*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngay sau đó, nàng chầm chậm mở miệng nói: “Trong mắt bản Thái tử, chúng sinh bình đẳng, đàn ông và phụ nữ không có gì khác biệt, kẻ mạnh và kẻ yếu cũng không có gì khác nhau, mọi thứ chỉ nói một chữ lý
Kẻ nào vô duyên vô cớ nhục mạ bản Thái tử, bản Thái tử sẽ không chút lưu tình nhục mạ lại
Ai tát gia một cái, gia sẽ đánh sưng mặt kẻ đó, đánh cho tỉnh thì gia mới thôi!”
Lời nói được cất lên ngắn gọn dứt khoát mà không hề thiếu phần mạnh bạo
Lời này khiến cho Võ Hạng Dương bị chẹn họng
Đương nhiên hắn không thể bảo rằng cách nói của Lạc Tử Dạ không đúng, suy cho cùng thói đời từ trước đến nay chính là có đạo lý đi khắp2thiên hạ, không có đạo lý nửa bước khó đi
Dĩ nhiên, rất nhiều lúc cường quyền có thể nghiền ép đạo lý, nhưng bàn về quyền vị, suy cho cùng đối phương là Thái tử một nước
Thái tử chính là người kế thừa ngôi vị Hoàng đế, đó cũng không phải là người mà thân phận hoàng tử và công chúa như bọn họ có thể so được
Vì vậy, cho dù Võ Hạng Dương có bất mãn, có tức giận nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn giữ im lặng, không lên tiếng nữa
Tiếp đó, toàn bộ khung cảnh trở nên yên tĩnh
Sau khi Nhiếp chính vương điện hạ nghe Lạc Tử Dạ nói nàng là người một lòng một dạ, hắn cười lạnh một tiếng không rõ ý tứ rồi quay về vương giá của mình, Lạc Túc7Phong giống như mắt mù, dường như không nhìn thấy gì cả
Cho đến khi nghe bọn họ nói xong, tranh chấp xong, ông ta giống như cuối cùng đã tỉnh khỏi cơn mơ, mở miệng nói: “Nếu Nhiếp chính vương đã tới rồi, vậy thì chúng ta xuất phát thôi!”
“Rõ!”
Đám hạ nhân đáp một tiếng.
Sau đó, thánh giá xuất hành
Lạc Tử Dạ nhìn một vòng, phát hiện ra tình huống này có chút kỳ lạ
Ví dụ như, đây vốn không phải là Hoàng để dẫn theo nàng và Phượng Vô Trù cùng đi tiếp nhận đầu hàng sao, tại sao còn có nhiều vương tốn công tử như vậy, còn có đám con gái đi theo nữa.
Trong đó có một người, nàng thấy còn rất quen mắt.
Chính là Hạ Tiểu Hi trước đó không lâu đã đến phủ nàng,9vạch trần chuyện Doanh Tần thật ra có rất nhiều tiền
Nàng khó hiểu, nghiêng đầu hỏi Đáp Đáp ở bên cạnh mình: “Có chuyện gì vậy, tại sao những người này cũng đi cùng thánh giá:
Đáp Đáp nhìn Lạc Tử Dạ chăm chú, sau đó mở miệng cười nói: “Khởi bẩm Thái tử điện hạ, bởi vì mùa đi săn sắp tới rồi
Ngài biết đó, mùa đi săn ở Thiên Diệu ta cũng không khác gilễ dạm ngõ giữa các vương tôn công tử và các thiên kim tiểu thư
Các công tử bắn trúng dã thú có giá trị liền tặng cho các thiên kim tiểu thư, nếu như cô nương đó nhận, chứng tỏ cũng có tình ý
Lần này, nhân dịp mùa đi săn tới, cho nên bệ hạ cũng nảy sinh suy nghĩ đổi nơi săn bắn5thành biên ải nước Nhung, là để các vị công tử nóng lòng muốn thử!”
Cánh đàn ông trời sinh thích chinh phục, những công tử này đương nhiên ai ai cũng nóng lòng muốn tỉ thí
Suy cho cùng bên biên ải không chừng còn có chó sói, mặc dù bắn chết thì hơi nguy hiểm nhưng cuối cùng lại càng chứng minh được thực lực!
Còn một điểm nữa, đó chính là biên ải nghèo khổ nhưng phong cảnh đặc sắc
Mặc dù phần lớn con cháu quan lại không muốn đến biên ải dốc sức cho đất nước nhưng thỉnh thoảng tới tham quan một chút thì mọi người vẫn rất mong đợi.
Sau khi Đáp Đáp nói xong, Lạc Tử Dạ liền hiểu ra
Trong lòng lại càng hiểu rõ, vì sao trước đó nàng hỏi dạo này có các hoạt3động như duyệt binh săn bắn hay không thì Phượng Vô Trù nói có.
Sau khi gật đầu tỏ ý đã hiểu, nàng liền phóng người lên ngựa
Dáng vẻ vô cùng anh tuấn tiêu sái, còn hất tóc mai của mình, nụ cười xinh đẹp lộ ra khí khái hào hùng, đúng là có thể so với một nhánh hoa lê đè lên hoa hải đường
Việc này khiến cho không ít các cô nương đang nhìn ở bên cạnh không kìm lòng nổi phải ôm lấy ngực của mình.