Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 521: Vì nhân dân, chúng ta làm màu vĩnh viễn không bao giờ lùi bước (9)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cảnh tượng lúc này cực kỳ lạnh lẽo và nghiêm túc, đám người Gia Trác Phong thì bày ra vẻ mặt vô cùng đắc ý, Lạc Túc Phong thì tâm trạng nặng nề, các đại thần và các cô nương thì cảm thấy lo lắng trong lòng, các anh chàng đẹp trai do Hiến Thương Mặc Trần dẫn đầu thì dự định xem trò vui

Trong lúc ấy, Lạc Tử Dạ ném chỗ hạt dưa vẫn chưa ăn hết còn dư lại trong tay vào mâm, sau đó đứng dậy.

Nàng hỏi bọn họ: “Các ngươi xong rồi à?” Biểu cảm rất ung dung, dáng vẻ cũng rất tự nhiên, nàng còn thong thả phe phẩy cây quạt trong tay nữa.

Dáng vẻ này của nàng khiến người ta3không kìm lòng được mà liếc nhìn thêm vài lần, trong lòng suy đoán Lạc Tử Dạ ung dung như thế, lẽ nào y thật sự có chút bản lĩnh? Gia Trác Phong thấy dáng vẻ nàng tự tin, không hề có chút áp lực nào như thế, đuôi lông mày hắn nhíu chặt lại

Nhưng hắn vẫn lên tiếng: “Xong rồi! Xin Thái tử Thiên Diệu chỉ giáo!”

“Ừm, gia cũng chẳng có cái gì tốt mà chỉ giáo đâu

Nếu gia không cẩn thận chỉ giáo thêm vài câu, để cho các ngươi thành công ăn cắp và học trộm phương pháp luyện binh của Thiên Diệu chúng ta thì chúng ta quá thiệt thòi rồi! Cho nên cứ thế đi, gia qua bên kia chỉ huy0đây!” Nàng nói chuyện cực kỳ không khách sáo

Nghe Lạc Tử Dạ nói vậy, những người Thiên Diệu khác đều vui thầm trong lòng Thế nhưng ngoài ra bọn họ cũng rất buồn rầu, lo là Lạc Tử Dạ chỉ có tài khoe khoang chứ không có bản lĩnh thật sự!

Gia Trác Phong nghe xong, sắc mặt trở nên xanh mét

Thằng nhãi Lạc Tử Dạ này còn dám nói bọn họ muốn ăn cắp và học trộm phương pháp luyện binh của y! Hắn tức giận cực kỳ, cười lạnh một tiếng, sau đó cất lời: “Mời Thái tử! Ngược lại tiểu vương muốn xem thử xem rốt cuộc là Thái tử Thiên Diệu có bản lĩnh nhường nào!” “Ừ!” Lạc Tử Dạ không nói nhảm5nữa mà đi thẳng ra giữa sân

Nàng nhảy lên lưng ngựa, sau đó giơ một cánh tay lên, mở miệng hỏi: “Đội danh dự chuẩn bị thể nào rồi?” “Đã sẵn sàng, mời thái tử kiểm duyệt!”

Trong lúc nói chuyện, Tiêu Sơ Cuồng đã ngẩng đầu, nín cười một cách nghiêm trang, bày ra dáng vẻ vô cùng nghiêm túc

Hắn dẫn theo chín người, tính cả hắn nữa là tổng cộng mười người! Bọn họ ngồi trên lưng ngựa, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc.

Mỗi người lôi ra một khẩu súng, sau đó giơ súng lên bầu trời, cánh tay và thân người tạo góc một trăm ba mươi lăm độ! Nhìn từ phía bên, độ nghiêng cánh tay của bọn họ giống nhau như đúc.

Trong4khi đó, những người khác đều đang nhìn món đồ mà bọn họ đang cầm trong tay một cách khó hiểu

Vật kia là cái gì thế nhỉ?

Nó giống như hai cây gậy tinh xảo một dài một ngắn gắn vào nhau

Mà ở chỗ nối bị uốn cong có một cái gì đó hình vòng cung gắn vào, khiến người ta không biết đó là cái gì.

Mà ngón trỏ tay phải của mười người này đều cong lại, đặt vào trong đó, dường như đang chờ lệnh.

Lúc này, Nhiếp chính vương điện hạ vốn đang ngả người trong vương giá cũng ngồi dậy, khuỷu tay phải tì lên một bên chân đang gác trên ghế dài bằng ngọc đen

Đôi mắt ma quỷ bình tĩnh như bàn thạch,9ẩn giấu vẻ nghiền ngẫm

Lúc này, trên khuôn mặt vẫn luôn ngạo mạn khinh thường lại lộ ra vẻ tò mò

Hắn nhìn Lạc Tử Dạ...

Và cả vật trong tay đám người Tiêu Sơ Cuồng

Đây là thứ mà tên nhóc này tốn tiền tốn của chế tạo ra trong một đạo ở phủ đệ của Lạc Tử Dục ư? Hắn cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc đó là thứ gì mà lại bí mật như vậy, khiến cho Lạc Tử Dạ không muốn tiết lộ với hắn một chữ nào, lại còn thần thần bí bí trăn trở bấy lâu nay!

Mà lúc này, Lạc Tử Dạ xoay người chắp tay, nói với Lạc Túc Phong: “Phụ hoàng, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng! Xin người cho bắt đầu!” Nàng vừa nói xong, Lạc Túc Phong nhìn chằm chằm vào món đồ mới lạ trong tay những người kia một hồi lâu bằng ánh nặng nề, sau đó lên tiếng: “Bắt đầu!” Lạc Tử Dạ lập tức hô to: “Hỡi đội súng ống của Thần Cơ doanh, kiểm duyệt bắt đầu! Bây giờ, bắn súng chào mừng!”

Nàng vừa dứt lời.

“Pằng!”

“Pằng!”

“Pằng!”

Sau khi súng đồng loạt bóp cò, tiếng súng nổ đã dọa rất nhiều cô gái sợ hãi đến nỗi ôm đầu thét lên! Nhóm đàn ông ở bên cạnh cũng có không ít người nghiêng đầu nhìn sang, sắc mặt lại càng thêm tái xanh!

Mà ở trên sân, ánh mắt của những người có võ công cao cường cũng trở nên kinh hãi! Đó là thứ gì vậy? Mới vừa rồi, thứ bắn ra từ trong miệng ống xẹt qua nhanh như chớp, bọn họ suýt thì không nhìn thấy! Mà sau khi nhìn thấy vật đó bắn ra, bọn họ cũng chỉ thấy cái bóng của nó

Điều này khiến bọn họ nhận ra rằng, sợ là lực sát thương của món đồ này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.