Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 398: Sau khi ta chết, người hãy thay ta bảo vệ y thật tốt (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, chỉ có hai người họ đối đầu mà thôi.

Thiếu niên đẹp nhất trên đời, đẹp như thiên sứ đi tới trước mặt Doanh Tần

Lạc Tiểu Thất ngồi xổm xuống, nhìn Doanh Tẩn chằm chằm: “Ngươi vì Thái tử ca ca mới thành ra thế này à?” Doanh Tần cười khẽ, gương mặt có một không hai trong thiên hạ kia lúc này càng khiến người ta thêm mê đắm: “Ta vì chính mình!” Vì Lạc Tử Dạ, hắn cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì

Vậy nên, không thể nói là vì Lạc Tử Dạ, hắn làm vậy cũng chỉ vì chính mình mà thôi.

Tất nhiên là Lạc Tiểu Thất hiểu ngụ ý trong lời nói của hắn,2vì vậy cũng không tranh luận gì

Hắn khẽ mỉm cười: “Doanh Tần, những gì ngươi có thể làm cho Thái tử ca ca phải chấm dứt tại đây thôi! Bây giờ người chết luôn, có được không?” “Ta còn lựa chọn nào khác sao?” Doanh Tần chăm chú nhìn Lạc Tiểu Thất, hé môi hỏi: “Vậy ta có thể biết nguyên nhân Thật hoàng tử muốn dồn ta vào chỗ chết hay không?” Chắc hẳn Lạc Tiểu Thất biết hắn không phải là người thích khua môi múa mép, cho nên hắn sẽ không nói cho Lạc Tử Dạ biết chuyện của Lạc Tiểu Thất và Long Ngạo Địch, lại càng không nói ra chuyện Thiên Tử lệnh ngày trước có9liên quan tới Lạc Tiếu Thất

Thậm chí hắn cũng không nhắc tới trận hỏa hoạn ngày đó là do Tiếu Minh Tử gây nên.

Vậy thì, tại sao Lạc Tiểu Thất lại muốn giết hắn?

Doanh Tần hỏi câu này, gương mặt trong trẻo của Lạc Tiểu Thất lập tức u ám như bị yêu ma che phủ, hai mắt trở nên ấm u hơn vài phần, nhìn như đã sa vào ma chưởng

Hắn gằn lên từng chữ: “Nguyên nhân à? Bởi vì ta ghét ngươi, ghét Phượng Vô Trù

Ta không thích các ngươi quấn lấy Thái tử ca ca

Thái tử ca ca là mặt trời, nhưng sự ấm áp của huynh ấy chỉ có thể thuộc về một mình ta mà thôi

Vì6vậy, ta muốn các ngươi phải chết! Lý do này đã đủ chưa?” Sau khi hắn thốt ra những lời này, Doanh Tần lại bật cười

Doanh Tần gật đầu, khẽ nói: “Đủ rồi! Thế nhưng, Lạc Tiểu Thất này, mặc dù bây giờ ta trúng cổ độc, nhưng người muốn giết ta cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ đâu!” Hai người đánh nhau, hắn chắc chắn có thể lấy đi nửa cái mạng của Lạc Tiểu Thất.

Lạc Tiểu Thất gật đầu, thản nhiên nói: “Ta biết chứ! Cho dù trận chiến ngày hôm nay, cuối cùng người có bẻ gãy cả hai chân của ta, ta cũng không ngại nhân cơ hội này diệt trừ ngươi! Thái tử0ca ca thấy ta mất đi đôi chân, có khi lại càng thương ta hơn đó! Thế nhưng Doanh Tẩn à, bây giờ chúng ta giao chiến, ta cùng lắm chỉ bị gãy mất hai chân mà thôi, còn người thì sao? Ngươi nhất định sẽ chết!” “Ừ, ta nhất định sẽ chết!” Doanh Tẩn mỉm cười, sau đó nhìn Lạc Tiểu Thất, tiếp tục nói: “Đã vậy, chúng ta ra điều kiện nhé! Ngươi lấy mạng ta, ta sẽ không phản kháng, ngươi cũng không bị thương một chút nào! Sau khi ta chết, ngươi hãy thay ta bảo vệ y thật tốt, được chứ?”

Nghe vậy, Lạc Tiểu Thất ngây ngẩn.

Trong khi đó, Lạc Tử Dạ rốt cuộc tỉnh lại7sau cơn đau đớn ngắn ngủi và quá trình phong bể năm giác quan

Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại nhìn thấy vết máu trên giường và cảm thấy đầu ngón tay hơi đau

Nàng cụp mắt nhìn ngón tay mình

Ngón tay bị cắt một vết nhỏ, nhưng trên giường lại loang lổ vết máu lớn

Đầu ngón tay nàng tuyệt đối không thể chảy ra nhiều máu như thể được

Trong lòng nàng hơi hoảng hốt, đưa mắt nhìn bốn phía

Doanh Tần đầu rồi? Tiếng sáo bên ngoài truyền vào phòng

Lạc Tử Dạ không biết tại sao lại xuất hiện tiếng sáo kỳ lạ này, cũng không biết nó từ đâu vọng đến

Nàng đứng lên, nhưng trong chốc lát vẫn còn cảm thấy đầu hơi choáng váng

Nàng cổ đưa tay vịn vào tường! Tình huống gì đây? Nàng cảm thấy tình trạng hiện tại giống hệt như lúc mới tỉnh lại ở phủ Nhiếp chính vương sau khi bị cổ độc giày vò một trận! Nàng còn đang cảm thấy khó hiểu thì Thanh Thành từ ngoài cửa chạy vào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.