng hắn không quan tâm.
Thanh Thành thở dài, không biết nên nói gì cho phải
Mà gã cũng hiểu rõ, bây giờ có nói gì đi nữa cũng chỉ vô ích mà thôi! Công tử quá cố chấp, không buông bỏ được! Gã đang định đi ra ngoài..
Đột nhiên, trong không gian vang lên tiếng sáo kỳ lạ
Giai điệu tiếng sáo kia nghe rất hỗn loạn, cũng không có tiết tấu gì
Thế nhưng, Lạc Tử Dạ vốn đang tĩnh tọa lại bất chợt nhăn nhó mặt mày..
“Tiểu Dạ Nhi!” Doanh Tần vội đỡ lấy nàng, không biết chuyện gì đang xảy ra
Đúng lúc hắn cụp mắt nhìn xuống, bỗng thấy trên tay nàng, dưới làn da hình như có cái gì đang ngọ nguậy
Nàng vận công phong bể năm giác quan, lúc này giống như bị phá rối, khí huyết trào lên! Đồng thời, con sâu độc kia cũng dần dần lớn lên theo tiếng sáo
Nó nhanh chóng trườn lung tung khắp cơ thể nàng..
Cảm giác đau đớn lan tỏa khắp toàn thân
Lạc Tử Dạ cảm thấy kinh mạch trên người mình gần như sắp đứt luôn, đau không chịu: “Cổ độc Đoạn Trường?” Doanh Tần nhíu mày
Sắc mặt Thanh Thành cũng trở nên khó coi
Gã quay sang nhìn Doanh Tân: “Xem ra có người thổi sáo đánh thức cổ độc..
Công tử, Trong lúc Thanh Thanh nói thì Doanh Tần đã rạch cổ tay, sau đó hắn cũng rạch đầu ngón tay Lạc Tử Dạ, sau đó dùng máu của mì có thể thu hút mọi cổ độc, nhưng làm vậy sẽ dẫn cổ độc vào trong cơ thể mình đấy!”
“Ừ!” Doanh Tần gật đầu, cụp mắt nhìn con sâu từ từ bé lại
Sau khi ra ngoài, nó lập tức men theo cổ tay và trườn vào trong cơ thể h
Thanh Thành thở dài, không biết nên nói gì cho phải
Mà gã cũng hiểu rõ, bây giờ có nói gì đi nữa cũng chỉ vô ích mà thôi! Công tử quá cố chấp, không buông bỏ được! Gã đang định đi ra ngoài..
Đột nhiên, trong không gian vang lên tiếng sáo kỳ lạ
Giai điệu tiếng sáo kia nghe rất hỗn loạn, cũng không có tiết tấu gì
Thế nhưng, Lạc Tử Dạ vốn đang tĩnh tọa lại bất chợt nhăn nhó mặt mày..
“Tiểu Dạ Nhi!” Doanh Tần vội đỡ lấy nàng, không biết chuyện gì đang xảy ra
Đúng lúc hắn cụp mắt nhìn xuống, bỗng thấy trên tay nàng, dưới làn da hình như có cái gì đang ngọ nguậy
Nàng vận công phong bể năm giác quan, lúc này giống như bị phá rối, khí huyết trào lên! Đồng thời, con sâu độc kia cũng dần dần lớn lên theo tiếng sáo
Nó nhanh chóng trườn lung tung khắp cơ thể nàng..
Cảm giác đau đớn lan tỏa khắp toàn thân
Lạc Tử Dạ cảm thấy kinh mạch trên người mình gần như sắp đứt luôn, đau không chịu: “Cổ độc Đoạn Trường?” Doanh Tần nhíu mày
Sắc mặt Thanh Thành cũng trở nên khó coi
Gã quay sang nhìn Doanh Tân: “Xem ra có người thổi sáo đánh thức cổ độc..
Công tử, Trong lúc Thanh Thanh nói thì Doanh Tần đã rạch cổ tay, sau đó hắn cũng rạch đầu ngón tay Lạc Tử Dạ, sau đó dùng máu của mì có thể thu hút mọi cổ độc, nhưng làm vậy sẽ dẫn cổ độc vào trong cơ thể mình đấy!”
“Ừ!” Doanh Tần gật đầu, cụp mắt nhìn con sâu từ từ bé lại
Sau khi ra ngoài, nó lập tức men theo cổ tay và trườn vào trong cơ thể.