*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cho nên, mặc kệ hôm nay như thế nào, phải trả cái giá lớn hơn nữa thì hắn cũng nhất định phải diệt trừ Phượng Vô Trù mới được!
Trong lúc hắn đang nghĩ như vậy, toàn bộ số mũi tên công kích đều đã bị Phượng Vô Trù đánh bay ngược lại
Đầu óc Lạc Tử Dạ lúc này còn hơi lơ mơ, thứ nhất là ngẩn ngơ bởi vì câu nói lúc trước của Phượng Vô Trù, nói cái gì mà dù là lợi dụng cũng phải chọn hắn, hắn người có giá trị nhất đối với nàng!
Thứ hai là vì thực lực của Phượng Vô Trù lúc này
Trên thực tế nàng vẫn biết rõ Phượng Vô Trù rất là lợi hại, cũng từng được chứng kiến sự lợi hại của hắn nhưng mà qua chuyện hôm nay, có thể nói là lại một lần3đổi mới nhận thức về trình độ trâu bò của hắn trong lòng nàng.
Một chiều như vậy..
Lúc trước hắn cũng nói, nội công chưa được kích hoạt hết của đại sư Định Viễn ẩn trong cơ thể nàng thật sự so với hắn không kém là bao
Như vậy không phải điều này nói rõ ràng nếu như mình kích hoạt sức mạnh này thì cũng có thể lợi hại như vậy? Má nó, vậy..
Nàng đột nhiên cảm thấy bản thân sung máu, tràn đầy ý chí chiến đâu!
Nàng còn đang nghĩ ngợi, lúc này đôi mắt ma quỷ của Nhiếp chính vương điện hạ khẽ híp lại, nhìn Long Ngạo Địch chăm chú
Khóe miệng hờ hững giương lên một độ cong khinh miệt, giống như hoàn toàn chẳng đếm xỉa đến chút công kích này của đối phương
Hắn trầm giọng cười lạnh, nói: “Ngươi vẫn1còn có cơ hội dùng Huyết Nguyệt Phệ để đối phó Cô đấy!”
Lời này quá rõ ràng, khiến cho người ta muốn bỏ qua cũng không được! Võ Hạng Dương và Minh Dận Thanh nghe xong, con người đều có lại một chút
Bọn họ nhanh chóng nhìn về phía Long Ngạo Địch, hai người đều hơi ngẩn người, Huyết Nguyệt Phệ:
Huyết Nguyệt Phệ chỉ dùng tại đêm trăng tròn mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất.
Thế nhưng bình thường sử dụng, lực sát thương cũng không thể khinh thường
Nó là thần công thượng cổ, e là cũng không thua kém Ngự Long Thương và Dữ Long Đồng Quy trong truyền thuyết bao nhiêu
Nhưng những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là Huyết Nguyệt Phệ là võ công của Mặc vương thất, hoàn toàn không có khả năng truyền ra bên ngoài,3sao Long Ngạo Địch lại học được võ công này? Lời này của Phượng Vô Trù là có ý gì? Bọn họ còn đang suy nghĩ, màu mắt Long Ngạo Địch cũng lạnh lại
Đôi mắt đỏ như máu híp lại phóng ra ánh sáng lạnh lẽo sắc bén, hắn nhìn về phía Phượng Vô Trù, mở miệng nói: “Phượng Vô Trù, ngươi biết?” Lúc trước hắn xưng hô với Phượng Vô Trù đều là Nhiếp chính vương điện hạ
Mặc dù trước mắt sẽ phải đối chiến hoặc thậm chí là trở mặt, rõ ràng hai người đã đứng ở vị trí đối lập nhưng hắn đều dùng tôn xưng, chỉ có lúc này là rất dứt khoát chỉ mặt gọi tên
Riêng điều này đã đủ thấy những lời vừa rồi của Phượng Vô Trù ảnh hưởng tới hắn!
Không ngờ hắn vừa nói lời này ra,3nụ cười trên môi Phượng Vô Trù càng thêm khinh miệt
Vẻ mặt hắn cao cao tại thượng, ánh mắt nhìn Long Ngạo Địch giống như là đang nhìn một con sâu cái kiến
Một con kiến hội định giở trò gian trá dưới mí mắt hắn, còn tự cho là mình che giấu rất tốt.
Giọng nói ma mị trầm thấp xen lẫn sự coi thường của hắn vang lên: “Hay là người cho rằng, Cô sẽ không biết?”
Hắn vừa nói vậy, Long Ngạo Địch hoàn toàn nghẹn họng.
Đúng rồi, sao hắn lại quên mất
Cho dù là lúc trước hay bây giờ, Thiên Diệu đều là địa bàn của Phượng Vô Trù, nếu Phượng Vô Trù muốn biết cái gì, muốn ngăn kẻ nào phất lên, đại khái cũng chỉ cần một câu nói của hắn
Lúc bản thân đến đây, Phượng Vô Trù đã một tay nắm9lấy hoàng quyền Thiên Diệu!
Khi đó, bản thân không biết chui đầu ra, lại bỗng nhiên đứng ở vị trí cao như thế, Phượng Vô Trù há lại không điều tra? Những điều khiến hắn cảm thấy không thể hiểu được là..
Mắt hắn lạnh thêm vài phần, hắn liếc nhìn Phượng Vô Trù, lạnh giọng mở miệng nói: “Nếu người đã biết, thế thì có thể cho phép ta hỏi, nếu Nhiếp chính vương điện hạ đã biết rõ thân phận của ta, vậy cũng nên biết rõ ý của ta khi đến đây
Đã như vậy, tại sao các hạ lại...?”