*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bộ binh là binh lính trên đất bằng, chẳng lẽ không quân là ở trên không sao? Quả nhiên, khi bọn hắn nghĩ như vậy thì Tiêu Sơ Cuồng đã mở miệng nói: “Giơ súng, chuẩn bị!”
“Vâng!”
Tất cả mọi người nắm chặt vũ khí, nhìn thẳng về phía trước! Bọn họ nhìn thẳng vào những con sói hoang đang rục rịch chuẩn bị công kích kia.
“Vào!” Một con sói hoàng đột nhiên nhảy lên, hơn nữa nó nhảy cực kỳ cao, nhanh chóng vọt đến chỗ của bọn họ
Hơn nữa, những con sói hoang này đều biết chiến thuật, vị trí chúng xông tới hoàn toàn không giống nhau.
Tiêu Sơ Cuồng lập tức nói lớn: “Ra tay!”
Hắn vừa nói xong, một đám người trong đội ngũ nhanh3chóng nhảy lên, thể hiện khinh công tuyệt vời của mình! Độ đồng nhất và trình độ khống chế khinh công của bọn họ khiến nhiều người trố mắt nhìn chằm chằm
Điều kỳ lạ nhất chính là sau khi những người này nhảy lên trên không, bọn họ đứng giữa không trung rồi tìm đúng vị trí của sói hoang, sau đó bắn “đùng” một tiếng
Muốn bắn một phát súng trong khi đang bay trên không thì cần khống chế sức lực cực kỳ tốt, hơn nữa vị trí cũng phải vô cùng chính xác
Bởi vì nếu hắn bay về phía trước một chút thì góc độ viên đạn bắn ra sẽ sai lệch, hơn nữa những con sói hoang kia còn đang di chuyển!
Nhưng sau khi0viên đạn đó bắn ra vẫn trúng những con sói hoang kia!
Hơn nữa, điều khiến người ta khiếp sợ là toàn bộ chúng đều bị bắn trúng vào đầu! Lạc Tử Dạ gật đầu hài lòng
Những người này đều là người am hiểu khinh công trong quân đội của nàng, nói thật thì thời điểm huấn luyện bọn họ là lúc khó khăn nhất! “Đùng”, “đùng”, mấy tiếng súng vang lên
Những tiếng súng lần này không còn đồng đều như lúc trước
Từng tiếng súng đơn độc vang lên, bắn xuyên qua đầu những con sói hoang, không hề lãng phí một viên đạn nào đã hoàn thành lần sát phạt này
Tiếp đến, tất cả mọi người đáp xuống đất
Bọn họ đồng loạt quay người, mở miệng nói:5“Báo cáo, nhiệm vụ hoàn thành!”
Bọn họ vừa nói xong, Tiêu Sơ Cuồng lập tức hô lên: “Tất cả mọi người, cả đội tập hợp!”
“Rõ!”
Lúc này, Lạc Tử Dạ cũng cao giọng tuyên bố: “Hiện tại, ta tuyên bố nghi thức quân diễn duyệt binh lần này, chấm dứt!” Sau một hồi ngây người, thán phục và không dám tin, quần chúng vây quanh bọn họ cũng phục hồi tinh thần
Mọi người bắt đầu vỗ tay! Tiếng vỗ tay thật lâu vẫn chưa dứt, cứ rền vang phía sau không thôi
Lạc Tử Dạ chợt cảm thấy khí lạnh ở bụng mình nặng hơn một ít
Lúc này Hiến Thương Mặc Trần bỗng nhiên nhìn sang, hắn hờ hững liếc Lạc Tử Dạ một cái rồi hỏi: “Thái tử4điện hạ, máu vẫn còn chưa ngừng chảy sao? Sắc mặt ngài khó coi như thế, bản vương đề nghị Thái tử lập tức mới ngự y xem một chút đi!”
Gần như ngay lúc Hiến Thương Mặc Trần mở miệng, Nhiếp chính vương điện hạ cũng phát hiện sắc mặt của Lạc Tử Dạ dần dần tái mét
Tim hắn như thắt lại, Lạc Tử Dạ lúc này cũng nhíu mày nhìn về phía Hiên Thương Mặc Trần, cắn răng nói: “Gia đã nói mọi chuyện là do nóng quá, không cần ngự y xem!”
Nàng vừa nói câu đó, trên mặt Hiến Thương Mặc Trần thoáng hiện lên vẻ nghi ngờ
Thật ra thì từ lúc mới bắt đầu, hắn cảm thấy không thể tin được chuyện Lạc Tử9Dạ nói nóng quá gì đó
Lúc này, hắn nhìn thấy sắc mặt nàng không tốt nên mới hỏi thêm một câu
Nhưng mặt nàng đã trắng đến mức đó mà vẫn còn không chịu để ngày khám, chuyện này...? Nhiếp chính vương điện hạ nhìn lướt qua sự hồ nghi trên mặt Hiên Thương Mặc Trần rồi lại nhớ lại chuyện những cô nương kia mơ ước tới Lạc Tử Dạ
Khóe miệng hắn giật giật, hắn đứng dậy ôm lấy Lạc Tử Dạ rồi định rời đi
Đồng thời, đôi mắt ma quỷ đảo qua mặt Lạc Tử Dạ, giọng nói lành lạnh từ tính vang lên: “Thái tử cần gì phải miễn cưỡng, nhất định phải nói là do nóng quá, rõ ràng là đêm qua do Cô làm!”
“Cái gì?” Lạc Tử Dạ choáng váng
“Hả?” Cả đám cũng choáng váng luôn rồi
Sau khi Lạc Tử Dạ kịp phản ứng, nàng lập tức nổi giận, cắn răng nói: “Nói bậy, là do nóng quá! “ “Do Cô làm”
“Do nóng!” Nàng tức giận đến nỗi sắp rơi nước mắt luôn
Nàng là một tổng công, hơn nữa còn làm màu cả buổi như vậy mà hắn lại nói như thế thì chẳng phải là nàng bị hắn đè sao? Còn biến thành tổng thu nữa! Không thể nào, không đời nào nàng lại chịu.
Nàng vừa nói xong, hắn liền nhìn nàng với vẻ khó chịu
Âm thanh từ tính ma mị, mang theo chút hương vị cảnh cáo vang lên: “Cô nói là làm!”
Đây cũng là biện pháp tốt nhất trước mắt có thể giúp nàng hóa giải nguy cơ này, cũng là lý do tốt nhất để hắn có thể mang nàng đi ngay lập tức để chăm sóc cho nàng, cũng có thể tránh cho bí mật này của nàng bị những người khác phát hiện
Nhưng vật nhỏ này hoàn toàn không nghe lời, cũng không phối hợp!
Vừa nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của hắn, Lạc Tử Dạ cũng biết rõ mình đánh không lại hắn
Nàng xẹp miệng nhìn hắn cả buổi, lại nhớ tới tình huống trước mắt của mình, vì vậy chỉ có thể nhịn! Nhưng nàng lại đau lòng đến nỗi chảy nước mũi, nàng ra vẻ nửa ngày như vậy, hắn vừa nói câu đầu tiên đã đè nàng ở dưới thân
Mẹ kiếp, nàng chảy nước mũi ngậm nước mắt khóc thút thít: “Phượng Vô Trù, chúng ta tuyệt giao! Bị ngươi chiếm hết phần làm màu rồi, chúng ta tuyệt giao! Hu hu hu...”