*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9úc này Phượng Vô Trù khá tức giận, đợi đối phương dạy bảo Lạc Tử Dạ xong, nói không chừng còn cho rằng mình cố ý nhắc tới chuyện shit là để lăng mạ đối phương! Đây chẳng phải giống như đang hỏi Phượng Vô Trù, Lạc Tử Dạ bảo ngươi đi ăn phân, bản vương muốn thỉnh giáo các hạ, phân có nghĩa gì hay sao? Nếu như lát nữa Phượng Vô Trù quay lại, cho rằng mình có ý sỉ nhục đối phương thì khó xử rồi! Thật ra Phong vương điện hạ ít khi tò mò, nhưng hôm nay vừa tò mò liền xảy ra tình huống này..
Hẳn im lặng vô trán.
ở phía đông nam, phía ngoài mấy dặm.
Dưới sự dẫn dắt của Đạm Đài Dục Đường, cuối cùng bọn họ cũng chạy đến cửa mật đạo, mật đạo3ở bên trong rừng
Sau khi đến cánh cửa đó, Đạm Đài Dục Đường liền mở miệng nói: “Ta đã từng tới nơi này, nơi này có tiếng vang
Cho dù là sáo Vạn Cổ thổi qua nơi này cũng không có hiệu quả gì, ta đã từng thử rồi!”
Lạc Tử Dạ đứng ở cửa động nhìn một chút, hỏi nàng một câu: “Vậy chắc hẳn người quen thuộc quang cảnh trong đó chứ?”
Đạm Đài Dục Đường lắc đầu, mở miệng nói: “Không quen! Ta cũng chỉ mới đi vào đó một lần, còn chưa đi đến cuối đã ra rồi
Đám người Võ Hạng Dương chắc chắn sẽ đuổi theo vào trong đó, nhưng sau khi đi vào, nếu như hắn lại thổi sáo Vạn Cổ thì sẽ không có tác dụng gì
Bởi vì tiếng vang bên trong hang núi sẽ bị vọng lại,0khó có thể cảm nhận được tiếng sáo!”
Nàng vừa nói xong, tiếng sáo của Võ Hạng Dương lại thổi tới! “Phụt!”
Lần này, cuối cùng Doanh Tần cũng không thể chịu được nữa, hộc ra một ngụm máu đen! Ngón tay thon dài như ngọc úp lên bức tường đá của cửa động, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ tái nhợt! Đương nhiên Lạc Tử Dạ không nhìn thấy vẻ mặt dưới lớp mặt nạ lúc này của hắn, nhưng ngụm máu rõ rệt như vậy, nàng vẫn có thể nhận ra được!
Nàng lập tức đưa tay đỡ lấy hắn, mở miệng hỏi: “Doanh Tần, người thế nào rồi?” “Không sao!” Giọng của hắn rất nhẹ, nhưng không khó để nghe ra được hắn thật sự đã không thể chịu được tiếng sáo này nữa
Hơi thở của hắn trở nên mong manh, nếu5như không phải đã chịu đựng đến cực độ, cho dù có khó chịu hơn nữa, hắn cũng sẽ không phun ra ngụm máu này! Lúc này, Lạc Tử Dạ cũng không quan tâm tình hình bên trong hang núi như thế nào, trực tiếp đỡ Doanh Tần tiến vào
Sau khi đi vào, Đạm Đài Dục Đường lại nói: “Sau khi đi vào hang núi, nếu như bọn chúng định tiến vào đánh chúng ta, dưới tình huống sáo Vạn Cổ mất đi hiệu lực và tác dụng, có lẽ chúng ta sẽ có sức đánh một trận!”
“Ừ!” Lạc Tử Dạ gật đầu
Lúc này, bọn họ có năm người, Lạc Tử Dạ, Đạm Đài Dục Đường, Doanh Tần, Đáp Đáp, Thanh Thành đều đi vào rồi! Bên trong là một hang núi trống trải, phía trước đen như mực, liếc mắt không4nhìn thấy điểm cuối
Lạc Tử Dạ đỡ Doanh Tần ngồi xuống trước
Thanh Thành lo lắng liếc nhìn Doanh Tân, Đáp Đáp lập tức nói: “Nô tỳ đến cửa thăm dò tình hình trước, nếu như bọn chúng có động tĩnh gì khác lạ, nô tỳ sẽ lập tức vào bẩm báo Thái tử!” “Ừ!” Lạc Tử Dạ gật đầu
Nàng nhìn Thanh Thành, Thanh Thành cũng lập tức đi theo ra cửa
Trong lòng gã hiểu rõ, thật ra Đáp Đáp không phải người của Lạc Tử Dạ, cho nên lúc này y cũng không tin Đáp Đáp
Chính vì như vậy nên y mới kêu mình cùng ra ngoài, phòng thủ gần cửa, có tình hình gì lập tức hồi báo.