*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9ắn còn lập tức bổ thêm cho tình địch của mình một đao: “Tiểu Dạ Nhi, cho nên vào thời khắc quan trọng, vẫn là vi phu đáng tin!”
Hắn vừa nói ra lời này, Lạc Tử Dạ liền cau mày không lên tiếng
Hiện tại nàng chạy trốn mệt mỏi như vậy, vậy mà đến giờ Phượng Vô Trù cũng chưa tới, kỳ thực trong lòng nàng hơi khó chịu
Bọn họ chạy ở phía trước, người của đối phương đuổi theo phía sau bọn họ
Không chỉ là truy kích, người của quân địch còn bắn tên vào bóng lưng của bọn họ, may mà phần lớn bọn họ đều có phản ứng nhanh nhạy nên tránh được! Nhưng như vậy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ rời đi của bọn họ.
Lúc này, Võ Hạng Dương không hề đuổi theo mà dừng lại, thổi sáo Vạn Cổ
Tiếng sáo3phong cách cổ xưa, mang theo nội lực truyền tới, gần như không cần bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ dựa vào tiếng sáo truyền đến đã đủ để tạo ra hiệu quả mà hắn muốn! Lạc Tử Dạ nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Doanh Tần đang bị nàng kéo chạy vội, trong lòng hơi lo lắng
Đương nhiên là Doanh Tần hiểu năng lo lắng cho tình hình của mình, lúc này đang trong quá trình chạy trốn, hắn sẽ không tỏ ra yếu kém gây trở ngại cho nàng
Cho nên hắn cố gắng nuốt ngụm máu đã trào ngược lên cổ họng xuống! Thế nhưng, kinh mạch đau đến nỗi gần như muốn đứt gãy đã khiến cho hơi thở của hắn hỗn loạn.
Âm thanh bé như vậy, nhưng Lạc Tử Dạ vẫn nghe ra được
Lúc này, việc bọn họ phải làm chính là tìm được một0nơi có thể ngăn cách tất cả các âm thanh, có thể ngăn cách tiếng sáo
Chỉ cần cổ trùng trong cơ thể Doanh Tẫn không thể nghe được âm thanh của tiếng sáo Vạn Cổ, tiếng sáo đó sẽ không thể dẫn đến ảnh hưởng gì, cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với Doanh Tần! Nhưng vấn đề ở chỗ, rất khó có nơi có thể hoàn toàn ngăn cách được những âm thanh này!
Mà đúng lúc này, những mũi tên của quân địch vẫn liên tục bắn về phía bọn họ! Lúc này, Đạm Đài Dục Đường chạy như bay theo Lạc Tử Dạ, nàng cúi đầu xuống, tìm một hồi trong tay áo của mình
Thế nhưng, nàng phát hiện ra chỉ còn lại một bao vải cuối cùng!
Nàng không nói tiếng nào mà chỉ quay đầu lại, giơ tay lên
Đúng lúc5đó có một trận gió thổi tới, thổi bay thuốc bột trong bao vải trên tay nàng về phía sau bọn họ!
Lúc này, người hít phải thuốc bột ở phía sau bọn họ lần lượt ngã xuống.
Trong số những người bị ngã cũng bao gồm người của Thần Cơ doanh dưới quyền Lạc Tử Dạ
Sau khi hít phải bột thuốc, bọn họ chỉ ngắc ngứ mấy tiếng liền ngã xuống! Nhưng đám người dưới quyền Võ Hạng Dương sau khi hít phải thuốc bột cũng ngã xuống theo!
Ngay sau đó, đằng sau không còn từng đợt tên bắn vào phía mông bọn họ nữa!
Nhưng sau khi Lạc Tử Dạ lia nhanh đám người của Thần Cơ doanh ở phía sau mình, nàng liếc nhìn Đạm Đài Dục Đường
Đạm Đài Dục Đường nhìn Lạc Tử Dạ, chậm rãi mở miệng: “Ngươi không cần lo lắng, những thứ này không4phải thuốc độc, chỉ là thuốc mê mà thôi! Qua mấy canh giờ sẽ đỡ
Mục tiêu của bọn chúng là người chứ không phải người trong tay người, đợi được tính của bọn chúng được giải, có lẽ những kẻ này sẽ giải tán thôi!”
Lạc Tử Dạ gật đầu, không nói thêm gì nữa mà tiếp tục chạy
Hành động của Đạm Đài Dục Đường không sai, lời nói cũng không sai
Mục tiêu của bọn họ không phải là người của Thần Cơ doanh, cũng không phải những người dưới quyền Doanh Tần, cho nên sau khi được tính của thuốc mê được giải cũng sẽ không ép buộc phải đánh nhau, vì vậy sự an nguy của bọn họ hẳn là sẽ không có vấn đề gì.