*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhưng mà bọn họ là bên đầu hàng, dù biết rằng những lời nhục mạ đang chờ mình phía trước thì bọn họ vẫn phải đi ra nghênh đón đối phương.
Cho nên người có vị trí thấp kém nhất trong các huynh đệ, không chỉ không được phụ hoàng xem trọng mà còn bị xa lánh nhiều năm qua như hắn mới phải gánh vác trọng trách này
Có điều là hắn không ngờ rằng Thái tử của triều đình Thiên Diệu lại nhiệt tình và thân thiện như thế.
Ai mà ngờ rằng ngay lúc hắn chuẩn bị xong tinh thần, tin rằng sau khi mình hành lễ xong rồi phải đợi nửa ngày trời mới nghe thấy đối phương nói cho hắn đứng lên thì Thái tử Thiên Diệu3lại đối xử nhiệt tình với mình như thế? Dù sự nhiệt tình này là thật hay giả, xuất phát từ điểm nào thì cũng khiến hắn có ấn tượng tốt về Lạc Tử Dạ.
Vì thế nên hắn lập tức mở miệng nói: “Đa tạ Nhiếp chính vương điện hạ, đa tạ Hoàng đế Thiên Diệu, đa tạ Thái tử Thiên Diệu!” Sắc mặt Lạc Túc Phong vẫn rất khó coi
Vốn trong lòng ông ta đã sắp sụp đổ vì đội Cấm Vệ quân của mình nhìn giống như là một đội khỉ hoang so với đám người của Lạc Tử Dạ rồi, ban nãy ông ta còn tính tự mình đáp lời để làm khó quốc gia không biết điều này một chút, không ngờ rằng Lạc Tử0Dạ lại đột nhiên xông ra...
Lại còn thay mặt mình! Ông ta bày tỏ rằng bản thân rất muốn tự nói, không cần bất kỳ ai thay mặt cả! Vì thế nên trong lúc không vui, ông ta liền trực tiếp nhìn Lạc Tử Dạ, giọng nói uy nghiêm của ông ta trở nên cực kỳ khó chịu, ông ta hạ thấp giọng lạnh lùng hỏi: “Thái tử, trẫm có cho phép con thay mặt trẫm à?”
Khóe môi Lạc Tử Dạ giật giật
Sau đầu nàng bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, trong lòng nghĩ bản thân chỉ lo nhìn trai đẹp, chào hỏi người ta vui vẻ mà quên mất điều này! Dù cho mọi người ở trong quan trường, trong thương trường hay là đang đi làm ở5công ty thì đều phải nhớ kỹ một câu
Đó chính là: “Nếu cấp trên chưa nói chuyện thì ngươi không được mở miệng”
Nếu không thì người đang tự cắt đường lui của mình, tự hủy tương lai, tự tìm phiền toái cho mình.
Lạc Tử Dạ vừa kích động một chút liền phạm vào điều tối kỵ, nàng lập tức xoay người xuống ngựa rồi quỳ xuống nói: “Phụ hoàng, việc này là do nhi thần buột miệng nói ra, xin phụ hoàng tha tội!”
Còn về Nhiếp chính vương điện hạ.
Từ lúc Lạc Tử Dạ bắt đầu thay mặt Lạc Túc Phong nói linh ta linh tinh để tiếp xúc với tên trai đẹp kia thì tâm trạng hắn vẫn luôn không tốt, vì thế nên hiện tại hắn nhìn4thấy nàng ngoan ngoãn quỳ gối dưới đất cũng chỉ hừ lạnh một tiếng chứ không hề nói đỡ cho nàng
Trong lòng hắn cũng cho rằng Lạc Tử Dạ thật là thiếu được dạy dỗ.
E rằng những lời cảnh cáo mà mình từng nói với nàng trước đó nàng đều không để ở trong lòng
Nếu hiện tại nàng dám thể hiện thái độ thân thiết với một tên trai đẹp khác ngay trước mặt hắn thì khi hắn không có ở đây, nàng còn có thể làm xằng làm bậy tới mức nào nữa?
Hắn nghĩ như thế, đôi mắt ma quỷ của hắn quét về phía Vương tử Hợp Tề vô tội kia, ánh sáng màu vàng xẹt qua đáy mắt
Hắn nhẹ nhàng xoay thanh sáo ngọc đen trên9tay vài cái.
Diêm Liệt biết rõ tính nết của Nhiếp chính vương điện hạ
Hắn vừa thấy tình huống trước mặt liền biết sắp có người gặp chuyện không may rồi đây
Lúc này Lạc Túc Phong vẫn còn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ông ta nhìn chằm chằm Lạc Tử Dạ như đang suy nghĩ nên xử lý y như thế nào
Có điều, Nhiếp chính vương điện hạ đã mở miệng trước, giọng nói ma mị từ tính của hắn chậm rãi vang lên: “Nếu Thái tử đã phạm sai lầm thì vừa lúc Cô đang khát nước, cần người hầu trà, không biết Hoàng thượng có nể mặt Cô hay không?”
Câu nói này của hắn không khác gì đang bảo vệ Lạc Tử Dạ
Nhưng mà hầu trà cũng không phải là chuyện dễ làm
Lạc Tử Dạ vừa nghe giọng của Phượng Vô Trù liền biết tâm trạng của hắn đang nằm ở mức không tốt”
Nàng cảm thấy hơi sợ một chút, nàng nhớ lại vừa nãy bản thân đã thể hiện thái độ quá mức nhiệt tình với chàng trai đẹp kia, mà tên Phượng Vô Trù này thì có tính chiếm hữu vô cùng mạnh!