Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 533: Phượng vô trù, chúng ta tuyệt giao, tuyệt giao đi (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lạc Tử Dạ bị kéo vào trong lòng hắn trong nháy mắt

Mặc dù nàng không vui lắm, đồng thời cảm thấy chuyện này sẽ ảnh hưởng tới hình tượng “tổng công” của mình, thế nhưng nàng cũng biết chuyện quan trọng nhất bây giờ không phải là vấn đề công hay thụ mà là nàng phải nhét tấm vải trên tay xuống dưới ngay lập tức.

Nếu không thì chẳng biết tiếp theo màu sẽ tuôn trào thành thủy triều hay lũ lụt gì đâu.

Tiếp đó, nhờ có ống tay áo của Phượng Vô Trù che chắn, nàng nhanh tay nhét tấm vải vào trong! Sau khi xong xuôi, nàng hoàn toàn phớt lờ Phượng Vô Trù, lại nhanh chóng nghiêng đầu nhìn sang Hiến Thương Mặc Trần rồi mở miệng nói: “Chuyện mời thái y nên chờ tới khi duyệt binh diễn tập quân sự xong rồi hãy nói tiếp

Bản3Thái tử là tổng chỉ huy duyệt binh đó, sao ta có thể vì vấn đề nhỏ nhặt của bản thân mà rời khỏi đài diễn tập quân sự được chứ? Ngay cả việc quốc gia đại sự ta cũng mặc kệ hay sao? Đương nhiên là ta phải chờ sau khi diễn tập quân sự xong rồi lại nói!” Miệng nàng nói vậy thôi, chứ trong lòng nàng cũng hơi căng thẳng đấy.

Chắc chắn là nàng không thể để ngụy xem bệnh, cho nên bây giờ nàng chỉ có thể dùng chiến thuật kéo dài thời gian

Sau khi diễn tập quân sự kết thúc, nàng lại nói rằng mình đã khỏe rồi, không cần ngự y chẩn bệnh nữa

Nàng cứ làm vậy thử xem có qua loa ứng phó được hay không!

Lạc Tử Dạ nói ra những lời vì nước vì dân như thể khiến cho những người mờ0mịt không biết gì cảm thấy cực kỳ cảm động

Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Thái tử lại có tấm lòng như vậy, trong lòng lúc nào cũng nghĩ tới đất nước và nhân dân!

Có lẽ trước đây bọn họ có thành kiến quá sâu với Thái tử nên đã hoàn toàn hiểu lầm ngài ấy rồi.

Tuy nhiên, nói thật lòng là khi mọi người nhìn thấy Nhiếp chính vương điện hạ đột nhiên vươn tay kéo Thái tử vào lòng, thật ra trong lòng bọn họ cảm thấy hơi là lạ, dù sao thì hai người này đều là đàn ông mà!

Thế nhưng Gia Trác Phong thì khác, trong lòng hắn không nghĩ tới điều này

Vừa thấy dáng vẻ kia của Lạc Tử Dạ và Phượng Vô Trù, hắn cảm thấy dường như quan hệ giữa hai người này không được đứng đắn, thế mà lúc này mình5lại tự tìm đường chết mà gây khó dễ cho Lạc Tử Dạ

Gia Trác Phong vừa nghĩ vậy, vốn dĩ sắc mặt hẳn đã tái mét sau khi xem xong màn biểu diễn của đội súng ống dưới trướng Lạc Tử Dạ, lúc này vẻ mặt hắn lại càng thêm khó coi.

“Ngươi còn muốn tiếp tục hả?” Nhiếp chính vương điện hạ lên tiếng hỏi, tuy là giọng nói không lớn nhưng hơi thở ma quỷ lại trêu chọc vành tai Lạc Tử Dạ để nàng nghe thấy rõ ràng

Mà trong giọng điệu hắn xen lẫn vài phần không đồng ý.

Nhiếp chính vương điện hạ có hiểu biết sơ sơ về vấn đề kinh nguyệt của phái nữ

Hắn cũng biết phụ nữ đang trong kỳ kinh nguyệt thì thân thể khá yếu ớt, không chỉ thế, một khi tâm trạng các nàng bức bối không yên thì rất dễ nổi4giận! Vì vậy, lúc này hắn cảm thấy Lạc Tử Dạ cần được nghỉ ngơi hơn là tiếp tục ở lại đây làm mấy chuyện này!

Hắn vừa nói xong, chân mày Lạc Tử Dạ hơi nhíu lại

Thật ra trong lòng nàng hiểu rõ hầu hết các mỹ nam có mặt ở đây đều không phải là người dễ bị lừa gạt

Phượng Vô Trù lại là một người tài năng xuất chúng không dễ bị đánh lừa

Thế nhưng lúc này hắn lại không mảy may cảm thấy tò mò mà ngược lại vẫn còn quan tâm tới nàng?

Điều này khiến nàng nhớ tới chuyện có một ngày nàng ở lại phủ Nhiếp chính vương một lát và đã để lộ sơ hở

Sau khi rời khỏi đó, nàng vẫn luôn lo lắng giới tính của mình có bị hắn phát hiện hay không

Bây giờ cái cảm giác lo âu này càng thêm9nghiêm trọng.

Mặc dù trong lòng Lạc Tử Dạ lo lắng đấy, thế nhưng trên mặt nàng lại không biểu hiện bất cứ cảm xúc nào.

Nàng chỉ đáp lời: “Không cần!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.